Edit: susublue
Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng yên tĩnh lại, Triệu Tử Tu ôm Bạch Hiểu Tình vào trong ngực, hai người tựa vào đầu giường, không ai nói gì.
Hiện tại Triệu Tử Tu thấy cực kỳ may mắn vì mình có thể gặp được Bạch Hiểu Tình, may mắn vì lúc trước thấy rõ tâm của mình, nếu không, bây giờ sẽ có cho một kết cục với Triệu Tử Hằng, rõ ràng trong lòng rất thích, lại chỉ có thể đứng nhìn xa xa, ngay cả một cơ hội tiếp cận cũng không có?
Vương gia, vừa rồi lão bản Phượng Lai Lâu truyền tin đến, nói là muốn gặp phu nhân một lần.
Hiện tại tất cả mọi người trong vương phủ đều đã biết mối quan hệ giữa Bạch Hiểu Tình và Triệu Tử Tu, tất nhiên không thể gọi nàng là Bạch cô nương nữa, nhưng vì cho tới bây giờ Bạch Hiểu Tình đều không thừa nhận nàng là vương phi của Triệu Tử Tu, nên mọi người đều biết điều, gọi Bạch Hiểu Tình là phu nhân.
Nhìn Triệu Tử Tu, Bạch Hiểu Tình hơi chau mày, rốt cục là có chuyện gì?Nàng trở thành phu nhân khi nào?
Tình Nhi, chúng ta đã thành thân, chẳng lẽ nàng không phải là phu nhân của ta, hay là, thật ra nàng thích bọn họ gọi nàng là vương phi hơn.
Tuy rằng Triệu Tử Tu vẫn hi vọng hạ nhân có thể gọi Bạch Hiểu Tình là vương phi, nhưng vì biết nàng không thích, cho nên cũng không có miễn cưỡng.
...
Được rồi, biết rõ nàng không thích người khác gọi mình là vương phi, xem ra hôm nay Triệu Tử Tu hi vọng Bạch Hiểu Tình có thể chấp nhận cách xưng hô phu nhân này.
Ta đã biết, một lát trở về ta sẽ đến Phượng Lai Lâu dùng cơm trưa.
Lão bản Phượng Lai Lâu đã tìm nàng, như vậy tất nhiên là có chuyện gì quan trọng, hiện tại đến xem thử cũng không sao.
Không phải là nàng, là chúng ta.
Tất nhiên Triệu Tử Tu cũng muốn đi theo, từ sau lần Bạch Hiểu Tình bị bắt đi, chỉ cần nàng rời khỏi tầm mắt của Triệu Tử Tu, Triệu Tử Tu liền cảm thấy rất bất an, cho nên, hiện tại Triệu Tử Tu nhất định phải theo sát bên nàng.
Được.
Biết mình kháng nghị không có hiệu quả, Bạch Hiểu Tình cũng sẽ không kháng nghị, dù sao nàng cũng đã quen với việc hai người như hình với bóng, cho nên cũng không thấy gì.
Hai người thu dọn quần áo một chút liền đến Phượng Lai Lâu, dưới lầu chưởng quầy đưa hai người lên nhã gian trên lầu, liền lui ra ngoài.
Phượng tỷ tỷ, mọi người đã đến đây, hiện tại còn không ra gặp chúng ta sao?
Bạch Hiểu Tình mỉm cười nói một tiếng, một nữ tử đi ra, trên mặt đầy ý cười.
Các ngươi đến nhanh thật, vốn dĩ ta nghĩ ngày mai các ngươi mới đến đây.
Phượng Cơ cho rằng ngày mai hai người kia mới tới, thật không ngờ nàng mới phái người đi qua được nửa canh giờ, hai người kia đã tới đây.
Phượng tỷ tỷ nói là có việc, tất nhiên là chuyện quan trọng, sao ta có thể không nghiêm túc.
Tuy rằng Phượng Cơ không nói là chuyện gì, nhưng sao Bạch Hiểu Tình lại không biết là liên quan đến chuyện làm ăn, đã là chuyện làm ăn, tất nhiên là rất quan trọng, diễn<danf/;lle3quy11do0n dù sao tương lai cũng cần không ít sự giúp đỡ của Phượng Lai Lâu.
Mà nghe thấy câu trả lời của Bạch Hiểu Tình, Phượng Cơ nở nụ cười, được đối phương coi trọng là một chuyện tốt, dù sao Phượng Lai Lâu chính là tính mạng của nàng.
Thật ra lần này ta cũng không muốn vội vã tìm các ngươi như vậy, nhưng chuyện lần này thật sự quá nghiêm trọng.
