Hai Thế Giới

Chương 45: Chương 45




Sáng hôm sau.....

*Phòng bệnh của Hoàng Nam*

Khánh Hà vì chăm sóc cho Hoàng Nam cả đêm nên đã ngủ gục xuống giường của cậu ta, Hoàng Nam thì cũng vừa mới tỉnh, nhìn Khánh Hà một lát rồi vô tâm quay qua phía cửa sổ, ánh mắt rất thản nhiên, có lẽ cậu ta không nhớ gì về vụ sáng hôm qua rồi haizz....

“Cạch” – tiếng mở cửa.

Tidy Tùng cầm bó hoa bước vào phòng, Hoàng Nam giật mình quay qua, ngạc nhiên. Tidy nhẹ nhàng cởi áo khoác ngoài khoác lên vai Khánh Hà rồi quay qua Hoàng Nam, hỏi nhẹ:

-Cậu là “hôn phu” của cô ấy?

Hoàng Nam lặng một lát rồi mới trả lời:

-Đúng vậy. Nhưng thật ra.....lại ko phải thế..... Anh và tôi có quen biết nhau sao? Sao lại đến thăm t?

-À.....là bạn của Khánh Hà thì cũng là người quen của t.

-Anh có quan hệ gì với cô ta tôi ko quan tâm, phiền anh đưa cô ta ra ngoài giùm, tôi thấy ko được thoải mái.

Tidy cười nhếch, cúi xuống, bế Khánh Hà đi. Cô vì mệt quá nên vẫn mơ mơ màng màng.......ko biết trời đâu đất đâu.....

Cô lại mơ thấy giấc mơ hôm ấy.....vẫn là người phụ nữ đó, nói là mẹ của cô, còn nói về bộ tộc thiên sứ gì đó.....và nói hãy diệt trừ ma quỷ gì gì đó.....cô thực sự ko muốn mơ thấy giấc mơ đó nữa....

Giật mình, cô tỉnh dậy, tay nắm chặt lấy vạt áo sơ mi của Tidy Tùng....

Anh đang bế cô vào xe taxi...

-Anh....?( Khánh Hà )

-Yên nào!( Tidy nhẹ nhàng )

-Cái gì vậy? Anh đưa e đi đâu? Sao a biết e ở đây?

-Suỵt!

*Vì chiếc vòng chữ thập đó và cả mấy cô gái nhiều chuyện của lớp 12A1 nên Tidy mới biết Khánh Hà ở đây*

*Trên xe taxi*

-Anh.....định đưa e đi đâu?

-Về phòng nghỉ. Trông e có vẻ xanh xao lắm rồi.

-Ko được đâu, e phải chăm sóc cho cậu ta.

-Vì cậu ta là “hôn phu” của e?

-K...không phải.

-E đừng có nói dối nữa, e nghĩ a ko biết sao?

-Nhưng......cậu ta vì e nên mới bị ốm nặng như vậy, e ko thể bỏ mặc cậu ta ở đó được......E xin lỗi.

Bỗng Taxi dừng lại, Khánh Hà vội xuống xe và chạy lại bệnh viện, mặc cho Tidy Tùng nhìn theo trong lòng tức giận vô cùng.....

*Khách sạn*

Mai Linh vừa bước ra sảnh chính thì bắt gặp Tú Anh.

-Cô cũng đến thăm cậu ấy?( Tú Anh )

-Tôi đến thăm bạn tôi.( Mai Linh )

-Này, đừng quên vì bạn cô nên Hoàng Nam cậu ấy mới thành ra như vậy.

-Chẳng phải là do cậu ta tự nguyện sao?

-Hừ, mà tiện đây t cũng xin nhắc nhở cô, tránh xa Quốc Bảo ra!

-Sao t lại phải thế chứ? Cậu ấy là BẠN TRAI tôi mà!

-C....Cái gì? Bạn trai? Cô.... Đừng có ảo tưởng, cậu ấy vẫn nằm trong sự kiểm soát của t, đừng quên cậu ấy từng là bạn trai của tôi. Cô cứ đợi đấy!

Tú Anh nói rồi bỏ đi, cùng lúc ấy Quốc Bảo chạy ra....

-Mai Linh! Bạn trai của cô tới rồi này!

Mai Linh quay qua:

-Tôi làm gì có bạn trai chứ?

-Thì đây!

-Đâu?

-LÀ TÔI NÈ!

-Cậu bị ảo tưởng à?

-Ko phải vừa nãy cô nói như thế à?

-Cậu.....đừng có mà lợi dụng lời nói trong lúc bực tức của t.

-Thôi thôi, nhanh tới bệnh viện đi, “bạn trai của cô” sẵn sàng phục tùng cô tới đó!

Mai Linh cười cười huých vào tay Quốc Bảo và lừ nhẹ <3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.