Chương 207: Hoa hồng nở rộ.
Editor: May
Lưng thơm tuyết trắng, càng thêm nở rộ ở trước mắt Hoàng Phủ Bạc Ái, đầu ngón tay không cẩn thận chạm vào, càng mẫn cảm nổi lên một tầng da gà tinh tế.
Ánh mắt Hoàng Phủ Bạc Ái chợt sâu hơn, lại có thể hơi đỏ bên tai, “Xoẹt” một tiếng, thực nhẹ nhàng kéo lên,
“Thật là chân tay vụng về.”
Người đàn ông lại ghét bỏ mắng một tiếng.
……
Hai má Thịnh Vị Ương đỏ hồng tựa như hoa hồng đỏ nở rộ đến mức tận cùng, kiều diễm ướt át, xấu hổ ho khan hai tiếng,
“Khụ khụ……”
Sau đó yên lặng đi đến gian tủ quần áo, chọn một thỏi son môi, lại đi đến trước gương to thoa lên miệng.
Hoàng Phủ Bạc Ái lại hơi nhíu mày.
Ngoài cửa sổ sát đất, ánh mặt trời xuyên qua phản xạ trên gương, một tầng hơi mỏng chiếu lên trên người mảnh khảnh của cô gái.
Cô mặc một chiếc váy lệch vai màu tím, tóc dài như mực búi lên thật cao, vai ngọc mượt mà lộ ra, nối liền xương quai xanh mê người dưới cổ, eo nhỏ tinh tế.
Một trận gió thổi vào, mang theo hơi thở nóng bức của ngày hè, làn váy đến đầu gối theo gió nhẹ nhàng phiêu đãng, hai chân thon dài trắng muốt càng thêm mê hoặc người.
Chợt --
Hô hấp Hoàng Phủ Bạc Ái căng thẳng, yết hầu có chút khô nóng.
Người phụ nữ này, rõ ràng cực kỳ thanh thuần đáng chết, lại cố tình lộ ra kinh diễm trong lúc cô không hề hay biết!
……
Thịnh Vị Ương thấy Hoàng Phủ Bạc Ái đi tới, cô cũng không để ý, mím môi, phát ra một âm thanh “ba” nhẹ nhàng, trên cánh môi nhiễm lên màu phấn hồng.
Yết hầu Hoàng Phủ Bạc Ái lăn một vòng, chỉ cảm thấy càng khô nóng --
Thịnh Vị Ương lại kéo kéo làn váy, sau đó mới xoay người lại, váy này là mẹ cô tặng cô, lúc ấy cô vui hỏng rồi, Thịnh Vị Ương phi thường vừa lòng một thân nhi tạo hình này của mình.
……