Mộng Yến Mi hừ lạnh một tiếng: “Biết nấu ăn thì biết nấu ăn, con làm gì phải thao thao bất tuyệt một tràng như vậy?”
Cung Dận nói: “Hôm nay Vân Giai Kỳ đã phải vất vả rồi, vì sinh nhật của Bắc, nhất định là đã bận rộn rất lâu”
Mộng Yến Mi giễu cợt nói: “Thật đúng là kinh thiên động địa!”
Cung Dận nhíu nhíu mày: “Yến Mi!”
Hôm nay đúng là sinh nhật của Cung Bắc, ông ta không mong muốn Mộng Yến Mi phá rối, làm loạn khiến bữa tiệc sinh nhật này mất vuil Mộng Yến Mi nhận được ánh mắt cảnh cáo của Cung Dận, lúc này mới bớt đanh đá một chút.
Vân Giai Kỳ cởi tạp dề xuống, đi vào phòng ăn, thấy mọi người đã ngồi vào chỗ, chỉ duy nhất không thấy Mạn Nhị, lập tức nói với Vũ Minh: “Vũ Minh, con đi ôm em gái xuống đây có được không? Bánh kem sẽ được mang lên ngay bây giờ.”
Vũ Minh gật gật đầu, đi lên tầng.
Ngoại trừ cậu bé ra, không có ai lay động được Mạn Nhi.
Năm phút sau, Vũ Minh nắm tay Mạn Nhi xuống nhà.
Chẳng qua, Mạn Nhi vẫn giữ vẻ lạnh nhạt thờ ơ, người lạ chớ lại gần như lúc trước. Cô bé ngồi xuống sát bên cạnh Vũ Minh.
Mộng Yến Mi nhìn thấy Mạn Nhi không nói lời nào, người lớn đông như vậy mà cô bé cũng không chào hỏi lấy một tiếng, đúng là không lễ phép!
Nghĩ tới Mạn Nhi là do Vân Giai Kỳ nuôi nấng, bà ta cảm thấy một người phụ nữ không được dạy dỗ thì con gái được nuôi lớn cũng tiếp tục không được dạy dõ!
Bạc Tuấn Phong nói: “Mạn Nhi, chào mọi người”
Mạn Nhi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, không mở miệng nói một lời, tiếp tục cúi đầu.
Mộng Yến Mi nhìn về phía Vân Giai Kỳ, không vui nói: “Giai Kỳ, con dạy dỗ con gái thế nào vậy? Đến điều cơ bản như tôn trọng người lớn cũng không biết sao?”
Không đợi đến lúc Vân Giai Kỳ mở miệng, Mạn Nhi đột nhiên lạnh nhạt thốt lên: “Cô ta không phải là mẹ của tôi.”
Vân Giai Kỳ nhìn về phía Mạn Nhi, nhất thời thấy lo lắng.
Mộng Yến Mi nhìn Mạn Nhi: “Không phải cô ta nuôi nhóc sao?”
“Cô ta là ả đàn bà xấu xa, là tội phạm lừa đảo” Giọng của Mạn Nhi nghe vô cùng lạnh nhạt.
Bỗng chốc, bầu không khí trên bàn trầm xuống.
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nói: “Im miệng”
Mạn Nhi cất tiếng chất vấn: “Con nói sai cái gì? Cô ta không phải là mẹ của con”
Cung Bắc nhíu mày.
Đối với cậu bé, lời nói này của Mạn Nhi đúng là vô lễ, người mẹ tốt như Vân Giai Kỳ mà cô bé lại không cần.
Cậu bé còn hy vọng Vân Giai Kỳ là mẹ của cậu bé nữa kìa.
Vậy mà con nhóc này lại không biết quý trọng như thết Cung Bắc nói: “Mẹ, con muốn ăn bánh kem r Vân Giai Kỳ lập tức đứng dậy nói: “Mẹ mang bánh kem lên ngay đây”
Chỉ một lát sau, Vân Giai Kỳ bày bánh kem lên bàn.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Vân Giai Kỳ làm bánh kem hai tầng, đẹp đến tinh xảo.
Phôi bánh kem màu xanh lam, phía trên đặt năm chiếc kẹo đường hình người tỉnh xảo.