Hàn Thiên Vũ, Anh Là Lưu Manh

Chương 29: Chương 29: Hợp tâm, hợp thể, hợp nhất (3)




Hàn Thiên Vũ dự là đêm nay sẽ tha cho Trần Đường Đường nhưng nhìn khắp cơ thể trắng nõn của cô đầy những dấu hôn khiến cho cổ họng anh có chút khô nóng trong người dục vọng cũng bắt đầu rục rịch.

Biết là cô đang rất mệt nên anh đã cố gắng kiềm chế ngọn lửa dục vọng đang cháy trong người mình. Mặc dù anh rất giỏi về kiềm chế cảm xúc, hành động hay lời nói cử chỉ hành vi của mình.

Nhưng ngay lúc này đây nhìn người con gái anh yêu đang nằm trong lòng mình đang ngủ rất say lâu lâu lại cọ cọ vào người anh khiến Hàn Thiên Vũ khó lòng mà kiềm chế được bản thân.

Hiện tại thân thể hai người đang trần trụi mà cô lại cọ cọ như thế khiến cho máu nóng trong người Hàn Thiên Vũ càng ngày mãnh liệt hơn nữa hại anh không tài nào mà ngủ được.

Cuối cùng kiềm chế được hai tiếng thì Hàn Thiên Vũ đã không chịu nổi liền đè cô dưới thân mình rồi cúi người xuống áp lên môi cô một nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp.

Trần Đường Đường đang ngủ thì có cảm giác như có ai đó lấy đi dưỡng khí nên mở miệng ra để thở bỗng có một thứ gì đó mềm mềm đang lướt qua từng chiếc răng của cô rồi lại cuốn lấy đầu lưỡi của bản thân mình khiến cô nghi hoặc mở mắt ra.

Cô bị anh hôn tới thở gấp,tim đập “thình thịch”,hai má đỏ lên, cố sức đẩy người anh ra: “Thiên....Vũ...ưm...đừng...em còn mệt...Ưmm....”

“Bé con, anh cho em nghỉ ngơi hai tiếng rồi bây giờ phải trả công cho anh chứ?!” Hàn Thiên Vũ lưu luyến rời khỏi đôi môi cô.

Bàn tay anh mê mẩn vuốt ve thân thể mềm mại của Trần Đường Đường rồi đi tới ngực cô mà vừa xoa vừa bóp sau đó ngậm lấy điểm hồng hồng ở trên ngực.

Trần Đường Đường run rẩy nằm dưới thân anh cầu xin:“Aahh...đừng...như vậy...tha cho em đi...em rất mệt.”

Hàn Thiên Vũ một tay giữ hai cánh tay đang muốn đẩy anh ra lên đỉnh đầu của cô, ánh mắt anh có chút ý cười nói:“Anh là người “vận động” còn chưa mệt, em chỉ nằm hưởng thụ mà còn than sao?”

“...” Trần Đường Đường thầm than trong lòng cái tên lưu manh này đúng là được voi đòi tiên mà.Nhờ thuốc của Lãnh Hạo nên chân cô cũng sắp hồi phục rồi đến lúc đó anh mà muốn cô quá giới hạn thì cô còn thể cố sức chạy chứ không như bây giờ như một cục thịt đợi người ta ăn.

“Bé con, em im lặng như thế nghĩa là biểu hiện của anh không tốt thì phải. Xem ra anh phải nỗ lực cố gắng hơn nữa mới được.”Hàn Thiên Vũ dùng ánh mắt thâm tình nhìn Trần Đường Đương, bàn tay anh nâng cằm cô lên cắn nhẹ một cái rồi bắt đầu trượt tay xuống phía dưới vẫn còn ẫm ướt chưa hết của cô sau đó đưa hai ngón tay vào.

“...Ân...rút tay ra...a a a....ưm...” Trần Đường Đường nghe anh nói muốn cố gắng nỗ lực thêm nữa liền cứng người. Anh nói như thế chẳng khác nào lại phải lăn lộn trên giường lần nữa?! Đùa à?! hoa huy*t của cô bị Hàn Thiên Vũ ra vào sâu tới cửa tử cung chắc gần nửa tiếng đồng hồ hoặc hơn anh mới chịu bắn ra đấy!

Mà khoan! Có gì đó không ổn. Anh không mang bao mà ra bên trong cô luôn sao?

“Thiên Vũ...dừng...ân...khoan...đợi chút...ahh!” hoa huy*t của cô lần nữa bị xâm nhập.

