Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ: Nam Thần Hôn Sâu 101℃

Chương 332: Chương 332: Đối nghịch.




 

Chương 334: Đối nghịch.

Editor: May

Thịnh Vị Ương bẹp bẹp khóe môi, đặc biệt vô tội chớp chớp mắt, lại không cam lòng bổ một đao,

“Tôi nói đều là chuyện rất có khả năng sẽ phát sinh!”

Hoàng Phủ Bạc Ái nắm chặt nắm tay siết đến vang răng rắc, nhịn đến tâm đều đang rỉ máu,

“Có tôi ở đây, không ai dám tổn thương cô.”

Đôi mắt sáng của Thịnh Vị Ương ngẩn ra.

Nhìn mắt sâu đen nhánh như màn của người đàn ông, bỗng chốc, không biết vì sao, tim hoảng loạn nhảy bắn lên không hiểu sao lập tức bình tĩnh lại, lẩm bẩm trả lời anh,

“Ồ.”

Bạc Tứ cầm di động đi tới,

“Thiếu gia, điện thoại của EMP.”

Hoàng Phủ Bạc Ái còn bởi vì Thịnh Vị Ương hoàn toàn không lo lắng cho anh mà sinh hờn dỗi, tiếp điện thoại, giọng nói lãnh trầm trước sau như một càng không tốt,

“Tìm tôi có chuyện gì!”

Nghe tiếng hô lạnh lùng của thiếu gia nhà mình, Bạc Tứ đã dự kiến được“Cha con điện thoại oanh tạc” kế tiếp, quyết đoán xoay người, cực kỳ cơ trí nhanh chân chạy đi.

Anh muốn rời xa khói thuốc súng, không làm vật hi sinh, trước khi chạy đi còn vô cùng đồng tình nhìn Thịnh Vị Ương thật sâu, thiếu phu nhân, tự giải quyết cho tốt.

Thịnh Vị Ương, “……”

……

Trong điện thoại, Hoàng Phủ Thí nghe được con trai nhà mình rống hỏi, nháy mắt tức giận đến sắc mặt nhăn nhó, dùng âm điệu càng bão giận rít gào,

“Thằng nhãi ranh, mày rống ai hả!”

“Gọi điện thoại có chuyện gì?” Hoàng Phủ Bạc Ái thực rõ ràng là không kiên nhẫn.

“Mày vẫn phản lại!” Hoàng Phủ Thí suýt đã quăng điện thoại di động, “Thằng nhóc thúi, bảo mày gọi điện thoại cho tao đấy?”

“Tôi không có việc gì tìm ông.” Ngụ ý chính là, là ông có việc tìm tôi, nên là ông gọi.

Hoàng Phủ Thí tức giận đến cái mũi đều lệch, lại mắng câu,

“Tên nhóc thúi, mày t/m/d sinh ra để đối nghịch với lão tử hả!”

Bỗng chốc, sắc mặt Hoàng Phủ Bạc Ái cứng đờ, gương mặt lạnh lẽo phủ lên một tầng băng mỏng, bàn tay cũng không tự giác gắt gao nắm chặt.

 

Chương 335: Gia giáo.

Editor: May

Hoàng Phủ Thí hung hăng kéo khóe mắt,

“Tao gọi điện thoại cho mày sao không tiếp?”

Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh giọng,

“Ông gọi điện thoại cho tôi khi nào?”

“Đêm qua!”

Một tiếng bạo rống trong điện thoại, Thịnh Vị Ương ngồi ở một bên đều hận không thể nghe đến lỗ tai phát run, sờ sờ lỗ mũi, cô bỗng nhiên có chút đồng tình với Hoàng Phủ ba tuổi.

……

Hoàng Phủ Bạc Ái đáp lại,

“Tắt máy.”

“Mẹ nó **! Thời đại nào rồi mà còn tắt máy!” Hoàng Phủ Thí ghét bỏ mắng, đột nhiên lại âm lượng vọt cao, “Mày kết hôn?!”

Ngữ khí dữ tợn kia, giống như Hoàng Phủ Bạc Ái nên đáp lại nói “Đúng”, ông liền sẽ lập tức giết đứa con trai này

Hoàng Phủ Bạc Ái lại lãnh đạm không quan tâm,

“Đúng.”

Trong điện thoại, Hoàng Phủ Thí tức giận đến gần như nói không ra lời, yết hầu nghẹn cả buổi, mới cường ngạnh cắn răng nói một câu,

“Thằng nhãi ranh, mày t/m/d chờ đó cho lão tử, xem lão tử thu thập mày như thế nào!”

“Chờ thì chờ,” Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng cười, mỉa mai nói, “Bây giờ ông cũng đánh không lại tôi.”

“Mày……”

Không chờ Hoàng Phủ Thí rống ra lời, Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh giọng hừ một tiếng, “cạch”, quyết đoán cúp điện thoại.

……

Thịnh Vị Ương ngồi ở trên bàn đu dây bên cạnh, sửng sốt kinh ngạc xem xong toàn bộ quá trình hai cha con nói điện thoại, đôi mắt đều sắp trừng thẳng.

Cô rốt cuộc hiểu rõ vì sao tính tình tên này hư hỏng như vậy rồi, hóa ra là có lão tử tính tình càng không xong hơn.

Thịnh Vị Ương yên lặng nhìn trời, nội tâm cảm thán, quả nhiên thứ gia giáo này rất quan trọng nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.