Hàng Long Phục Hổ

Chương 203: Chương 203: Nhấc lên phong vân lần nữa.




Đối với mọi người sợ hãi kêu lên ở quanh mình, sắc mặt Tiêu Hùng bình tĩnh, chính là im lặng lấy được thù lao của nhiệm vụ trả, sau đó liền xoay người rời khỏi, lưu lại đám người đang vô cùng khiếp sợ.

Thêm số điểm cống hiến vừa được thưởng cho, thì Tiêu Hùng đã có hơn tám mươi vạn điểm cống hiến, hắn vốn điên cuồng kiếm lấy điểm cống hiến là để tranh thủ tư cách sử dụng thăng linh thất, nhưng mà vì gặp Thác Bạt Xảo Ngọc, có Tỉnh Linh Thang, đã hoàn thành việc tấn chức, nên hơn tám mươi vạn điểm cống hiến này dĩ nhiên có thể dùng cho việc khác.

Tiêu Hùng không thiếu vũ kỹ, cũng không thiếu tâm pháp, nhưng vì thực lực tăng lên, vũ khí của hắn cũng đã khó có thể xứng đôi với thực lực của hắn, trong chiến đấu, khó có thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của hắn, huống chi gặp được kẻ địch càng mạnh, vũ khí càng mạnh, vũ khí của mình cũng không thể ngăn cản nổi.

Tiêu Hùng tính dùng điểm cống hiến của học viện đổi điểm thứ khác thử, không biết hơn tám mươi vạn điểm cống hiến, có thể đổi một kiện linh binh hay không?

Tiêu Hùng đứng ở cửa phòng của Cao Phi, nhẹ nhàng gõ cửa.

Chỗ ở của Gia Cát Phong cách đây khá xa, nhà Cao Phi ở rất gần nhà của Tiêu Hùng, cho nên Tiêu Hùng lập tức tìm tới Cao Phi, lúc trước Gia Cát Phong rời khỏi học viện đi tu luyện, có lẽ là quay về Gia Cát gia, cũng không biết bây giờ có đang ở trong học viện hay không.

Cửa phòng mở ra, Cao Phi nhìn Tiêu Hùng đứng thẳng ngoài cửa, lập tức hưng phấn mở to hai mắt: “Tiêu Hùng! Ngươi rốt cuộc đã trở lại!”.

Tiêu Hùng đi vào trong phòng của Cao Phi, cười nói: “Gặp được một số việc, làm chậm trễ một ít thời gian, chẳng qua cũng có chút thu hoạch.”.

Cao Phi đóng cửa phòng, ngạc nhiênhói: “Không phải ngươi đi làm nhiệm vụ săn giết Kim Dực Sư Thứu sao, khe sâu kia cách nơi này cũng chỉ hơn nửa tháng, làm sao người lại chậm trễ lâu như vậy?”.

Cao Phi biết được thân phận của Tiêu Hùng, mà hiện tại cũng có rất nhiều người cũng đã biết được thân phận của Tiêu Hùng, hơn nữa thời điểm ban đầu khi đối mặt với Tiêu gia gia chủ cùng trưởng lão, lúc đó Cao Phi không hề lùi bước, còn kiên định đứng ở bên phía Tiêu Hùng, ngay lúc đó, trong lòng Tiêu Hùng càng thêm tin tưởng Cao Phi.

“Ta đi Yêu Tộc hoàng thành gặp mẫu thân của ta.”.

Cao Phi đột nhiên mở to hai mắt, khó có thể tin nhìn chằm chằm Tiêu Hùng: “Không phải đâu, ngươi đi Yêu Tộc hoàng thành? Ngươi không sợ bị người bắt lấy sao?”.

Tiêu Hùng lắc đầu cười cười, kể sơ qua những gì mình trải qua, Cao Phi nghe thấy mở to hai mắt, bộ dáng khó có thể tin được, hắn rất khó để tưởng tượng ra, trong vòng mấy tháng Tiêu Hùng lại có được một thân phận mới trong Yêu Tộc, hơn nữa còn gặp mặt Yêu Hoàng, lại còn gặp được mẫu thân của hắn mà hắn chưa từng gặp qua...

“Đây là chuyện tốt, có thân phận này, về sau ngươi có đi tới Yêu Tộc cũng dễ dàng hơn nhiều, cho dù là đi gặp bá mẫu, cũng là quang minh chính đại... Ta còn đang suy nghĩ, thăng linh thất đã mở ra, tại sao ngươi lại vẫn chưa trở lại, chẳng phải đã bỏ lỡ mất, kết quả ngươi lại có được Tỉnh Linh Thang để hoàn thành huyết mạch thức tỉnh, hắc hắc, không thể không bội phục ngươi.”

Tiêu Hùng cũng không có kể lại chuyện Bạch Hổ Vương huyết mạch của hắn thức tỉnh, chuyện này về sau hắn tự nhiên sẽ biết, nhìn vẻ mặt hưng phấn của Cao Phi, Tiêu Hùng hỏi: “Ngươi thì sao, tu luyện như thế nào rồi, có tiến bộ gì không?”.

Vừa nhắc tới việc này, Cao Phi liền vô cùng hưng phấn: “Hắc hắc, tâm pháp cùng vũ kỹ mà ngươi cho ta thì đều ta đã tu hành rồi, thật sự là rất thích hợp cho Thiểm Điện Kim Ưng gia tộc chúng ta tu hành, trong khoảng thời gian này ta đã khổ tu, thực lực cũng đã tăng lên hai cấp bậc, hiện tại đã là Chiến Hồn bát trọng rồi.”.

“Đúng vậy, mới chỉ qua mấy tháng thôi... Đúng rồi, những người khác đâu, đám người Gia Cát Phong, Đường Tịch Nhi đâu rồi, còn có Thăng Linh Thất là do ai sử dụng?”.

