Hàng Xóm Của Tôi Là Mỹ Nam

Chương 88: Chương 88: Đụng Độ




Mặt trời cứ mọc rồi lại lặn theo quy luật luân hồi tự nhiên, mùa thu yên bình dù dùng dằng, lưu luyến cách mấy cũng phải rời đi nhường chỗ cho những ngày đông băng giá. Seoul đón tuyết đầu mùa rơi dưới bầu không khí thanh khiết, trong trẻo chằng vươn một hạt bụi.

Trong tiết trời nồng đượm cái giá lạnh đặc trưng của mùa đông đó, Misa hối hả bước vào giai đoạn quảng bá I'm Fine trên các sân khấu âm nhạc lớn nhỏ. Lịch trình bận rộn khiến cô chẳng còn thời gian để suy nghĩ về chuỗi chuyện không vui gần đây, khoảng trống nặng nề sâu tận cõi lòng, cô dùng âm nhạc lấp đầy, che giấu.

Không còn sang nhà Chanyeol làm việc, thậm chí ngay cả ở công ty, hai người cũng hiếm khi nào chạm mặt. Thật ra thì Misa đâu có hi vọng gặp lại anh, đã muốn phân định rạch ròi mối quan hệ, tốt nhất vẫn là hạn chế tiếp xúc với nhau. Vậy nên cô luôn luôn cố ý ở lại công ty tận khuya, hoặc kể như đến công ty thật sớm, lệch đi khá nhiều so với khung giờ thường lệ của Chanyeol. Hàng động này, cô cũng biết nó được miêu tả bằng hai chữ trốn tránh.

Mặc kệ anh có cảm nhận được hay không, chỉ cần bản thân cô thấy tốt thì ổn rồi.

Nhưng lẩn tránh một vài lần thành công đâu có nghĩ điều đó duy trì suốt đời. Thượng Đế cứ thích oái ăm trêu đùa, thời điểm Misa còn chưa chuẩn bị tâm lý tốt cho việc đối diện với Chanyeol, như thể định mệnh sắp đặt, hai người lại lần nữa vô tình gặp nhau. Mà bối cảnh lại bình thường đến không thể bình thường hơn, đó là vào đêm liveshow đình đám mừng chiến thắng album Cherry Blossom Memories.

Buổi hoà nhạc tổ chức dưới sự dàn dựng tỉ mỉ, chăm chút của S.M. đương nhiên vô cùng kỹ lưỡng, nghiêm túc. Thật khó để tìm ra điểm thiếu sót trong quá trình làm việc của họ. Gần một ngày ròng rã thiết kế lẫn thực hiện, phần sân khấu cuối cùng đã hoàn thành xuất sắc.

Hệ thống đèn màu hiệu ứng lấp lánh chạy dọc phía trên trần, bố cục bài trí mang đậm phong cách châu Âu, hoành tráng, nguy nga như một cung điện thu nhỏ. Vừa nhìn qua đã thấy có sự đầu cả về ý tưởng, chi phí lẫn kỹ thuật.

Bốn giờ chiều, Misa ngồi trong phòng chờ trang điểm, chuẩn bị trang phục cho buổi diễn kề cận. Căn phòng khá lớn, tiện nghi và rộng rãi, ấy thế mà dưới sự khẩn trương, tấp nập di chuyển từ các nhân viên, stylist, không gian gần như bị thu hẹp hơn một nửa.

Cô gái ngồi trước gương khuôn mặt diễm lệ, lớp phấn nền nhàn nhạt không làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên vốn có, ngược lại đường nét ngũ quan hài hoà càng thêm nổi bật, đôi mắt đen thẳm to tròn nép mình bên dưới hàng mi cong dài, sống mũi thanh thoát, đôi môi đỏ hồng quyến rũ, chỉ cần ngồi yên cũng toát lên khí chất ngời ngời.

Em đang nghĩ gì mà đăm chiêu vậy? Cẩn thận chỉnh lại chiếc váy voan trắng tinh mặc trên người Misa, Tae Hee tinh ý phát hiện khuôn mặt phản chiếu trong gương thất thần một cách lạ thường. Với tính cách tốt bụng, từ ngày đầu làm việc chung công ty đã xem Misa như em gái, cô đương nhiên quan tâm liền hỏi thăm.

Câu hỏi bất ngờ vang lên trên đỉnh đầu khiến Misa giật mình, trở về thực tại, cô khẽ nghiêng đầu, mái tóc hạt dẻ lượn sóng bồng bềnh tựa tảo biển rũ xuống vai.

Em... em không sao. Giọng Misa nhẹ nhàng phủ nhận.