“Bé con, ngoan nào! Em chỉ cần nằm yên còn vận động cứ để anh. Đường Đường thả lỏng người ra đi! Em đang kẹp chặt anh quá!...Ưhh...” Hàn Thiên Vũ không ngờ lần thứ hai vào bên trong cô mà nó vẫn còn chặt khít đến vậy. Cảm giác được bên trong cô như một liều thuốc phiện khiến anh mê mẫn không muốn rời khỏi cơ thể cô.

“Vật nam tính” của anh vì nó quá to còn của cô vừa nhỏ vừa khít nên khi đi vào hoa huy*t của cô “vật nam tính” của anh lập tức bị hút chặt khiến cho Hàn Thiên Vũ chịu không nổi mà hung hăng đâm sâu vào cô hơn.

“A a a.... Hàn Thiên Vũ...anh...đừng... sâu quá! “ Trần Đường Đường bị anh hung hăng đâm như thế toàn thân liền mền nhũn ra.

Hàn Thiên Vũ:“Bé con, thoải mái không?”

Nói không thoải mái anh dừng lại chắc?! Cô lườm anh không trả lời. Thấy cô không trả lời tất nhiên Hàn Thiên Vũ không hài lòng động thân càng nhanh hơn nữa.

“...a a a chậm...chậm...” Trần Đường Đường vòng tay qua cổ anh sau đó chủ động hôn anh nịnh nọt:“A a a a, rất thoải mái....a a a! Nhưng...chậm..chậm lại... Em không chịu nổi.”

“Có sướng không? Hửm?” Anh hài lòng đáp trả nụ hôn của cô.

Cô sướng, sướng tới mức muốn đá anh văng xuống giường luôn đó cái đồ dục vọng chưa được thoải mái, hừ. Cô mệt muốn đứt hơi luôn còn anh thì khoẻ như trâu. Nghĩ vậy nhưng cô vẫn ngoan ngoãn trả lời anh:“Sướng... Rất sướng...a a a!

Trên khuôn mặt đẹp trai không góc chết của Hàn Thiên Vũ liền nở một nụ cười hài lòng cảm nhận được bên trong cô chuẩn bị lên cao trào anh liền rút ra khỏi người cô.

Trần Đường Đường lập tức khó chịu cảm thấy trống rỗng nói:“ Sao lại dừng?”

Hàn Thiên Vũ cười phúc hắc nói:“ Anh thấy em mệt nên cho em nghỉ.”

Trần Đường Đường như muốn phát điên, cô đỏ mặt ôm cổ anh cầu xin:“Cho em đi “

Hàn Thiên Vũ:“ Em muốn? Được thôi với một điều kiện.”

Trần Đường Đường gật đầu.

“Mỗi lần anh muốn em thì em không được trốn biết chưa? Nếu không anh sẽ khiến em bảy ngày không xuống giường được. Không tin em cứ thử xem?! “ Hàn Thiên Vũ dịu dàng hôn nhẹ trên môi cô.

“Được được anh muốn sao cũng được. Mau cho em nhanh đi.” Trần Đường Đường khó chịu hối thúc anh.

“Anh ghi âm rồi nha!” Nói xong Hàn Thiên Vũ lắc lắc cái điện thoại trong tay anh.

“...” Trần Đường Đường gào thét trong lòng Hàn Thiên Vũ anh không những là cái tên lưu manh mà còn là tên chết bầm phúc hắc xấu xa!

“Bây giờ anh sẽ thỏa mãn em đây.” Anh đặt “vật nam tính” đang cương lên vì cô ngay cửa hoa huy*t đã ướt đẫm như suối mạnh mẽ đi vào.

“Ưm..ân...a...a a....Á...! Trần Đường Đường bị anh rút ra rút vô như thế cuối cùng cũng đạt đến cao trào ôm đầu anh thở hỗn hển rên rỉ sau đó liền có một dòng nước nóng chảy ra từ hoa huy*t của cô.

Hàn Thiên Vũ thấy bé con mình đã ra, bên trong hoa huy*t cô càng co rút mãnh liệt hơn anh liền đâm thêm mấy chục lần cuối cùng bắn ra bên trong cô.

Trần Đường Đường thật sai lầm khi nghĩ rằng anh làm xong lần này sẽ tha cho cô. Cái tên lưu manh chưa được thỏa mãn tất nhiên không tha cho cô. Cứ thế anh dày vò cô tới ba giờ sáng mới thỏa mãn bế cô đi tắm rửa.

************

Sáng hôm sau.

Bà nội Hàn cố tình dậy sớm để nấu bữa sáng cho cháu dâu tương lai của bà vậy mà đợi hoài không thấy đâu làm bà thất vọng nói: “Thiên Vũ, sao lại không thấy Đường Đường đâu?”

Hàn Thiên Vũ vẫn từ tốn ăn sáng mỉm cười nói:“Cô ấy hôm nay hơi mệt nên vẫn còn ngủ.”

