Bỗng, ánh sáng từ chiếc vòng chữ thập lóe sáng lên làm Thanh Tùng (Tidy) bất giác cắn rời chiếc bánh mì ra, còn thừa một mẩu ngắn ngủn…
Cô vẫn còn đơ, mất vài phút mới hoàn hồn…
Anh ta thì cũng đang ngẩn người ra, không hiểu có chuyện gì nữa….!? Anh nhìn cô chằm chằm, mắt mở to hết cỡ, ngạc nhiên tột độ, một lúc rồi chuyển sang thở gấp, MC thấy vậy liền chạy tới:
-Anh đã hoàn thành phần thi của mình rồi à? Sao nhanh vậy?
-…..(Anh ko nói gì, ra hiệu cho quản lí tạm ngưng buổi off fan lại một lúc rồi vào trong sảnh chờ)
Cô cũng ngây người, bỗng cô cảm thấy có một sự sợ hãi vô hình…
……..5 năm trước………
Khánh Hà đang trên đường đi học về….
Lúc này là khoảng 11h trưa…. Bỗng trời tối sầm lại, nhưng cảnh vật vẫn vậy, ánh sáng thắp lên như ban đêm vậy, cô sợ hãi tột độ, ngã xuống lòng đường. Mọi người xung quanh cứ nhìn cô chằm chằm ko rời, như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô, càng làm cô thêm run sợ hơn…. Bấy giờ cô mới nhận ra là ở đây…..toàn là đàn ông!!!! Đúng vậy, ko hề có một bóng dáng của một người phụ nữ nào, nhìn xung quanh 1 lúc lâu thì mới nhận thấy sự đáng ngờ này…. Bỗng có một người thanh niên nhào vào người cô, nhưng hắn chưa kịp làm gì đã có một bàn tay nhanh nhạy bế cô lên….. Cô ko nhớ rõ mặt hắn lắm nhưng…..cô vẫn cảm nhận được vật gì đó sáng trước ngực hắn, trong cô thật hỗn độn và sợ hãi, người cô run cầm cập…
-Hừ, thèm khát phụ nữ thế cơ à? Mới là đứa trẻ 10t thôi mà! Ko may, lại là thức ăn của ta hôm nay rồi!(Người đàn ông bế cô trên tay nói)
Bỗng, có một thứ gì đó thần kì, đã đưa cô về cảnh thực, cô ngã xuống lòng đường 1 lần nữa, lúc này, trời lại sáng như bình thường, lại là 11h trưa…..
Cô ngồi thẫn thờ 1 lúc lâu rồi mới đứng dậy đi về nhà, và cố gắng quên đi mọi thứ….
….Ở cái nơi quỷ quái đó….
Tên thanh niên vừa nhào tới Khánh Hà, ngay sau lúc cô biến mất thì người đàn ông đó liền bóp cổ nhấc hẳn người tên đó lên, cho đến khi chết…..
Người đàn ông bí ẩn vất xác tên vừa chết xuống đường, cười nhạt:
-Tìm được cô quả ko dễ dàng nhỉ, con của tiên…!?
………Trở về với hiện tại( 2006 )……
Mai Linh kéo Khánh Hà về chỗ ngồi, vỗ vai hỏi:
-M sướng nhé, được cùng cặp với anh Tùng…. Mà nè, chưa ….chạm đúng ko?
-…..(Khánh Hà vẫn im lặng, còn thở rất gấp nữa)
-M sao vậy?(Mai Linh)
-…..M….m ơi, liệu đó có phải ác mộng ko?(Hà nắm chặt lấy vai của Linh)
-H…hở? Gì…? Á….ác mộng á?
-…..
-M sao vậy? Có chuyện gì trong lúc thi ăn bánh mì vậy? Kể t nghe!
-…..Kh…không có gì đâu! Về đi!
-Ơ!? Sao lại về, buổi off fan đã hết đâu!?
-T nói về là về!(Hà kiên quyết)
-Ko!!
-Vậy thì kệ m! T về trước đây!
-Ơ…..đ…đợi t!
Linh nói rồi vội chạy theo Hà….