Edit: Bearny
Đoàn Phim《 Trường An hành》chọn địa điểm phỏng vấn ở lầu 15 trong khách sạn Tây Thành.
Khương Nguyên đã tới trước hơn một tiếng, cô tuy rằng đi sớm, nhưng khi mới đi ra thang máy, thì đã thấy hai bên hành lang đã rộn ràng nhốn nháo đứng rất nhiều người.
Có nam có nữ, đều là diễn viên quần chúng.
Hôm nay phỏng vấn đoàn phim trực tiếp cung cấp phòng làm việc giúp đỡ tuyển diễn viên, đóng mấy vai không lớn nhân vật cũng không quá quan trọng, đạo diễn cơ bản sẽ không xuất hiện ở đây.
Khương Nguyên ký tên lấy số của mình ra, ở đây hơn trăm người, cho dù mười người một tổ phỏng vấn, cũng phải chờ trên hai ba tiếng đồng hồ.
Không nghĩ tới cô vừa đến không bao lâu, đã có nhân viên công tác ra thông báo Khương Nguyên chuẩn bị.
Khương Nguyên gõ cửa vào phòng 1508 dành cho khách.
Phòng trong không nhỏ lắm, chỉ có một người đàn ông ngồi ở bàn làm việc chậm rãi phẩm trà hoa.
Đầu hắn cũng chưa nâng, còn có ý bảo cô nói: “Đem cửa đóng lại.”
Khương Nguyên nháy mắt ngốc lăng đứng đó, cô cứng đờ mà vươn tay ra, trên mặt cô gái hiện lên biểu cảm khó hiểu..
Cô gái vừa hai mươi tuổi tươi mới mà kiều diễm, cô mặc áo khoác màu nâu nhạt, dưới chân đôi ủng qua đầu gối bao lấy cẳng chân thon dài, lộ ra nhiều chỗ mê người.
“Phó Cảnh... Phó lão sư.” Cô gọi hắn “Tại sao thầy lại ở chỗ này?”
Là Phó Cảnh Thành.
Có thể nói đạo diễn của đoàn phim và nhà làm phim đều là hắn, hắn hiện giờ còn là đạo diễn hướng dẫn khóa cơ sở cho bọn cô.
Khương Nguyên đã sớm biết hắn bằng không cô cũng sẽ không cố ý chạy tới đây phỏng vấn.
Khương Nguyên thích Phó Cảnh Thành, cơ hồ thích đến tất cả mọi người đều biết, một thiếu nữ tuổi trẻ lại tươi mới, tình cảm yêu ghét của cô không trộn lẫn bất luận tạp chất gì.
Đáng tiếc Phó Cảnh Thành rất khó theo đuổi.
Khương Nguyên trong tối ngoài sáng cố ý vài lần, nhào vào trong ngực hắn nhưng đều bị cự tuyệt, cuối cùng rõ ràng cô thất bại.
Tên nam nhân này tựa hồ dầu muối đều không ăn, nghe nói mọi người trong trường chuyện theo đuổi hắn đã được mọi người chứng kiến nhiều năm vậy mà cũng không thấy có cô gái nào có thể công phá bức tường này.
Là căn bản chó khó gặm xương cứng, không chừng cô còn có thể gặm rụng cả răng.
“Lại đây nhìn xem.” Lúc này trên bàn của Phó Cảnh Thành có một tập sơ lược lý lịch, sắc mặt hắn tựa hồ không được tốt.
Khương Nguyên đứng ở cạnh cửa, nam nhân này ước chừng nửa phút sau lại đột nhiên đứng lên, đi vào bên trong phòng ngủ.
Cô chần chừ một giây sau đã đuổi kịp: “Phó...”
Ấy.
Cô thấy Phó Cảnh Thành thong thả ung dung, không chút hoang mang mà cởi áo sơmi, lộ ra cơ ngực tinh tráng mà rắn chắc, cơ bắp không giống mấy mỹ nam bây giờ, gãi đúng chỗ ngứa, nhìn không yếu ớt xíu nào.
Khương Nguyên nhịn không được trộm nuốt nuốt nước miếng, cô hoàn toàn không rời mắt được.
Cô nghe được người đàn ông kia nói: “Khương Nguyên, tôi nhớ rõ, hình như em thích tôi có phải hay không.”
Hắn cúi người cầm lên một lọn tóc dừng ở bên má của cô, sao đó buông thỏng ra, làm sợi tóc buông xuống trên hai sườn vai.
Mặt Khương Nguyên cơ hồ dán lên bờ ngực trần trụi của hắn, trên người hắn có cổ hương vị lạnh lẽo, hình ảnh này cùng người uống trà hoa lúc nãy cũng không sai biệt lắm.
Cô mơ mơ hồ hồ, giờ phút này mặt cô cũng nhiễm màu hoa đào, nhịn không được mà suy đoán xem hắn là có ý gì.
Nam nhân như vậy, Khương Nguyên vẫn thích hắn, lúc này trong phòng ngủ chỉ có hai người họ, Khương Nguyên ma xui quỷ khiến mà vươn tay sờ sờ cơ bắp hắn.
“Rất thích.” Khương Nguyên gật đầu.
Trước khóa sau hai ngày cô mới bắt đầu thích hắn mà hắn rõ ràng có biết đến.
Cô gái lúc này gục đầu xuống, vẫn chưa chú ý tới, ánh mắt người đàn ông dần tối lại bình tĩnh dừng ở trên người cô, bỗng dưng chìm xuống.
Cô gái này năm nay bao lớn, chỉ mới hai mươi đi.
Hắn nhớ rõ mình đã đem cô khóa ở trên giường mấy ngày, cô nửa câu nói cũng không chịu nói với hắn, chỉ một lòng nghĩ muốn ly hôn.
Phó Cảnh Thành nhìn cô đang độ hai mươi tuổi, so với Khương Nguyên 40 tuổi rõ ràng là non nớt hơn rất nhiều, hơn nữa tính tình tựa hồ cũng không còn khó chịu như trước.
Cô gái này trước kia đều ôn hòa nhưng lại rất giỏi về việc ẩn nhẫn ngụy trang, đâu giống cô của bây giờ, đầu nghĩ cái gì đều viết hết lên trên mặt.
Nam nhân nâng cằm cô lên, nhìn chằm chằm người trước mặt nói thích mình, cố tình đưa mắt câu dẫn mình, hắn chợt cúi đầu cắn khóe môi cô: “Vậy em hãy chứng minh cho tôi xem đi?”