Nhìn vào khoé mi lay động trốn tránh kia, chân mày Tae Hee bắt đầu chau lại, cô nàng này không chịu bỏ cuộc, tiếp tục đoán.

Đang lo lắng về sân khấu Cherry Blossom Memories phải không? Tae Hee vừa nói vừa ép nhẹ mấy lọn tóc của Misa vào nếp, Hay là... em ái ngại về anti-fan?

Tiếng bước chân, âm thanh thúc giục của nhân viên hơi ác đi suy đoán từ cô stylist họ Kim, nhưng hình như cụm từ anti-fan vẫn đủ âm lượng lọt vào tai Misa, biểu hiện phút chốc xấu đi trông thấy, ỉu xìu như quả bóng xì hơi.

Anti-fan, mấy chữ này gần một tháng qua đã làm cô mất ăn mất ngủ, thậm chí nằm mơ, Misa cũng thấy mình bị chỉ trích, chửi rủa. Cho nên, nó hiển nhiên trở thành điều cấm kỵ, cô chẳng muốn nhắc tới nữa. Vậy mà khi cô sắp triệt để quên đi, Tae Hee lại vô tình khơi gợi.

Chị nói đúng rồi chứ? Cô stylist phía sau cất giọng hồ hởi, miệng cười tươi cơ hồ sắp đi trảy hội, Nếu là do anti-fan thì em không cần bận tâm. Họ không gay gắt giống trước đây nữa đâu, cũng nhờ cậu Chanyeol cả đấy. Xem ra, em phải cảm ơn cậu ta một tiếng rồi.

Chị vừa nói gì cơ? Chanyeol sao? Vốn dĩ tâm trạng Misa như đám mây đen nặng trĩu, bất quá chưa đầy vài giây sau đó, lời nói của Tae Hee lập tức tác động mạnh mẽ đến trí óc, cô kinh ngạc ngẩng mặt, tròn mắt hỏi.

Em chưa biết gì à? Tae Hee nhướng mày với tay lấy chiếc di động trên bàn trang điểm, miết ngón tay vào ứng dụng instagram, Kể từ ngày đưa em an toàn trở về Seoul, không quá một tuần sau, Park Chanyeol liền đăng tải bài viết trấn an fan lên trang cá nhân. Bài viết chẳng những đơn giản là lời cảm ơn đối với tình cảm người hâm mộ dành cho mình, cậu ấy còn kể lại khi bị lạc ở Bijarim, chính em là người đã cứu cậu ấy thoát khỏi miệng gấu. Nếu không có sự dũng cảm và thông minh của em, cậu ấy đã bỏ mạng giữa chốn rừng sâu núi thẳm từ lâu rồi.

Tae Hee mở bài đăng, đưa điện thoại di động cho Misa, hăng say kể nốt phần kết quả phản hồi.

Sau đó, anti-fan không những không còn ghét em nữa, mà họ còn cập nhật status xin lỗi vì sự hiểu lầm đáng tiếc. Nhiều diễn đàn còn up cả lời cảm ơn, tuyên dương hết lời vì hành động dũng cảm bảo vệ thần tượng của họ thoát khỏi thú dữ. Misa, em sắp trở thành nữ anh hùng rồi.

Ngón tay Misa run run, cô sắp không cầm nổi điện thoại nữa. Bức tâm thư dài cả trang giấy trong màn hình hiện rõ ràng trước mắt, còn có thông tin cô vừa nghe được, thực sự vượt quá sức tưởng tượng.

Hơn một tháng nay, Misa không dám lên mạng đọc bất cứ loại tin tức nào, bởi vì cô sợ vô tình đọc phải lời chỉ trích, chửi rủa từ dư luận. Cô thừa nhận bản thân rất mềm yếu, không chịu nỗi rìu búa nhắm tới mình.

Nhưng điều Misa bất ngờ nhất, chính là việc làm của Chanyeol. Cô chưa từng cứu anh thoát khỏi sự tấn công của gấu, đêm hôm ấy, người cứu lấy mạng sống Misa là anh mới đúng. Chanyeol cố ý nói sai sự thật để giải quyết rắc rối cho cô, một tay xoay chuyển cục diện hiện tại.

Trước mặt Misa, anh chưa hề nói bất cứ điều gì, cũng chẳng có hành động kể công, đòi hỏi cô phải nhớ ơn, đền đáp. Người đàn ông này, tại sao lại tốt với cô như vậy? Tại sao luôn luôn âm thầm ở bên cạnh bảo vệ, che chở, mang đến cho cô cảm giác an toàn tuyệt đối?