Phượng Cơ kể lại chuyện mấy ngày nay, Bạch Hiểu Tình cũng nhăn mày lại, tuy rằng nàng nghĩ rằng Thái tử điện hạ sẽ làm ra điều gì đó vì không chiếm được thế lực của Phượng Lai Lâu, nhưng thật không ngờ lại đê tiện như vậy, lại dám mua chuộc đầu bếp ở đây.
Phượng tỷ tỷ, đầu bếp có thể bồi dưỡng lại, món ăn giống nhau nhưng bên nào làm ngon hơn thì khách sẽ qua bên đó, chỉ cần ngươi tìm vài người am hiểu trù nghệ rồi bồi dưỡng, ta không tin, bọn họ chỉ dựa vào một đầu bếp mà có thể lật người.
Dù sao bọn họ là người hiện đại, đồ ăn ở hiện đại mang đến đây đều là vật lạ hiếm có.
Điều này ta cũng biết, nhưng ở hiện đại ta cũng không am hiểu trù nghệ, nếu thật sự am hiểu, Phượng Lai Lâu cũng sẽ không chỉ phát triển với quy mô như hiện tại.
Phượng Cơ nói những lời này không sai, nếu nàng thật sự am hiểu trù nghệ, hiện tại nàng chắc rằng có thể khiến Phượng Lai Lâu trải rộng bốn nước, mà không giống như bây giờ, chỉ gói gọn trong Tấn Thiên quốc.
“ Ta cũng không quá am hiểu trù nghệ, nhưng thật ra có thể nghĩ biện pháp, viết công thức một vài món ăn cho Phượng tỷ tỷ, chỉ cần Phượng Lai Lâu chúng ta có thể cho ra món ăn mới, ta nghĩ dù có chiêu dụ đầu bếp cũng không có ích lợi gì.
Vậy đa tạ Bạch muội muội.
Nói xong Phượng Cơ hành lễ với Bạch Hiểu Tình, cũng đi ra ngoài, hai người ở trong này dùng bữa, nàng làm kỳ đà cản mũi làm cái gì.
Đợi Phượng Cơ đi ra ngoài, Triệu Tử Tu nhìn Bạch Hiểu Tình, mới chậm rãi hỏi, Tình Nhi, thì ra nàng biết nấu ăn sao?
Đương nhiên biết, hơn nữa ta biết làm không ít đâu.
Thân là một sát thủ tất nhiên là cái gì cũng phải biết, dù sao vì để ngụy trang, biết càng nhiều càng có lợi.
Đã là như vậy, vì sao vừa rồi nàng không nói cho Phượng Cơ biết.
Hiện tại coi như Bạch Hiểu Tình đã sở hữu một phần của Phượng Lai Lâu, tất nhiên nàng cũng là cổ đông, vì sao Bạch Hiểu Tình am hiểu trù nghệ nhưng không nói cho Phượng Cơ biết?
Tử Tu, chẳng lẽ chàng muốn hợp tác với người khác cả đời sao, chàng có từng nghĩ tới sẽ tự lập sản nghiệp riêng hay không?
Tuy rằng hiện tại hợp tác với Phượng Cơ rất tốt, nhưng nếu quả thật có một ngày người khác cho nàng nhiều lợi ích hơn thì sao? Đến lúc ấy Phượng Cơ còn có thể cam tâm hợp tác với bọn họ không?
Bạch Hiểu Tình hiểu rõ hơn bất kỳ kẻ nào, hiện tại hợp tác chẳng qua chỉ là kế hoạch tạm thời thôi, nếu tương lai có một ngày thiên hạ thái bình, nói không chừng Phượng Cơ sẽ dùng Phượng Lai Lâu để khống chế bọn họ, không thể không phòng chuyện này.
Thật ra vốn dĩ Bạch Hiểu Tình cũng không muốn phòng bị Phượng Cơ, nhưng lần này Phượng Lai Lâu xảy ra chuyện, đã nhắc nhở Bạch Hiểu Tình, cho dù Phượng Cơ hợp tác với Bạch Hiểu Tình, nhưng không nên quên nàng chỉ giúp đỡ phía sau thôi.
Như vậy cũng đã nói lên, không biết lúc nào Phượng Cơ sẽ phản bội, tuyệt đối không thể không phòng.
Nhưng nếu trong lúc này giúp đỡ nàng không phải sẽ làm nàng cảm kích sao?
Tử Tu, có một số việc không đơn giản như chàng nghĩ đâu, ở trong thương trường không có ai mãi mãi là bằng hữu, cũng không có ai mãi mãi là kẻ địch, chỉ có lợi ích mới là mãi mãi, hiện tại tuy rằng nàng đứng về phía chúng ta, nhưng nếu có một ngày Triệu Tử Hằng hứa cho nàng lợi ích lớn hơn nữa, như vậy, không biết nàng sẽ làm ra chuyện gì.
