Editor: May
Nhìn cô gái nhỏ cười đến khuôn mặt nhỏ tùy ý, Hoàng Phủ Bạc Ái ho khan, bên tai lại có thể còn hơi đỏ, trực tiếp tròng khăn quàng cổ lên trên cổ Thịnh Vị Ương,
“Có thích hay không?”
Thịnh Vị Ương vừa nhấc mắt, lôi kéo khăn quàng cổ vây quanh trên cổ Hoàng Phủ Bạc Ái, hơi nhón chân, “Bẹp”!
Hôn nước miếng bẹp một cái thật mạnh,
“Thích nổ đi!”
Hoàng Phủ Bạc Ái, “……”
Mày kiếm hơi nhướng, sủng nịnh không che dấu chút nào.
Anh yêu cô, trước khi chưa gặp được cô nhóc này, anh cũng chưa từng nghĩ tới những việc này, sau khi gặp được cô, anh liền bắt đầu muốn có một tương lai rất dài rất dài với cô.
……
Khi Hoàng Phủ Bạc Ái và Thịnh Vị Ương tay kéo tay đi ra biệt thự, ánh mắt một đám thủ hạ ngoài biệt thự là kinh diễm.
Bạc Tứ rất tà ác huýt sáo, nghiêng dựa vào trên người Bạc Tuyển,
“Like nha!! Thiếu gia thiếu phu nhân, vừa là trang phục tình lữ còn có khăn quàng cổ tình lữ nha! Vợ chồng tuyệt phối!”
Hoàng Phủ Bạc Ái nghe được một câu “vợ chồng tuyệt phối” tâm tình rất sảng khoái, lãnh diễm liếc mắt một cái,
“Hôm nay các người nghỉ đi.”
Bạc Tứ lại kích động gào khóc kêu.
Sau đó, đôi vợ chồng kiêu ngạo nào đó liền lái chiếc xe thể thao bảnh bao kia “vèo” ra ngoài, mỗ đậu bỉ còn vô hạn lừa tình lại nhớ nhung vung ống tay áo, một đám bảo vệ đồng thời quay đầu xem thường.