*Ở trường ĐH*
Mai Linh hết tiết vội vàng ra về, bị Quốc Bảo giữ tay lại:
-Đã 1 tuần rồi….Anh đã đứng trước cổng nhà em, nhìn theo từng hành động của em qua cửa sổ….
-Anh đang cố kể công sao?( Mai Linh chán nản nói )
-Em có thể giận anh, hận anh, nhưng…..thực sự anh yêu em!!!
Mai Linh khựng lại….
-…..Anh luôn nói anh yêu tôi, anh thích tôi…..nhưng anh đem đến cho tôi toàn là tổn thương…..Anh yêu tôi sao? Anh từng yêu tôi sao?( Mai Linh hét lên và chạy qua đường trong lúc dòng người đông đúc )
“Kít ttttttttttt” – tiếng phanh kéo dài…………
Quốc Bảo ôm trọn Mai Linh vào người, hứng chịu tất cả sát thương và ngất đi ngay tại chỗ…
Mai Linh người đau ê ẩm, khẽ ngẩng đầu lên…..Là một vũng máu tươi…
“Anh! Tỉnh lại đi, Quốc Bảo! Tỉnh lại nhìn e này, Quốc Bảo!!! Em sai rồi….E thực sự sai rồi anh tỉnh lại đi….Làm ơn…..” – Mai Linh nói trong nước mắt, giọng cô khàn đi…..
*Bệnh viện*
Bố mẹ Quốc Bảo, Hoàng Nam và Tú Anh đến ngay sau đó 15p…
Mẹ Quốc Bảo vừa nhìn thấy Mai Linh liền sấn tới định giơ tay tát…..
Thì Hoàng Nam chặn lại:
-Bác bình tĩnh lại đi, cô ta cũng đang bị thương….
Mẹ Quốc Bảo khóc lóc nói:
-Ko biết con tôi kiếp trước có làm gì sai trái hay sao mà kiếp này nó khổ thế…..Người yêu thì ko xứng, lại còn hại con tôi đến mức này…..Nó mà có mệnh hệ gì, tôi sẽ làm cho nhà cô ko còn chỗ mà ở luôn….Cái thứ đàn bà hiểm độc, đã ko yêu thì chớ lại hại con tôi phải nằm viện….Giờ thì sao, cấp cứu còn chưa xong nữa, có khi….
Ba Hoàng Nam xen vào:
-Kìa mẹ nó, ko được nói gở…..( Rồi ông quay qua Hoàng Nam ) Đưa con bé đi băng bó đi….
Tú Anh nãy giờ cười mỉm xem kịch hay, cũng có chút thương xót QB, nhưng mục đích chính của ả ta là đến xem bộ mặt thảm hại của Mai Linh mà thôi…
Hoàng Nam đưa Mai Linh đi vào phòng băng bó lại vết thương, vừa đi cô vừa khóc…
Tú Anh cũng đi theo:
-Hay để em trông cô ta cho, anh cứ ra ngoài đợi đi, em ko muốn chồng sắp cưới ở bên cạnh 1 cô gái khác đâu….
*Sắp vk ck xưng anh em cũng đc nhỉ :v
Hoàng Nam im lặng rời khỏi, trong phòng bây giờ chỉ có Tú Anh và Mai Linh ( bác sĩ băng bó xong cũng được chỉ định ra ngoài rồi )
-Là anh ấy cố che chắn cho cô?( Tú Anh hỏi dò )
Mai Linh mặt phờ phạc, gật đầu…
-Ngẩng mặt lên! Mau!( Tú Anh hét lên )
Mai Linh cũng nghe theo, và ngẩng mặt….
“Chát!!”– Tú Anh tát vào mặt Mai Linh….khá mạnh đấy
-Tôi đã rút lui trước mà cô còn ko biết điều…..Bày đặt thanh cao? Cô làm như anh ấy cứ phải chạy theo túm váy cô lại? Mơ đi, sau vụ này….có khi cả nhà cô phải chuyển chỗ ở đấy, ổ chuột thì sao? Hahahaha…..Có cần tôi tát thêm phát nữa để mà tỉnh ngộ ra ko? Đừng có giận hờn vô cớ kiểu đó, cô biết anh QB chung tình như thế nào mà, đã vậy còn đùa cợt với tình cảm của anh ấy, cô nghĩ cô xứng đáng sao? Cô cũng nên biết mình nên làm gì, hãy biến khỏi cuộc đời anh ấy, ngay lập tức….
Mai Linh nghe xong đờ người, cô sai rồi, lần này cô sai rồi….Cô ko nói gì, lau nước mắt rồi lặng lẽ rời phòng….
*Hôm sau, đám cưới của Hoàng Nam và Tú Anh vẫn diễn ra bình thường….
“Hôn anh…..
Tôi muốn được hôn anh….
Lên đôi môi ấm nóng mùa thu nhẹ nhàng bâng khuâng….
Ôm anh….
Tôi muốn được ôm anh…..
…….”
Bài hát vang lên từ trong lễ đài….
Nhẹ nhàng làm sao, lãng mạn làm sao…?
Khánh Hà hôm nay ăn mặc rất giản dị với chiếc váy lung linh trắng muốt tựa hồ nàng tiên….Tóc thả uốn xoăn đuôi, bay bay trong gió….
Lại là đi dự lễ cưới của người chồng cũ!?
Thật nực cười…
Hết khống chế tầm xa…liệu cô có thể giải thích hết cho anh ko? Rằng cô ko hề phản bội anh….
Tiếc là, Tidy hôm nay cũng tới dự…..
P.s: Dạo này chương có vẻ dài ra 1 tí nhẩy ^^