Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 123: Chương 123: Có khả năng mãi mãi sẽ không tỉnh lại?




Edit: susublue

Cảm giác của Bạch Hiểu Tình vẫn không sai, nhưng nàng lại không biết lúc đầu khi nàng hôn mê những người chung quanh bị tra tấn đến thế nào, vào lúc ấy mọi người đều cho rằng có khả năng Bạch Hiểu Tình sẽ vĩnh viễn không tỉnh lại nữa.

Nói rõ cho ta, ngươi có ý gì, nếu không nói rõ, ta sẽ cho ngươi vĩnh viễn không phải nói chuyện nữa

Nghe thấy lời đại phu nói Phượng Nghiêu thật sự sợ, hắn thật sự không ngờ Bạch Hiểu Tình lại bị thương nặng như vậy, thậm chí có nguy hiểm đến tính mạng.

Bẩm các chủ, là y thuật của thuộc hạ không tinh thông, Bạch cô nương bị thương quá nặng, thuộc hạ thật không ngờ đối phương lại nhẫn tâm như vậy, hơn nữa quan trọng nhất là, hiện tại trong thân thể của Bạch cô nương hình như còn có một cổ trùng đang tàn phá nữa.

Hắn nghe nói người Quỹ quốc tâm ngoan thủ lạt, nhưng thật không ngờ lại có thể đối đãi ngoan độc với một cô nương như vậy, đừng nói là cô nương, dù là một nam tử, thủ đoạn như vậy cũng quá hung tàn!

Thật ra đại phu đã hiểu lầm bạch y nam tử, hắn cũng không muốn cho Bạch Hiểu Tình dùng cổ, nhưng vì không có cách nào phế võ công của nàng, thậm chí là hạ độc cũng không được, cuối cùng chỉ có thể ra hạ sách này.

Phải biết rằng, trong mắt bạch y nam tử cổ trùng này rất trân quý, cho Bạch Hiểu Tình dùng xong hắn còn thấy mệt!

Vậy không có cách nào để trị sao?

Chỉ cần nghĩ đến việc Bạch Hiểu Tình sẽ chết, hoặc là sẽ ngủ say vĩnh viễn, Phượng Nghiêu liền cảm thấy rất khó chịu, có một loại cảm giác rất khó nói.

Thật ra cũng không phải không có, nhưng, vẫn phải xem ý chí sống của Bạch cô nương, nếu ý chí muốn sống của Bạch cô nương đủ mạnh, vẫn có thể tỉnh lại. Nhưng hắn biết, khả năng này rất khó, phải có ý chí mãnh liệt cỡ nào mới tỉnh lại được chứ!

Quên đi, bản Các chủ không hỏi nữa, cho dù hỏi nữa cũng không có kết quả gì, ngươi lo trị liệu cho tốt là được.

Phượng Nghiêu biết, cho dù hỏi nữa cũng sẽ không có kết quả gì, cho nên không hỏi sẽ tốt hơn, diễn;danl3quy1d00n hi vọng tỉnh lại càng lớn thất vọng sẽ càng nhiều.

Đạo lý này Phượng Nghiêu hiểu rõ hơn so bất luận kẻ nào, nhất là tình trạng hiện tại của Bạch Hiểu Tình cũng thật sự không tốt, có thể không chết đã xem như là kỳ tích rồi.

Lần đầu tiên nhìn thấy thương thế trên người nàng, Phượng Nghiêu thật sự rất muốn lôi hết đám người chết ở quân doanh về đánh.

Trên người của nàng đủ loại vết thương, vết thương do roi, do dao, bị phỏng do lửa, dùng khí cụ đánh cho bị thương. Dù là loại vết thương gì, chỉ cần tìm, thì nhất định có thể thấy trên người Bạch Hiểu Tình.

Hắn không biết đối phương có thù hận với Bạch Hiểu Tình lớn đến mức nào, lại có thể làm đến bước này!

Các chủ, rốt cục họ có thù hận gì với Bạch cô nương, vì sao trong thân thể nàng ngoại trừ cổ trùng còn có dấu vết của độc dược? Câu nói vừa vang lên, mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.

Hạ cổ còn chưa xong, còn muốn hạ độc, vốn chính là không giết chết nàng sẽ không cam lòng mà!