Bà nội Hàn nghe vậy liền lo lắng:“Sao lại mệt? Không phải hôm qua vẫn còn khoẻ lắm sao?”

Mẹ Hàn cười bí hiểm nhìn Hàn Thiên Vũ sau đó mới nháy mắt với mẹ chồng mình:“Mẹ à, hôm qua là do cháu trai cưng của mẹ làm cháu dâu tương lai của mẹ mệt đó!”

Bà nội Hàn khó hiểu:“Hả? Sao lại làm mệt Đường Đường?” Bà lại xoay qua hỏi Hàn Thiên Vũ:“Sao con không chăm sóc Đường Đường cho tốt lại để nó mệt? Có phải tối qua con không cho con bé ngủ bắt nó phải nghe những vụ án của con phá không hả?”

Bà Hàn nhìn cổ Hàn Thiên Vũ đột nhiên cười gian xảo nói:“Thiên Vũ sao cổ con lại nhiều vết cào vậy hả?”

“Không phải ba cũng bị mẹ cào như vậy sao?”

Bà Hàn:“...”

Bà nội Hàn vẫn không hiểu:“ Sao con lại bị cào hả Thiên Vũ?”

Bà Hàn thấy mẹ chồng mình vẫn không hiểu liền cười một tiếng sau đó mới nói:“Mẹ à hôm qua cháu trai cháu dâu của mẹ xem ra rất kịch liệt chiến đấu trên giường.”

Lúc này bà nội Hàn mới hiểu ra:“A?! Thật sao? Vậy tốt quá còn gì? Vậy cả nhà chúng ta sắp có thêm thành viên mới rồi.”

Bà Hàn cười:“Phải....Ha ha ha!”

Ông nội Hàn và ông Hàn nãy giờ im lặng cũng phì cười vì mong muốn có cháu của hai người.

“Đường Đường còn nhỏ đợi lớn thêm chút nữa hẳn tính. Còn nữa ba à sau này nên quản chặt vợ mình lại đừng để mẹ đi lung tung nghe lén.” Hàn Thiên Vũ nói với ba mình xong liền lên phòng. Anh vừa đi vừa nghĩ bé con của anh lúc này không biết dậy chưa.

Dưới lầu ông nội Hàn thấy vợ mình thất vọng liền an ủi rồi dắt bà ra ngoài dạo. Để lại vợ chồng ông Hàn bà Hàn nói chuyện.

“Mỹ Mỹ à, sẽ không lâu chúng ta sẽ có cháu thôi đừng thất vọng.”Ông Hàn ôm bà Hàn vào lòng nói.

“Tôi rất muốn bế em bé.” Bà Hàn trong lòng ông Hàn lẩm bẩm.

“Hay chúng ta sinh thêm một đứa con.” Ông Hàn cười cười ra đề nghị.

“Hừ, muốn sinh thì tự mình ông sinh đi!” Bà Hàn đỏ mặt lườm ông.

“Ha ha ha! Bà xã cũng lâu rồi chúng ta chưa lăn lộn trên giường.” Ông Hàn cao hứng nói.

“Ah ông nhắc lăn lộn trên giường tôi mới nhớ cũng lâu rồi lưng tôi chưa được ông mát xa. Bây giờ lên lầu mát xa cho tôi nhanh lên.” Bà Hàn nói xong liền lầu.

“...” Ông Hàn không biết nói gì đành ngoan ngoãn lên lầu mát xa cho bà xã của ông.

Hàn Thiên Vũ mở cửa thấy cả phòng không có tiếng động bước đến giường nhìn bé con của anh đang ngủ say sưa. Anh lên giường ôm Trần Đường Đường vào lòng hôn nhẹ trên môi cô khẽ nói:“ Đường Đường em muốn ăn sáng không?”

Trần Đường Đường không trả lời vẫn nhắm mắt ngủ. Hàn Thiên Vũ thấy vậy cũng không ép cô thức chỉ nằm im ngắm nhìn cô ngủ.

Trần Đường Đường đột nhiên trở mình đá văng cái mền đang đắp trên người làm ra tấm thân đầy dấu vết hoan ái hôm qua Hàn Thiên Vũ để lại miệng còn lẩm bẩm nói:“Hàn Thiên Vũ anh có nhu cầu dục vọng cao vừa thôi.”

Hàn Thiên Vũ nhìn thân thể của cô mà máu nóng trong người chảy liên hồi rất muốn ăn cô thêm lần nữa nhưng thấy Trần Đường Đường mệt mỏi như vậy anh cũng không nỡ nên đành đắp mền giúp cô rồi tự mình đi tắm nước lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.