Hai Thai Năm Bảo: Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 711: Chương 711: Chương 710




Bạc Ngạn Thiên vừa được đưa vào phòng cấp cứu trong bệnh việ Cô ngồi ở trên ghế dài, nghĩ mãi mà không ra.

Vân Ngọc Hân khẩn trương đi qua đi lại.

Anh vừa xử lý thủ tục xong xuôi đi tới, Vân Ngọc Hân lập tức đứng dậy, gần như là nhào vào lồng ngực của anh, nước mắt nhanh chóng chảy ra: “Anh Tuấn Phong, thật sự xin lỗi, là em không có chăm sóc tốt cho ông nội, thật xin lỗi… Em không nên yên tâm giao cho Vân Giai Kỳ đi mua thuốc, là em không tốt!”

Sắc mặt anh lập tức âm trầm lạnh lùng thêm vài phần.

Mặt anh không chút thay đổi đẩy cô ta sang bên cạnh.

Vân Ngọc Hân xấu hổ lui về phía sau vài bước, vuốt lại phần tóc hơi lộn xộn trên trán, lo lắng hỏi: “Làm sao bây giờ?

Ngộ nhỡ ông nội có sơ suất gì…”

Cô ta đột nhiên trợn mắt nhìn cô: “Đều là do cô, đồ yêu tinh hại người! Không phải là cô cố ý đó chứ?”

Cô tức giận nói: “Vân Ngọc Hân, cô đừng có nước bẩn gì cũng giội lên trên người của tôi!”

“Bệnh tim của ông nội không thể lạm dụng thuốc Adrenaline, còn phải hết sức cẩn thận, nếu như lạm dụng thuốc Adrenaline, làm không tốt thì người sẽ chết đột ngột trong thời gian rất ngắn, chẳng lẽ cô không biết điều này hay sao?”

Sắc mặt cô trầm xuống.

Cô không phải sinh viên khoa y, làm sao có thể phân biệt rõ ràng được, cái gì mà trong thuốc có Adrenaline, thuốc Adrenaline lại tạo thành cái hậu quả gì?

Cô nói: “Là cô bảo tôi mua thuốc đói”

“Vân Giai Kỳ, cô không thừa nhận đúng không? Tôi bảo cô mua thuốc gì? Chứ không phải là cô biết rõ ông nội không thể uống thuốc gì, cho nên mới mua tới đây, có phải cô muốn đẩy ông nội vào chỗ chết đúng không?”

Ngực cô hơi “lộp bộp” một chút.

Chuyện cho tới bây giờ, rốt cuộc cô mới giật mình hiểu ra.

Vân Ngọc Hân này rõ ràng là biết Bạc Ngạn Thiên không thể dùng loại thuốc này, cho nên cô ta mới cố ý bảo cô đi mua loại thuốc đó, đợi Bạc Ngạn Thiên uống xong xảy ra chuyện, cô ta lại đổ hết tội danh lên trên đầu cô.

Cô vốn không biết Bạc Ngạn Thiên không thể dùng loại thuốc gì.

Cô ta đã biết rõ Bạc Ngạn Thiên không thể dùng thuốc có chứa Adrenaline, lại còn cố ý bảo cô đi mua thuốc Dobutamine về. Bạc Ngạn Thiên uống thuốc xong lập tức xảy ra vấn đề, lần này, coi như cô có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch!

Người phụ nữ này, đúng là tâm địa đủ độc!

Cô ta vì thiết kế cô mà không tiếc lợi dụng cả Bạc Ngạn Thiên!

Nhưng hôm nay cô nói miệng không bằng chứng, Vân Ngọc Hân lại lên án cô như thế, sẽ có người chịu tin tưởng cô sao?

Cô khẽ cắn môi nói: “Vân Ngọc Hân, cô vu tội cho tôi ư?”

“Vân Giai Kỳ, cô…” Vân Ngọc Hân đột nhiên đỏ mắt, thất vọng nhìn cô: “Cô có thể không thừa nhận, nhưng mà cô không thể vừa ăn cướp vừa la làng như vậy được! Gô… cô cảm thấy tôi sẽ làm hại ông nội sao? Bây giờ anh Tuấn Phong đang ở đây, cô nói cho rõ ràng đi!”

“Người nên nói rõ ràng phải là cô mới đúng! Thuốc này không phải là cô bảo tôi đi mua về sao?”

Vân Ngọc Hân nói: “Nếu như cô đã không rành về thuốc, cũng khó tránh khỏi việc nhớ lầm thì cô cứ nói tôi đi mua, cô không nên tự chủ trương đi mua như vậy! Cô mua sai thuốc tôi cũng không thể trách cô được, là do tôi không nên tin tưởng cô như thế, cô mua thuốc về rồi lẽ ra tôi cũng nên liếc mắt nhìn kỹ thêm một chút. Nhưng chuyện đã xảy ra như vậy, cô lại còn muốn trốn tránh trách nhiệm, đổ hết lên trên người của tôi, cô có còn lương tâm nữa hay không?”

Cô cười lạnh nói: “Vân Ngọc Hân, cô đừng có há miệng ra là lưỡi khéo như lò xo thế, cô không cần thiết phải cùng tôi lẫn lộn phải trái, đổi trắng thay đen như vậy! Thuốc này là cô bảo tôi mua mà!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.