Bạch Hiểu Tình đã nói trúng tim đen của Phượng Cơ, hiện tại bởi vì bị ràng buộc với Triệu Tử Hằng, nàng không thể không hợp tác tạm thời với Triệu Tử Tu, nhưng ai lại muốn chia sẻ sản nghiệp mình một tay tạo dựng với người khác, Phượng Cơ tuyệt đối không muốn, cho nên, chỉ cần có cơ hội, Phượng Cơ sẽ không khách sáo mà rời khỏi Triệu Tử Tu.
Nghe Bạch Hiểu Tình nói xong, hắn cũng hiểu Bạch Hiểu Tình băn khoăn cái gì, nàng nói không sai, có một số việc không dễ dàng giải quyết như vậy.
Nếu như là hắn, hắn cũng không thể cam tâm tình nguyện dâng sản nghiệp một tay mình thành lập cho người ta.
Hiểu ý của Bạch Hiểu Tình, Triệu Tử Tu gật đầu, sau đó không nói gì nữa, tiếp theo nên hồi phủ là tốt rồi, tuy rằng ở trong này không có người khác, nhưng chung quy vẫn không phải là địa bàn của mình, lỡ bị người ta biết kế hoạch của Bạch Hiểu Tình, đến lúc đó nhất định sẽ gặp phiền toái.
Hai người cứ ôm tâm sự trong lòng dùng bữa trưa, dùng xong bữa trưa, hai người đứng dậy hồi Vương phủ, trước khi rời đi Bạch Hiểu Tình đã hứa sẽ đưa công thức vài món ăn đến giúp Phượng Lai Lâu vượt qua khó khăn.
Tình Nhi, nàng đã quyết định bỏ Phượng Lai Lâu, sao lại còn muốn giúp nàng?
Theo hiểu biết của Triệu Tử Tu, đã quyết định buông tay, như vậy cũng không còn giá trị để ra tay giúp đỡ nữa, cứ buông bỏ là tốt rồi.
Bây giờ còn không phải lúc, nếu giờ phút này mà trở mặt với Phượng Lai Lâu, khó chắc rằng nàng ta sẽ không lập tức bắt tay với Thái tử hoặc là Thành vương, giờ phút này vẫn nên khống chế trụ nàng thì tốt hơn.
Hiện tại đây là thời điểm mấu chốt để đoạt vị, nếu để Triệu Tử Hằng có được thế lực Phượng Lai Lâu, đối với bọn họ mà nói, đây là một lực cản không nhỏ, diễn(daffn<lle3>quys]d00n cho nên Bạch Hiểu Tình tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy xảy ra!
Ừ, chỉ cần nàng cảm thấy tốt là được.
Đối với mấy thứ liên quan tới buôn bán, cho tới bây giờ Triệu Tử Tu cũng không am hiểu lắm, cho nên, chỉ cần có Bạch Hiểu Tình lo lắng, thì cũng không có gì khác nhau, có lẽ hắn không thể hoàn toàn tin tưởng Phượng Cơ, nhưng đối với Bạch Hiểu Tình hắn vẫn hoàn toàn tin tưởng.
Ừ, yên tâm, ta sẽ thành lập thương hiệu buôn bán trong toàn nước của riêng chúng ta trong một khoảng thời gian ngắn.
Kiếp trước vị trí của Bạch Hiểu Tình trong tổ chức sát thủ cũng không phải bình thường, các nàng đều không chỉ là sát thủ, mà đều có thân phận bên ngoài, mà thân phận Bạch Hiểu Tình dùng thường xuyên nhất chính là thương nhân, mà chính nàng cũng có thế lực không nhỏ, nếu không, ở thời khắc cuối cùng nàng lấy đâu ra nhiều tiền để chế tạo thuốc nổ như vậy, để những người đó chết cùng.
Trở lại Vương phủ, Bạch Hiểu Tình vào thư phòng Triệu Tử Tu, tìm được một ít giấy bình thường trước kia nàng dùng để luyện chữ.
Hiện tại đã muốn trở mặt với Phượng Cơ, như vậy nàng không thể để cho đối phương tìm được chứng cứ bọn họ từng hợp tác, nếu không, đến lúc đó sẽ có phiền toái.
Tìm được giấy thích hợp, Bạch Hiểu Tình suy nghĩ xem nên viết món ăn nào, cuối cùng cũng viết xong, nửa canh giờ sau, Bạch Hiểu Tình mỉm cười, nhìn công thức của ba món ăn trên tờ giấy trắng.
Những món ăn này không tính là quá thông thường, nhưng nghe nhiều nên thuộc, mà Phượng Cơ cũng biết những thứ này, nhưng lại không biết nhiều về những tài liệu tham khảo và nguyên liệu, cho nên mới không viết ra được công thức.
Mà hiện tại Bạch Hiểu Tình lại viết những món này ra, dùng để giúp Phượng Cơ.