Cao Phi biết được Tiêu Hùng đi xa mấy tháng, đối với chuyện trong học viện cũng không quá rõ ràng, hắn liền giải thích cho Tiêu Hùng từng việc một: “Gia Cát Phong thật sự là thiên tài hiếm thấy, hắn trở về mới mấy mấy tháng, cũng đã đột phá Chiến Linh, đạt đến Chiến Linh nhị trọng cảnh giới, hiện tại hắn thường xuyên tu luyện ở trong Cuồng Sư lâm...”.

Tiêu Hùng lắp bắp kinh hãi, Chiến Linh nhị trọng?

Tên Gia Cát Phong này quả nhiên lợi hại, khó trách Gia Cát gia gia chủ đều rất xem trọng Gia Cát Phong, tốc độ thăng cấp này thật sự quá nhanh!

Đương nhiên, hắn chắc chắn có được sự trợ giúp của Gia Cát gia, bản thân là một trong những nhà giàu có nhất thế giới này, tài nguyên bọn họ có được quả thật là vô cùng khổng lồ, nếu như muốn toàn lực bồi dưỡng một thiên tài mà nói, vây tiu khẳng đinh là phi thường dễ dàng.

“Đường Tịch Nhi hoặc là ở bên ngoài tu luyện, hoặc là ở trong Cuồng Sư Lâm tu luyện, khi trở về đấy, thì trên người đều là vết thương, có một lần trở về, trên mặt không chỉ có một vết sẹo, hắc, chỉ có thể dùng thuốc mỡ trừ sẹo của Bách Thiện Đường, mới tẩy sạch được...”.

Đối với việc Đường Tịch Nhi liều mạng tu luyện như vậy, Tiêu Hùng chỉ có thể cười khổ: “Nàng vẫn liều mạng như vậy hay sao?”.

Trên mặt Cao Phi toát ra vẻ bội phục không chút nào che dấu: “Đúng, ta đối với nàng thì đã bội phục sát đất rồi, hiện tại nàng đã đạt tới Chiến Hồn cửu trọng, đang đợi đến lần huyết mạch thức tỉnh thứ ba rồi.”.

“Người ở trong Thăng Linh Thất trong nữa năm nay có rất nhiều người ngươi cũng không nhận ra, chẳng qua có một ngươi thì ngươi cũng biết...”.

Tiêu Hùng hơi có chút tò mò: “Ai?”.

“Bách Lý Phong Hỏa!”.

Tiêu Hùng ồ một tiếng, lần trước cướp đoạt vị trí thứ nhất của Chiến Hồn bảng, Tiêu Hùng từng khiêu chiến Bách Lý Phong Hỏa, hơn nữa thuận lợi đánh bại đối phương, còn buôn bán lời mấy chục vạn điểm cống hiến, có thể coi là người quen rồi.

“Hắn thăng cấp thành công không?”.

“Thành công, hiện tại hắn cũng là Chiến Linh Vũ Giả, ở Bách Lý gia, hắn vẫn rất được coi trọng.”.

Tiêu Hùng mấp máy miệng, nhíu mày hỏi: “Ngô Đông Hạo đâu rồi, có tin tức của hắn không?”.

Cao Phi nghe thấy Tiêu Hùng hỏi Ngô Đông Hạo, lông mày lập tức dương lên, khuôn mặt hớn hở: “Ha ha, ngươi chuẩn bị thu thập tên kia sao?”.

Tiêu Hùng gật gật đầu nói: “Có việc, sẽ phải làm, tuy rằng thời gian đã muộn một chút.”.

Cao Phi cười hắc hắc nói: “Phía trước có rất nhiều người đều nói rằng, lúc trước ngươi khiêu chiến Bách Lý Phong Hỏa, tất cả mọi người đều suy đoán rằng có khi nào ngươi muốn trực tiếp khiêu chiến Ngô Đông Hạo luôn không, sau đó mọi người luôn chờ đợi, ai biết ngươi lại mất tích, ta nghĩ trong lòng tên Ngô Đông Hạo chắc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, ước gì ngươi vĩnh viễn không trở về đây...”.

“Mấy tháng gần đây hắn cũng đang liều mạng tu luyện, ta nghĩ động lực để hắn tu luyện nhất định là ngươi, thực lực bây giờ của hắn là Chiến Linh nhị trọng, nhưng mà ta tin tưởng ngươi có khả năng dễ dàng đánh bại hắn; ngay cả Chiến Linh tứ trọng ngũ trọng cũng không phải là đối thủ của ngươi, chứ đừng nói chi là hắn.”.

Hơi hơi dừng lại một chút, Cao Phi có chút do dự hỏi: “Còn Tiêu Giáp, ngươi tính như thế nào?”.

Tiêu Hùng hít một hơi: “Tạm thời mặc kệ hắn, nếu hắn muốn đứng ra, vậy liền đánh!”.

Cao Phi nhìn về phía Tiêu Hùng cười nói: “Ở bên trong tất cả tân sinh, hiện tại cũng chỉ có ngươi cùng Tiêu Nhận trở thành Chiến Linh Vũ Giả, nhưng mà ta tin tưởng sức chiến đấu của ngươi chắc chắn sẽ hơn hắn. Ngươi có hứng thú ghi tên lên Sư Vương bảng hay không?”.

Ánh mắt Tiêu Hùng sáng lên, suy nghĩ một chút nói: “Nếu có thể tiến vào Sư Vương bảng thì sẽ có ban thưởng không ít, thử xem đi, tuy rằng thứ tự sẽ ở hơi sau một tí, nhưng mà chân muỗi có nhỏ đi nữa thì cũng là thịt.”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.