Hai Thế Giới

Chương 59: Chương 59: “Một hai ba bốn năm – Có lẽ ngốc nghếch anh chỉ nhớ em, dại khờ anh sai lầm…”




Hoàng Nam sau khi bỏ đi 30p thì quay lại…

Khánh Hà mệt mỏi thiếp đi ngay dưới sàn nhà lạnh lẽo…

Anh đứng đần ra một lát và tự đặt câu hỏi…

Tại sao lại như vậy? Cô có ngủ với ai cũng đâu có liên quan đến tôi? Cô có phản bội tôi thì tôi cũng ko có yêu cô? Ko yêu…..Có phải là ko yêu ko?

……………….

Anh nhẹ nhàng bước đến bên cạnh Khánh Hà, khẽ bế cô lên, theo phản xạ cô dụi đầu vào ngực anh, y hệt như mèo con vậy…

Vào phòng, anh đặt cô xuống giường và kéo chăn lại. Vừa định quay ra thì cô bắt lấy tay anh, nói như nửa mơ nửa thực:

-Tôi….ko….tôi ko phải….tôi…..

Cô, trong thâm tâm lúc này muốn hét lên rằng ko phải sự thật, rằng cô vẫn….Nhưng ko thể, tại sao???

Hoàng Nam, anh ta đang mong chờ điều gì? Cô sẽ nói là ko phải, rằng đó chỉ là lời nói dối của cô mà thôi? Anh ta đang….

Chưa kịp để Hoàng Nam hi vọng thêm, cô lại nói:

-Em nhớ anh….

-Cô nhớ ai?( Hoàng Nam ngồi xuống cạnh cô, dò hỏi )

Làm ơn, hãy nói rằng ko phải, rằng cô ko nhớ hắn!!!

Cô ngủ hẳn, và ko nói gì thêm. Hoàng Nam nhìn cô đăm chiêu, vò đầu bứt tai rồi đi ra, trong lòng tràn đầy nỗi ức chế, lẽ nào là ghen rồi?

*.*

Sáng…(7h)

Quốc Bảo đêm qua ở nhà riêng, vừa ngủ dậy đã thấy có tiếng động trong bếp….

Là Tú Anh! Là mẹ, đã cho cô ta chìa khóa nhà riêng của Quốc Bảo.

Quốc Bảo nhìn Tú Anh đầy chán ghét, định đi lên phòng ngủ tiếp thì Tú Anh tiến đến hỏi:

-Cậu ko thấy ngạc nhiên vì tớ xuất hiện ở đây sao?

-Không khí ở đây sao ngột ngạt thế nhỉ?( QB nói làm TA tối sầm mặt mũi)

Nín một lúc, Tú Anh nói tiếp:

-Cậu ko ăn sáng à? Sắp đến giờ lên lớp rồi đó!

Quốc Bảo cứ thế đi lên, cho đến khi….

“Kính coong…..kính coong….” – tiếng chuông cửa…

Tú Anh ra mở cửa, là Mai Linh!!!!

Tú Anh ngạc nhiên:

-Sao cô lại đến đây?

-Lẽ ra tôi phải hỏi cô câu này mới đúng!( Mai Linh có chút bất ngờ, nhưng sắc mặt đã nghiêm nghị trở lại )

-Đây là nhà của tôi trong tương lai, sao tôi lại phải giải thích cho cô chứ!?( T.Anh)

-Cô vừa giải thích đó thôi!( Mai Linh )

Mai Linh định bước vào thì Tú Anh cố chặn lại…

Quốc Bảo thấy thế đi vội xuống và nói:

-Em đến rồi? Lại mang thức ăn cho anh sao? E cần gì phải vất vả thế?

Anh cầm đồ hộ Mai Linh và dẫn cô vào trong, mặc cho Tú Anh đơ 1 cục.

Nhưng Tú Anh lại ko mấy tức giận, mỉm cười quay sang Quốc Bảo:

-Tôi và cậu đều ko muốn có cuộc hôn nhân này…Việc gì phải cưỡng ép nhau?

-Cô nghĩ thế là tốt đấy!( Quốc Bảo)

-Hôn ước chỉ hết hiệu nghiệm khi bên nhà gái hủy hôn….Cho nên, tôi có một điều kiện.(Tú Anh )

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.