“Ầm!” một tiếng vang lên Bạc Tuấn Phong đập tay vào máy quay.
Một nảm đấm mạnh trực tiếp đập vỡ ống kính thành nhiều mảnh.
Tất cả mọi người đều bàng hoàng và sửng sốt.
Bạc Tuấn Phong tức giận trầm giọng hỏi: “Anh đang nói ai không biết xấu hố?”
Giọng điệu của anh lạnh lùng khủng khiếp.
Mặc dù bây giờ mặt trời đang chiếu sáng, nhưng tất cả mọi người có mặt tại đây đều cảm thấy ớn lạnh rùng mình!
Người phóng viên run lên vì sợ hãi và phớt lờ những thước phim bị đập nát. Anh ta run như cầy sấy và chiếc micrô rơi xuống đất.
“Anh Bạc bớt gi: Tân Khải Trạch lái xe đi: “Cút!”
Trong tích tắc, tất cả các phóng viên đã chạy tán loạn.
Lần đầu tiên họ nhìn thấy Bạc Tuấn Phong nổi giận ở nơi công cộng, và họ run như cầy sấy còn đâu tâm tư dám phỏng vấn anh.
Bạc Tuấn Phong nhìn Tân Khải Trạch.
Tân Khải Trạch lập tức giải thích: “Anh Bạc, sáng nay anh bận quá, tôi không không có thời gian báo cáo với anh, hiện tại trên mạng có rất nhiều tin đồn về cô Vân Giai Kỳ”
“Tư liệu hắc?”
“Tôi không biết ai đã mua tài khoản tiếp thị để quảng cáo thổi phồng, nhiều tin tức tiêu cực sai sự thật “Cô ấy đang ở đâu?”
Tân Khải Trạch do dự một chút, mới đáp: “Nghe nói cô ấy không ở thủ đô”
“Không ở thủ đô?”
“Tôi phát hiện ra rằng vào buổi sáng nay, cô ấy đã đi máy bay riêng và đến Las Vegas”
Bạc Tuấn Phong nhìn chăm chăm: “Máy bay tư nhân?”
“Vâng… đó là một chiếc máy bay tư nhân dưới tên cô Giai Kỳ”
Tân Khải Trạch gật đầu nói: “Khoảng thời gian này tôi đã điều tra cô Giai Kỳ, phát hiện cô Giai Kỳ thật sự không đơn giản như tôi nghĩ”
Rolls royce chậm rãi đến bên cạnh Bạc Tuấn Phong.
Khải Trạch mở cửa xe, sau khi hai lên xe, Tân Khải Trạch thành thật báo.
“Cô Giai Kỳ có số tài sản đáng kinh ngạc.
Bạc Tuấn Phong nghỉ ngờ: “Tống Hạo Hiên đưa cho cô ấy những tài sản này?”
“Không, tài sản của nhà họ Tống chẳng là gì so với tài sản của cô Gia Kỳ”
Bạc Tuấn Phong im lặng một lúc, và đột nhiên hỏi: “Cô ấy định làm gì ở Las Vegas?”
“Las Vegas có hai giấy phép sòng bạc dưới tên cô ấy, tức là cô ấy có hai sòng bạc”
Tân Khải Trạch nói xong, quan sát lời nói của anh ta, nhìn vẻ mặt khó lường của Bạc Tuấn Phong, đột ngột nói: “Anh Bạc, anh hẳn là chưa từng chơi trò trốn tìm khi còn bé?”
Bạc Tuấn Phong im lặng.
Anh nhìn Tân Khải Trạch, cong môi: “Trốn tìm?”
Tần Khải Trạch ẩn ý nói: “Trẻ con thích trốn tìm, nhưng lại luôn hy vọng có thể tìm được”