Tiêu Thanh nắm chặt nắm tay, khớp xương bởi vì cố sức mà có chút trắng bệch
thế nhưng hắn bất lực, chỉ có trong lòng hạ quyết tâm đem chuyện này nói cho gia gia, xem hắn có vì mình xuất đầu hay không.
"Hai người đều không đơn giản, cư nhiên đều đã lĩnh ngộ tinh túy của Tụ Thần Nhất Kích, thực sự là thiên tài!
Cẩu Thiên Hà nhìn Tiêu Vân Sinh đi xa rồi lại nhìn Tiêu Hùng bên sân mà trên mặt lộ ra vẻ tán thưởng nói.
Tụ Thần Nhất Kích cũng không phải là bí kỹ gì ghê ghớm, đây chỉ là một
loại phương thức công kích, chỉ cần đối với chiến khí, đối với tinh khí
thần của mình có thể đạt đến sự khống chế chuẩn xác là iền có thể làm
ra, giản đơn mà nói, cái này cũng chính là ngưng tụ toàn thân tinh khí
thần mà làm ra cường đại nhất kích.
Tiêu Vân Sinh và Tiêu Hùng
hai người lúc tối hậu ra nhất chiêu, hai người đều thể hiện ra loại tư
thế này, sau một kích cả người phảng phất như mất nước vậy, loại một
kích này có được lực sát thương kinh khủng, bằng không, hai người làm
sao có thể đánh vỡ trên tảng đá cứng rắn một cái hố lớn như vậy ?
Coi như là một vị cấp thấp Chiến Thánh võ giả cũng không nhất định là có
thể tạo ra hiệu quả như vậy, thế nhưng hai người lại làm được cũng bởi
vậy nên lĩnh đạo và đông đảo học viên đều không khỏi tán thán.
Tiêu Hùng cũng không biết cái gì là Tụ Thần Nhất Kích thế nhưng hắn tại tu
hành sát tiễn là làm sao để phóng xuất ra nhất tiễn cực mạnh, đó chính
là như thế.
Thử nghĩ xem, Tiêu Hùng chỉ bằng vào khí thế trên
người bay ra đã có thể giết chết được một con ma thú Hỏa Ưng thì sao lại làm không được Tụ Thần Nhất Kích?
"Người này tiền đồ vô lượng!
Phó viện trưởng Tương Vân Phong thở dài nói, trên mặt có chút hưng phấn, dù sao Tiêu Hùng là học viên Cuồng Sư Học Viện, hắn hiện tại vừa mới tiến
vào năm thứ hai, mấy năm nữa hắn có thể đạt tới trình độ nào chứ?
"Ta nghĩ đợi lúc hắn tốt nghiệp Cuồng Sư Học Viện thì sợ rằng đã là nhân
vật danh chấn thiên hạ rồi, hơn nữa với thực lực hắn có thể siêu việt
toàn bộ học viên kiệt xuất trong lịch sử của Cuồng Sư Học Viện !”
"Làm cho chúng ta mỏi mắt mong chờ đi!”
"Tiêu Hùng, quá lợi hại, Sư Vương Bảng đệ nhất, lúc nào đi gặp gia chủ?".
Gia Cát Phong vỗ vỗ tay Tiêu Hùng, trên mặt không che giấu sự phấn chấn
nói, là hảo bằng hữu của Tiêu Hùng nên hắn tự nhiên cũng vì Tiêu Hùng
cường đại mà cảm thấy hài lòng, đồng thời hắn cũng không e dè trực tiếp
hỏi Tiêu Hùng.
Mặc kệ tại công tại tư, Gia Cát Phong đều mong
muốn Tiêu Hùng có thể mau chóng gặp mặt gia chủ, hay nhất là được được
gia chủ ủng hộ, như vậy Tiêu Hùng sẽ không cần sợ hãi ai nữa, chí ít
không cần lo lắng Tiêu gia.
Nhãn quang Tiêu Hùng chợt lóe lên rồi khẽ cười nói : “Hiện tại có thể!".
Gia Cát Phong sửng sốt rồi chợt vui vẻ nói: “Hảo, chúng ta lập tức đi thôi!”.
Tiêu Hùng gật đầu rồi ngửa đầu huýt một tiếng, trong chớp mắt từ phía xa đã
xuất hiện một cái kim sắc quang điểm. Kim sắc quang điểm này dưới ánh
mắt mọi người nhìn kỹ cấp tốc tới gần, sau mấy cái hô hấp Tật Phong đã
đến bầu trời trên Cuồng Sư Học Viện rồi vỗ cánh cấp tốc hạ xuống.
"Cưỡi ngựa quá chậm, chúng ta ngồi lên Tật Phong đi thôi”.
Gia Cát Phong nhìn Tật Phong cao to uy vũ hưng phấn nói : “Ngươi nói ta và ngươi cưỡi Tật Phong đi gặp gia chủ hả?".
Tiêu Hùng mỉm cười nói : “Đúng, cho ngươi cảm thụ một chút cảm giác bay trên trời Gia Cát Phong hắc hắc cười nói : “Hảo, cái này không tệ, không tệ, đi thôi, có Tật Phong tại, chúng ta rất nhanh có thể về đến nhà rồi!".
