Hai Thế Giới

Chương 18: Chương 18: Biến mất (P1)




*Tối hôm ấy*

Cuộc trò chuyện rất căng thẳng của Khánh Hà và bà Nhung(mẹ K.Hà):

-Con nói gì cơ?(Bà Nhung đùng đùng nổi giận)

-Thì...mẹ cũng vừa nghe con nói rồi còn gì!?

-Con đã làm nên chuyện tày trời gì vậy hả?

-Con đâu có làm gì sai, tại mấy người đó, con chỉ là bắt họ thích nghi với nội quy của lớp....vậy mà....chỉ vì cái sĩ diện con nhà giàu mà bọn họ....

“Bốp” – bà Nhung tát vào má K.Hà và nói:

-Mẹ chỉ muốn con cùng ba mẹ quản lí ngôi trường thật tốt vì đó là ước mơ của ba mẹ hồi trẻ, muốn xây một ngôi trường có môi trường giáo dục tốt cho lớp trẻ, vậy mà, con lại gây ra một cuộc chiến các nhà tài phiệt vào ước mơ của ba mẹ sao? Con......

Khánh Hà sau khi bị mẹ tát thì ấm ức vô cùng, khóe mắt đỏ lên, nước mắt đang trực để mà rơi xuống, toan bỏ đi thì bà Nhung chặn lại:

-Con đứng lại đó, mẹ chưa nói xong!

.....

-Con nghĩ mình là ai? Con tưởng mình là nhất nên mới dám làm vậy đúng ko? Tập đoàn mình và tập đoàn Happy Life là đối thủ của nhau, con cũng biết chuyện này mà, tại sao con lại cư xử như thế? Chuyện này ba con mà biết thì con tính sao đây?

-Vậy mẹ nghĩ xem, cứ để cái lũ nghĩ mình là con nhà giàu đó lên mặt thì sao?

-Con ăn nói cho cẩn thận, ngôi trường đó là do những tập đoàn của ba mẹ “cái lũ” con vừa nói xây dựng nên đó! Con lựa lời mà xin lỗi chúng đi!

-....(Khánh Hà cười nhạt)....Vậy thì con thà để ngôi trường đó bị dỡ bỏ đi còn hơn!

-Con dám....!?

K.Hà ko nói gì nữa, bỏ lên phòng.....

Cô ngã lăn vào chiếc giường ấm áp của mình, vùi đầu vào chiếc gối thân thuộc, tâm trạng cô bây giờ đang vô cùng hỗn độn....

“Ringggg” – chuông tin nhắn của cô reo lên.

Cô ngồi bật dậy, lau sạch nước mắt trên khóe mắt đỏ hoe rồi với lấy chiếc điện thoại và đọc tin nhắn “Ra cổng mở hộp thư đi, anh gửi vé VIP cho e rồi đó, mai nhớ đến xem nhé!_Tidy”

Cô nặng nề bước xuống nhà, ra khỏi cổng thì lại bị mẹ chặn lại:

-Con đi đâu?

-Con đi xem hộp thư 1 lát!(K.Hà hờ hững)

-Làm gì? Giờ này còn ai gửi thư nữa?

-Bạn con.

-Có thật ko đấy?

-Mẹ trở nên nghi ngờ con từ khi nào vậy?

-.....(Bà Nhung ko nói gì, thở dài đi vào phòng)

Cô ra ngoài cổng và mở hộp thư ra, trong đó là 2 vé VIP, chắc là có cả phần Mai Linh đây mà, cô cười, nhưng giọt nước mắt lau chưa hết rơi xuống tấm vé, long lanh....

Đóng hộp thư lại, cô quay ra......

Trước mặt cô là ban ngày......ánh nắng chiếu rọi khắp nơi, chói cả mắt, cô lấy tay che lại, hoảng hốt... “Cái quái gì thế này?” – cô nghĩ.

Lại là nơi ấy, người qua đường ko có 1 bóng dáng của phụ nữ.....

Cô giật mình nhớ lại chuyện năm xưa.....ngã xuống trước cổng. Mọi người xung quanh cứ xì xào bàn tán về cô, còn chỉ trỏ tay và thì thầm gì đó với vẻ mặt ái ngại....

Một cậu bé lại gần cô hỏi:

-Đây là người hả?

“Hả? Người? Sao hỏi kì vậy? Mình ko là người thì là ma à?” – Cô nghĩ

-Phụ nữ!!!!(Một người đàn ông hét lên)

-Chúng ta được cứu rồi!(Một người khác hét lên)

Cô run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt “Cái gì vậy? Tôi đang ở đâu? Những người này là ai?” rồi cô ngất đi........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.