Trận sóng gió này lắng xuống vì một trận phong ba khác, là chuyện của Thẩm Yến. Cha anh phát thông cáo muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với anh, chuyện này khiến dư luận xôn xao, bất kể là giới tài chính hay là chỗ khác đều bàn tán cả.
Bowen dường như biết được một ít tin tức, cậu nói với tôi, có lẽ vì chuyện Thẩm Yến từ hôn khiến hai nhà rất khó chịu. Hơn nữa Thẩm Yến lại đứng trước mặt gia đình nhà gái nói mình thích đàn ông, khiến cha anh giận tím mặt.
Tôi không lý giải được, bèn hỏi, “Sao hắn lại làm thế?”
Bowen nhún vai, “Ai biết được? Có lẽ hắn nhớ ra rồi.”
Cậu nói câu này rất ngập ngừng, lại làm lòng tôi căng thẳng, tôi nuốt nước bọt, thấp giọng lặp lại lời cậu, “Nhớ ra?”
Dường như cử chỉ tôi trông điên rồ lắm, Bowen thấy tôi như vậy lập tức kéo tay tôi, “Ôn Gia, anh đừng mê muội nữa.”
Tôi thật sự thấy mê muội, rốt cuộc tôi lại gặp may sao?
Tôi đẩy cậu ra, nói với cậu, “Tôi muốn ở một mình một lúc.”