Tiêu Hùng và Cao Phi, còn có Gia Cát Lưu Vân bên cạnh hô lên, hắn và Gia Cát Phong, hai người ngồi lên trên lưng Tật Phong, Tật Phong vỗ cánh bay
lên cao hướng về phía xa xa bay đi, theo sau có một thân ảnh lao lên mà
bay theo. Một người một chim rất nhanh đã tiêu thất phía chân trời.
Một phen động tĩnh này lại làm hết thảy học viên chấn kinh.
"Kim dực sư thứu thật là uy phong!
"Thực sự là quá khí phách, Chiến Linh thực lực đã có được cường đại ma sủng như vậy”.
"Người vừa bay lên là ai vậy, hình như là một Chiến Thánh võ giả, sao bọn họ đi cùng nhau, là người Gia Cát gia sao?".
"Hắc hắc, ngươi này cũng không biết là ai, trước đây khi Tiêu Hùng từ Thú
tộc trở về bên người có thêm một Chiến Thánh võ giả, giống như là cận vệ của Tiêu Hùng vậy, chỉ là không biết hắn rốt cuộc làm sao thu phục được Chiến Thánh cường giả này
"Thần tượng, thần tượng, Tiêu Hùng, ngươi là thần tượng của ta !".
Trong ký túc xá, đám lãnh đạo học viện cũng là hai mặt nhìn nhau, ai nấy thần sắc đều quái dị. Tiêu Hùng ngày hôm nay quá náo động rồi.
Không
chỉ quét ngang Cuồng Sư Học Viện, cướp đoạt Sư Vương Bảng đệ nhất, cưỡi
kim dực sư thứu rời đi mà bên cạnh còn có Chiến Thánh võ giả đi theo.
Coi như là đám lãnh đạo học viện kiến thức rộng rãi thì cũng nhịn không
được thầm than, người này ngày hôm nay thực sự quá khí phách, quá hoành
tráng rồi.
Nếu như người này là đệ tử xuất sắc của tam đại thánh
thú gia tộc thì mọi người có thể sẽ không giật mình như vậy thế nhưng
tất cả mọi người đều biết, Tiêu Hùng có thể có được thành tựu hôm nay
không liên quan gì đến tam đại gia tộc, toàn bộ là do hắn dựa vào chính
mình từng bước đi tới ngày hôm nay!
"Không biết hắn và Gia Cát gia gia chủ gặp mặt sẽ có kết quả thế nào?".
Cẩu Thiên Hà lắc đầu, khẽ cười nói : “Gia Cát Đoạn Phong khôn khéo vô cùng, có lòng dạ và tinh mắt, Tiêu Hùng nói rõ nguyện ý dựa vào Gia Cát gia
bọn họ, hắn nếu như buông tha cơ hội này thì hắn sẽ không phải là Gia
Cát Đoạn Phong nữa".
Phó viện trưởng Tương Vân Phong cười nói :
“Đúng, đây là giai đoạn Tiêu Hùng rất cần sự giúp đỡ, Gia Cát gia có thể giúp hắn, Gia Cát Đoạn Phong không có khả năng cự tuyệt, huống chi mặc
dù là hiện tại thì Tiêu Hùng với Bách Thiện Đường cũng mang đến cho Gia
Cát gia lợi nhuận thật lớn rồi. Hợp lại là chuyện cùng có lợi mà, Gia
Cát Đoạn Phong nếu như từ chối thì khẳng định đầu óc hồ đồ rồi".
Cẩu Thiên Hà vừa cười vừa lắc đầu nói: “Tiêu Hùng người này, đến trường rồi mà ngay cả khảo hạch cuối năm học cũng không tham gia, ngày hôm nay vốn là ngày khai giảng thì lại chạy đâu mất, thật sự là không có tính kỷ
luật, chờ hắn trở về ta cần phải hảo hảo thu thập mới được
Tương
Vân Phong cười nói: “Viện trưởng, thế nhưng hắn là học viên xuất sắc
nhất từ trước tới nay của Sư Vương học viện, trong học niên đầu tiên đã
chiếm được bảo tọa Sư Vương Bảng đệ nhất, thu thập hắn, ngươi bò được
không?".
Cẩu Thiên Hà cố ý phụng phịu nói cái gì đó nhưng vẫn
nhịn không được bất đắc dĩ lắc đầu cười nói : “Người này, cũng là một kẻ làm cho ta đau đầu, chỗ nào có hắn thì khồng có bình tĩnh".
Một đám lão già này đều hài lòng nở nụ cười, làm lãnh đạo học viện, học viện có nhân tài như vậy, bọn họ sao có thể mất hứng?
"Được rồi, chuyện chúng ta đang chuẩn bị kia, có nên để Tiêu Hùng tham gia hay không ?".
Cẩu Thiên Hà nhìn về phía chân trời không còn thấy ai kia hơi suy tư một
chút rồi nói : “Chờ hắn trở về đã, trước tiên ta phải nói chuyện với nó
đã rồi hày nói”.