Nhẹ nhàng lắc đầu tỏ vẻ bản thân hắn cũng không biết, nhưng trong lòng Phượng Nghiêu hiểu, đối phương làm như vậy chỉ vì muốn lấy tin tức về Triệu Tử Tu từ Bạch Hiểu Tình, nhưng thật không ngờ miệng Bạch Hiểu Tình lại kín như vậy, dùng hết biện pháp cũng không khiến nàng nói ra một chữ!

Ngươi trị liệu cho nàng đi, cố gắng hết sức giúp Bạch Hiểu Tình tỉnh lại.

Nhìn Bạch Hiểu Tình nằm ở trên giường, Phượng Nghiêu thầm nghĩ, nếu Triệu Tử Tu thấy được nàng như vậy, không biết sẽ nghĩ sao, có phải sẽ trực tiếp hủy diệt toàn bộ Quỹ quốc hay không?

Nhưng nghĩ lại, Quỹ quốc bị hủy diệt cũng tốt, hoàn toàn không quan trọng, không nói những cái khác, ngay khi họ khiến Bạch Hiểu Tình bị thương, đã không thể tha thứ được!

Nhìn vết thương trên người Bạch Hiểu Tình, trong lòng Phượng Nghiêu càng ngày càng hận!

Trên đời này sao lại có người tàn nhẫn như vậy, sao có thể dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, diễn/dàn>llequy1do6n nếu bọn họ thật sự giết Bạch Hiểu Tình, hắn cũng không có cảm giác này, nhưng bọn họ lại tra tấn Bạch Hiểu Tình!

Dạ, các chủ, ta đã biết, ngài cũng trở về nghỉ ngơi đi, trong khoảng thời gian này thân thể của ngài cũng đã chịu đựng đến cực hạn rồi, nếu tiếp tục như vậy, ngài cũng sẽ không chịu nổi! Phượng Nghiêu cũng là người, không phải làm bằng sắt, nếu tiếp tục như vậy, hắn cũng sẽ chống đỡ không nổi.

Gật đầu, Phượng Nghiêu rời đi, thật ra bây giờ hắn vẫn còn muốn ở đây với Bạch Hiểu Tình, nhưng hắn biết thân thể của hắn cũng không cho phép, trong khoảng thời gian này hắn đã không ngủ mấy ngày rồi, thân thể hắn cũng sắp ngã gục rồi, tiếp tục như vậy, hắn cũng sẽ ngã xuống.

Không biết ngươi là dạng người gì, lại bị tra tấn như vậy, quan trọng nhất là, bị tra tấn thành như vậy còn có thể kiên trì được, vẫn dùng mặt lạnh nhạt nhìn những người đó, trong lòng ta cũng hơi bội phục ngươi rồi!

Trên đời này người có thể làm cho hắn bội phục không nhiều lắm, nữ nhân lại càng không, nhưng Bạch Hiểu Tình lại thật sự làm cho hắn cảm thấy bội phục.

Hơn nữa hắn biết, cuối cùng nếu bọn họ không tới kịp, Bạch Hiểu Tình cũng không để bọn họ chiếm tiện nghi mà cuối cùng vẫn sẽ vận võ công không quan tâm cổ độc, giết những người đó, rồi tắt thở mà chết.

Có lẽ nói như vậy sẽ có rất nhiều người cảm thấy vớ vẩn, nhưng đại phu biết suy nghĩ của mình tuyệt đối chính xác, bởi vì hắn thấy được ánh mắt kiên nghị của Bạch Hiểu Tình trước khi ngất đi.

Mặc kệ là vì kính nể ngươi cũng được, hay vì các chủ đã giao phó, dù sao ta sẽ trị liệu thật tốt cho ngươi, ngươi có thể yên tâm. Đại phu nhìn Bạch Hiểu Tình hôn mê, thở dài một hơi.

Đặt tay lên cổ tay nàng, trên mặt đại phu hiện lên vẻ phức tạp, Bạch Hiểu Tình thật sự không bình thường, mới trở về không bao lâu, uống chút thuốc mà mạch đập đã mạnh hơn rất nhiều, xem ra nàng thật sự có ý chí sống mạnh hơn sự tưởng tượng của người khác!

Có lẽ ngươi thật sự có thể tạo ra kỳ tích!