Rốc cuộc anh thực sự là người thế nào? Anh nói không thích cô, nhưng cứ hết lần này tới lần khác làm cô cảm động, khiến trái tim cô vì anh mà loạn nhịp. Nếu biết trước không có kết quả, cớ sao cứ khiến cô rung động, chao đảo, muốn rời khỏi lại càng không thể như vậy.

Park Chanyeol, anh là gã đàn ông đáng ghét nhất trên đời này!

Sắc mặt tự dưng trắng bệch, dưới lồng ngực cuồn cuộn cơn sóng ủy khuất, Misa bối rối trả lại di động cho Tae Hee. Trước khi thứ cảm xúc phức tạp, rối rắm chế ngự lý trí, cô nhanh chóng xoay người chạy ra khỏi phòng, bỏ lại một Kim Tae Hee đứng như trời trồng chẳng hiểu mô tê gì cả.

Đôi chân bé nhỏ đi giày cao gót pha lê bước vội trên hành lang không cảm giác, hai bàn tay Misa nắm chặt gấu váy căng thẳng. Đến lúc ý thức được bản thân đang làm gì, cô nhận ra mình đã đứng trước cửa toilet nữ. Ão não thở dài, Misa bước vào đứng trước tấm gương lớn, tự trấn tĩnh, bài xích những mâu thuẫn trong lòng.

Hơn mười phút trôi qua, không gian tĩnh lặng giúp tâm tình cô phần nào khá hơn, thời gian bắt đầu buổi biểu diễn chẳng còn nhiều nữa. Misa gạt bỏ tình cảm cá nhân qua một bên, bàn tay trắng ngọc đưa đến gần vòi nước, dùng sự mát lạnh của chất lỏng trong suốt lấy lại cảm xúc tốt đẹp ban đầu.

Từ phòng toilet đi ra, Misa mới nhận thức được hành động tiêu phí mất mười phút vô vị đứng trước gương tai hại đến mức nào. Bằng chứng cô hình như sắp trễ giờ tới nơi rồi. Vì quá vội vã nên cô bất cẩn lỡ đụng phải một cái bóng đen to đùng đi ngược chiều.

Hậu quả, Misa vướng phải chân váy, bị ngã khuỵu xuống sàn. Cái chướng ngại vật kia lập tức vươn tay đỡ cô dậy, giọng nói mang theo áy náy rõ rệt.

Xin lỗi, cô có sao không?

Khuôn mặt nhăn nhó vì đau dần dần ngước lên, không kém phần sửng sốt.

Anh Baekhyun!

Cô gái thú vị! Là em sao? Đôi mắt cún con lướt qua tia sáng ngạc nhiên, chàng trai tuấn tú mặc âu phục đang nửa quỳ nửa ngồi không giấu nổi vui mừng.

Buổi hoà nhạc sắp diễn ra rồi, sao em còn ở đây?

À, khi nãy có việc vào toilet, em vô ý quên kiểm tra đồng hồ. Cô gái nhỏ vội vã đứng dậy, chỉ kịp cúi chào Baekhyun một cái đã hấp tấp xách gấu váy lên mà chạy, Thật là thất lễ quá, em phải đi trước rồi, có gì tí nữa liveshow kết thúc, chúng ta gặp nhau ở party nhé.

Baekhyun khẽ khàn gật đầu, cho dù giữa hai người đơn giản là những gặp gỡ thoáng qua, trái tim anh cũng đủ cảm thấy ấm áp. Có điều Baekhyun không thể ngờ tới, phút giây tiếp theo sau đó, anh lại hoàn toàn đủ lý do để níu giữ bước chân cô thêm vài giây nữa.

Bởi vì khi cô gái xinh đẹp đối diện vừa quay bước, phần da thịt trắng nõn lộ ra sau lưng lập tức thu gọn vào đôi đồng tử gợn sóng của anh.

Như một phản xạ tự nhiên theo đúng phép lịch sự, Baekhyun nhanh chóng gọi lớn bằng chất giọng nam tính đầy sức hút.

Jin Misa, khoan đã!

Âm thanh đột ngột níu đôi chân nhỏ gầy dừng lại, cô xoay người, tròn mắt ngỡ ngàng, cánh môi anh đào lắp bắp hỏi.

Anh Baekhyun có việc gì sao ạ?

Thân ảnh cao lớn từng bước dịch chuyển về phía trước, ánh đèn vàng nhạt ở lối đi vắng vẻ dìu dặt lan toả trên đường nét tuấn tú, khoé mi nổi bật sau lớp kẻ mắt ma mị hiện ra vẻ nghiêng túc lạ thường.

Misa, váy của em bị tuột dây kéo rồi.

