Quốc Bảo như làm ngơ câu nói của Tú Anh:
-T về đây, ông muốn làm gì thì làm.
Nói rồi QB bỏ đi, Tú Anh vội vã chạy theo, trong khi Hoàng Nam có vẻ hơi khó chịu...
Quốc Bảo vừa ra thì bị Tú Anh chặn trước cửa, QB lạnh lùng nói:
-Cô còn muốn gì nữa?
-....Hừ, sao cậu lại có thể làm ngơ tớ như thế được chứ!?
-Thế cô muốn t phải như thế nào?
-Là Quốc Bảo của khi xưa!!!
-Tránh ra đi, t đang bận lắm!
-Quốc Bảo, cậu thực sự....đã quên chuyện 2 chúng ta rồi sao?
-......(QB ko nói gì, cứ thế chạy đi)
-Quốc Bảo!!!!(Tú Anh gọi mãi mà cậu ta thì cứ vô tình khuất dần)
*Tối hôm ấy, tại nhà Khánh Hà*
Bà Nhung giờ mới đi họp về, bây giờ đã là 12h đêm...
-Nó sao rồi?(Bà Nhung hỏi 1 người giúp việc)
-Dạ, thưa phu nhân, tiểu thư tỉnh lại từ chiều rồi ạ!
-Hả?Sao ko nói với tôi?
-Dạ, là tiểu thư dặn chúng t ko được nói cho bà biết, thực sự xin lỗi, thưa phu nhân.
-Được rồi. Lui ra đi!
Bà Nhung bước vào phòng Khánh Hà, ngồi xuống ghế bên cạnh giường của cô, thì thào:
-Con gái ngoan của mẹ, là mẹ sai. Đáng lẽ mẹ ko nên đối xử với con như vậy, chuyện đó con cứ để ba mẹ lo. Con hãy cứ học tập và sống cho tốt, đừng để bị như vậy nữa. Con của mẹ....ngủ ngon!
Rồi bà đi ra khỏi phòng, kéo cửa và đóng lại.
Khánh Hà nghe được mấy câu nói này của mẹ thì trong lòng cảm thấy ấm áp phần nào, cô còn cảm thấy rất có lỗi với mẹ...
“Con xin lỗi....!”
*Sáng hôm sau, tại trường học*
Khánh Hà vừa bước ào cửa lớp thì...
-Khánh Hà kìa..!
-A! Khánh Hà!
-Lớp trưởng đi học rồi!
....abc...
Hoàng Nam chẳng thèm nhìn cô tới 1 lần, Quốc Bảo thì cười mỉm, Thanh Tú bĩu môi còn....Tú Anh thì cười khẩy.
Và Mai Linh từ đâu tới với vẻ mặt sụng sịu:
-Mới xa mày 1 ngày mà t cảm thấy như trời đất đổ sập rồi đó!
-Vậy hả? Chậc chậc, chắc m bị phải lòng tao mất rồi, haha!(Khánh Hà)
-Cái gì, con nhỏ này. Mà vụ hôm qua là sao vậy?
-Ra đây t kể cho nghe!
Khánh Hà và Mai Linh định rủ nhau ra ngoài kể chuyện ngày hôm qua thì bị Tú Anh chặn lại:
-Lớp trưởng ốm đau thế nào rồi? Có vẻ ko nặng lắm nhỉ?
Khánh Hà định quay lại trả lời thì một nữ sinh theo phe Tú Anh bĩu môi cười cợt:
-Ầy, thế là Tú Anh chưa biết gì rồi. Ốm gì mà ốm khỏe thế kia? Chắc lại sợ mất thể diện vì tuần sau trường dẹp nên ở nhà năn nỉ ba mẹ ra tay cứu giúp đây mà...
-Hờ....(Khánh Hà đầu như bốc khói)
Thanh Tú thêm dầu vào lửa:
-Aigoo. Mày chỉ được cái nói chuẩn!(Ý chỉ nữ sinh vừa nãy)
Tú Anh tiếp:
-Lớp trưởng xinh gái, t tự hỏi.... khi cái trường này bị dẹp, ông chủ Big City sẽ đến cứu con gái như thế nào nhỉ? Chẳng lẽ vì chút chuyện vặt trường lớp của con mà ông ấy sẽ hủy bỏ cả danh tiếng 1 tập đoàn lớn sao?
Khánh Hà tức muốn nổ tung cái đầu, cô nghẹn ức ko nói được 1 lời nào......