Vài ngày sau.
Nhà Quốc Bảo.
-Con trai, 3 ngày nữa là lễ đính hôn rồi, ít ra con phải mời con bé (Tú Anh) về nhà mình ăn cơm chứ, rồi thì còn chụp ảnh cưới….( Mẹ Quốc Bảo dặn dò )
Quốc Bảo dường như bơ đi lời mẹ nói.
Bà tức giận:
-Con đừng tưởng mẹ ko biết chuyện con với con bé Mai Linh nhé!
Quốc Bảo giật mình, khựng lại.
-Đừng mơ tưởng gặp con bé đó nữa, 2 đứa đã chia tay rồi mà, giờ có đính hôn với người mới thì cũng ko thấy tội lỗi gì, con làm gì phải khổ sở như thế?
Quốc Bảo lại đi tiếp, từ trong nhà, vẫn vọng ra tiếng nói của mẹ QB:
-Nhớ đấy, con còn gặp con bé đó nữa, mẹ sẽ ko tha cho nó đâu….
*Ở trường ĐH*
Khánh Hà đang đi trên hành lang, bắt gặp Tidy….
Cô cười nhẹ rồi định lướt qua, thế nhưng bị Tidy bắt lại:
-E suy nghĩ kĩ chưa?
-Có gì mà phải suy nghĩ?
-Em….
-Tôi quyết định rồi, tôi sẽ k đi theo anh đâu.( Khánh Hà vô tình đi tiếp )
Khánh Hà đi được một đoạn, bỗng thấy ở ngực nhói nhói, là chiếc vòng chữ thập ấy!
Cô cố gắng giật ra nhưng ko thể, trời tối dần, đen kịt. Lại thế rồi, rõ ràng là đang sáng mà….
Vẫn là cô, vẫn đứng đấy, nhưng lại ở 1 khung cảnh hoàn toàn khác…
Cô ôm đầu ngồi xuống, cái quái gì thế này?
“Tại sao em lại chia tay tôi?” – một giọng nói quen thuộc…
Tidy?
Từ đằng sau, anh bế cô lên.
-Anh bị điên rồi sao? Tôi đang ở đâu? Là anh làm ra phải ko?( Cô giãy giụa liên hồi và hét lên )
-Em đang ở địa bàn của tôi!( Tidy lạnh như băng )
-Đồ khốn!( Cô hét lên )
*.*
Đã hơn 12h trưa rồi, Hoàng Nam chờ mãi mà ko thấy Khánh Hà đi ra, anh thúc giục tài xế:
-Đi đi!
-Thưa cậu chủ, thế còn cô….
-Bỏ đi! ( Anh có vẻ bực tức, chờ gần 2 tiếng cơ mà )
6h tối.
“Cô ta còn chưa về nữa, định làm mình điên lên à, mà sao mình phải quan tâm cô ta chứ? Cô ta chết ở đâu cũng ko phải việc của mình” – Hoàng Nam có vẻ bồn chồn vì cô đi hơn nửa ngày rồi mà ko thấy về…
*Thế giới khác*
Khánh Hà đang bị nhốt trong phòng của Tidy, bên cạnh có lẽ là phòng chứa xác thiên sứ bị đóng băng….
Cô bị trói 2 tay, 2 chân và bịt mắt…
Tuy căn phòng rất lạnh nhưng cô lại có cảm giác ấm áp, như có người thân gần cạnh. Cô đã thiếp đi, và cô nằm mơ thấy………người mẹ, người mẹ thiên sứ của mình!!
Đúng lúc đó, Tidy đi vào…
Anh cởi hờ 2 cúc áo trên, tiến tới bên cạnh cô và nói:
-Em, dậy đi!
Thấy có vẻ im lặng, anh lay lay người cô:
-Khánh Hà, dậy đi!
Cô chợt bừng tỉnh. Tidy xé băng ở mắt cho cô.
Vừa nhìn thấy anh, cô hoảng hốt hét lớn:
-Tránh xa tôi ra, đồ khốn!
Anh ko nói gì, chỉ cúi xuống và hôn cô, một nụ hôn có thể khiến cô bị điều khiển sau này…
Cô dùng sức cắn vào môi anh, anh rời cô ra….
-Nếu bây giờ em thuộc về tôi, thì cũng ko sao, phải ko? (Tidy cười nhẹ )
P.s: Để mina phải đợi lâu rồi ^^