Cơ thể nhỏ bé run rẩy bần bật, cái gì chứ? Áo của cô, bị tụt dây kéo sao? Hai gò má phút chốc nóng bừng, đỏ lựng không điều kiện. Nhưng đầu óc Misa đương nhiên vẫn còn tinh nhạy. Cô thận trọng lùi lại vài bước, sau khi đã đứng song song quay lưng vào bức tường, lập tức luồn tay cố gắng kéo phần dây kéo bị tuột ở sau lưng.

Tình hình khẩn cấp như thế mà ông trời không có thương cô, chiếc dây kéo càng lúc càng giở chứng, kẹt cứng chẳng chịu nhúc nhích, Misa bối rối nhìn trước nhìn sau dọc theo lối hành lang lặng như tờ, mồ hôi hột đổ ra ướt đẫm trên trán.

Nếu em không ngại, anh có thể giúp! Chàng trai đứng ở một gốc nhấc nhẹ khoé môi, tốt bụng đề nghị.

Hàng mi đen dày bất giác chuyển động, đáy mắt thăm thẳm rõ ràng đang do dự, chần chừ. Một chàng trai giúp một cô gái chỉnh lại khoá váy, điều này có bao nhiêu là bất tiện. Nhưng Misa cũng hiểu rõ nếu cô từ chối, chuyện gì sẽ chờ đợi cô ở phía trước. Hình ảnh nữ thần tượng váy áo không chỉnh tề lưu lại trong camera trên đường trở về phòng chờ sẽ trở thành chủ đề nóng hổi cho đài báo mổ xẻ. Đó là chưa kể tới chạy về tìm stylist trợ giúp trong tình thế éo le này, cô có thể chạm mặc nhân viên lẫn idol nam dọc đường. So với việc đồng ý đề nghị của Baekhyun, ngu ngốc từ chối còn kinh khủng hơn nhiều. Vậy nên sau một hồi đắn đo suy nghĩ, Misa cắn môi nhìn anh gật đầu.

Baekhyun khẩn trương đi vòng ra sau lưng cô, ngón tay thon dài tỉ mị miết hai mép áo trở lại vị trí ban đầu, ngón trỏ và ngón cái nhẹ nhàng tác dụng lực lên khoá dây kéo, âm thanh khoá kéo chạy dọc theo fermeture vang lên trơn tru. Động tác điều chỉnh đã hoàn thành, ngón tay Baekhyun vô tình lướt khẽ qua làn da trắng mịn, không tì vết trên lưng cô. Mùi hương anh đào thoang thoảng từ cơ thể phụ nữ, khiến thần trí anh điên đảo, ngón tay không kiềm được chạm vào mái tóc mềm mượt.

Cùng lúc đó, một cái bóng đen to lớn đổ dài trên mặt sàn chầm chậm di chuyển về phía trước, rồi một giọng nói thâm trầm, lạnh lẽo từ xa bất ngờ vọng lại.

Hai người đang làm trò gì vậy?

Người phản ứng đầu tiên là Misa, tâm trạng y hệt trẻ con phạm lỗi bị bắt gặp, cô giật mình theo ngoảnh đầu dùng đôi mắt to tròn nhìn người đàn ông hoàn hảo khoác áo vest trắng hờ hững bên ngoài áo sơ mi đen ôm sát cơ thể rắn chắc. Cặp con ngươi sắc lạnh âm u chiếu tầm nhìn lên đôi nam nữ len lút đáng nghi ngờ.

Misa nhanh chóng dời mắt xuống phía dưới, cô mới chợt phát hiện mình và Baekhyun đang đứng rất gần nhau. Thân thể nữ tính quay vào tường, kề sát tấm lưng trần mịn màng đã là lồng ngực vạm vỡ của đàn ông. Vì cả hai đứng áp sát nhau, cho nên phần mông quyến rũ khép nép dưới lớp váy đương nhiên cũng chạm đến người Baekhyun theo lẽ thường tình. Tư thế này thật có biết bao ý tứ mờ ám.

Đáy mắt phượng hoàng bỗng chốc tối sầm, mờ mịt sấm chớp. Misa lập tức đứng thẳng lùi ra ngoài, kết thúc tư thế quá đỗi ám muội. Ở đằng sau, Baekhyun điềm tĩnh hắn giọng, bàn tay chậm rãi cho vào túi quần, cơ mặt vẫn giữ nguyên không để lộ bất cứ biểu cảm nào.

Khoá váy cô ấy có vấn đề, tớ chỉnh lại giúp thôi.