Căn cứ theo tình huống của Bạch Hiểu Tình, đại phu thay đổi phương thuốc, diễndànn]llequydoon nhìn những loại thuốc quý hiếm trong tay, trong lòng không khỏi cảm thán mình có nhiều thuốc bổ máu, nhưng vì thiếu nữ này cũng rất đáng giá.

Bởi vì bị thương nặng vốn không có khả năng tỉnh lại, nhưng nhìn tình huống của Bạch Hiểu Tình lúc này, đại phu càng tin tưởng Bạch Hiểu Tình có thể tạo ra kỳ tích!

Bạch Hiểu Tình, cố lên, nhanh chóng tỉnh lại đi, ta đang chờ ngươi tạo ra kỳ tích!.

Mà giờ phút này tinh thần Bạch Hiểu Tình lại chìm sâu trong một không gian tối đen, chung quanh không có ánh sáng, giống như bị nhốt trong một căn phòng không có cửa sổ vậy.

Ha ha, lại là chỗ này, giống như phòng tạm giam trong tổ chức, aiz, thật không biết phải nói cái gì mới đúng nữa.”

Tuy rằng giọng nói của Bạch Hiểu Tình có ý cười nhàn nhạt, nhưng giọng nói vẫn rất tối tăm, làm người ta cảm thấy có cảm giác âm lãnh.

Ở nơi không có ánh sáng này, Bạch Hiểu Tình không có cảm giác là thời gian đang trôi qua nên chỉ lẳng lặng ngồi, trong mắt có chút biến hóa.

Bạch Hiểu Tình, cố lên, nhanh chóng tỉnh lại đi, ta đang chờ ngươi tạo ra kỳ tích!,

Bỗng nhiên từ trong hư không truyền đến một giọng nói, làm Bạch Hiểu Tình hơi ngẩn người, ai đang nói chuyện với nàng, nhưng mặc kệ là ai, chỉ có thể khẳng định, nàng phải nhanh chóng tỉnh lại, bởi vì Tử Tu nhất định sẽ lo lắng cho nàng!

Đại phu đi ra ngoài lấy thuốc, lúc quay vào, nhìn thoáng qua Bạch Hiểu Tình đang nằm trên giường, đút thuốc cho nàng, rồi cởi y phục trên người nàng, để cho nàng trần trụi nằm trước mặt mình.

Đương nhiên đại phu cũng không phải người háo sắc, hiện tại hắn chỉ muốn châm cứu cho Bạch Hiểu Tình!

Y thuật của hắn rất cao, đại phu bình thường hoàn toàn không thể so với hắn được, cho nên đối với hắn mà nói châm cứu tuyệt đối không phải là vấn đề gì lớn, nhưng cởi hết quần áo một người ra để châm cứu thì vẫn là lần đầu tiên hắn làm.

Thật ra nguyên nhân rất đơn giản, lần này huyệt vị hắn muốn châm là tử huyệt, một khi châm sai, hoàn toàn có khả năng sẽ khiến Bạch Hiểu Tình mất mạng, hiện tại điều hắn phải làm là cứu người không phải giết người, cho nên vì để tìm được đúng huyệt vị chỉ có thể cởi hết y phục của Bạch Hiểu Tình.

Tay cầm ngân châm, tay cũng hơi run run, tuy rằng hắn muốn bản thân bình tĩnh, nhưng hoàn toàn không có hiệu quả, bởi vì hắn biết, nếu hiện tại hắn phạm phải một chút sai lầm, mạng của Bạch Hiểu Tình có khả năng sẽ mất trong tay hắn, cho nên, sao hắn lại không lo lắng.

Hít một hơi thật sâu, y giả chỉnh lại hô hấp, cung cấp không khí cho bản thân, hắn tin tưởng mình có thể làm được!

Nhắm mắt, lúc mở mắt ra, trên mặt hắn có ý cười, hiện tại Bạch Hiểu Tình là bệnh nhân cũng đang nỗ lực để sống vậy một đại phu như hắn sao có thể luống cuống được, hắn tin tưởng lần này nhất định Bạch Hiểu Tình sẽ tỉnh lại!

Lần này chúng ta ngay cùng nhau nỗ lực, Bạch Hiểu Tình, có nhiều người đang chờ ngươi như vậy, sao ngươi có thể không tỉnh lại được chứ!

Nói xong lời này, hắn hạ cây châm thứ nhất xuống, cắm thật sâu vào người Bạch Hiểu Tình, trong mắt đầy vẻ kiên định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.