Vệt bóng đổ dài xuống nền gạch bắt đầu lay động, giày da bóng loáng từng bước tiến đến gần, viền môi Chanyeol rõ ràng đang nhếch lên để lộ nụ cười chế giễu.

Kéo khoá váy? Âm điệu trầm thấp đột nhiên nâng cao bất thường, anh dừng lại, đứng đối diện Baekhyun ngẩng cao đầu. Ở tư thế từ trên nhìn xuống, trông Chanyeol thật giống vị quan toà đang chấp vấn nghi can, S.M. từ khi nào đã sa thải hết stylist, cần idol nam đích thân làm loại công việc này?

Lối hành lang sắp đến giờ khai mạc buổi hoà nhạc trở nên vắng vẻ, không chút tiếng động. Giọng nói giận dữ, u mịch của Chanyeol vang dội giữa khoảng không trống trải, chảy ngược vào vành tai khiến Misa bất giác run bần bần. Cô mím môi, ái ngại quét mắt sang Baekhyun.

Xét về chiều cao, có thể Baekhyun không sánh bằng Chanyeol, nhưng khí phách anh chỉ hơn chứ không kém. Điềm tĩnh ngước nhìn cậu bạn thân hơn mình gần một cái đầu, anh thản nhiên trả lời hết sức ngắn gọn.

Không phải cậu muốn Misa váy áo thiếu chỉnh tề băng qua hàng chục cái camera từ toilet tới phòng chờ đấy chứ?

Cặp con ngươi căng ra theo từng nhịp thở, người đàn ông cao lớn ánh nhìn rực lửa đỏ, lồng ngực không ngừng nhô lên hạ xuống, chứng tỏ anh đang vô cùng phẫn nộ.

Ngay khi đôi môi kiêu ngạo lạnh lùng hé mở chuẩn bị nói điều gì đó, bóng dáng nhỏ nhắn lướt qua trước mặt để lại cảm giác lành lạnh, Chanyeol nhíu mày sững lại.

Chính tôi đã yêu cầu anh ấy giúp đỡ. Câu nói chóng váng nhưng đầy tính khẳng định.

Chanyeol không khỏi bất ngờ vì thái độ quả quyết của cô gái đối diện, đồng tử hổ phách dừng thật lâu trên đôi tay trắng nõn choàng qua khuỷ tay Baekhyun. Đầu Heo ngốc hôm nay kể cả cũng thật là to gan, dám ở trước mặt anh giở trò khiêu khích.

Jin Misa, buổi hoà nhạc sắp bắt đầu, tại sao em vô cớ xuất hiện ở nơi vắng vẻ cùng đàn ông?

Chẳng phải anh cũng giống tôi sao? Lén lén lút lút lượn lờ vào khu toilet nữ làm gì? Cô nhanh trí đáp lời. Người đàn ông đáng ghét này, vì ai mà trí óc cô rối loạn, bức bối tới nổi phải vào đây chứ. Cô hôm nay không trả đũa một vài câu thì không cam lòng.

Lần này Misa thành công chọc tức anh rồi. Mi tâm từ từ nhíu chặt, Chanyeol bất ngờ nhoài người, vươn tay kéo ngược Misa về phía mình. Lực đạo tác dụng vừa đủ làm cô mất đà, cơ thể hoàn toàn ngã nhào vào vòm ngực ấm áp, săn chắc.

Ah... Misa nhăn nhó suýt xoa, từ trong vòng tay mạnh mẽ của người nào đó, vùng vẫy muốn thoát ra ngoài.

Trên đỉnh đầu lập tức truyền xuống âm thanh ồm ồm không cho phép từ chối.

Đi với tôi! Trở về phòng chờ chuẩn bị.

Buông ra! Đồ hàng xóm đáng ghét! Tôi không muốn! Người con gái bị anh ôm chặt sống chết phản đối tới cùng. Anh nói không thích cô, vậy thì vì cớ gì cứ kề cận bên cạnh, ép buộc cô làm theo ý anh như vậy? Cái này là cố tình bắt nạt sao?

Chanyeol bần thần, nhướng mi ngỡ ngàng, lần đầu tiên trong đời cô dám phản đối mệnh lệnh của anh kịch liệt như thế.

Một giây tiếp theo, cảm giác bắp tay bị ai đó nhất quyết gỡ ra xuyên đến đại não, Chanyeol lãnh đạm nhìn xuống vị trí ống tay áo nhăn nhúm, khoé mắt toát ra hàn khí cơ hồ đóng băng cả dãy hành lang.

Đừng đối xử với Misa như vậy! Ở đây, cô ấy không phải con sen của cậu.

Ngón tay cứng rắn siết chặt nếp áo, Baekhyun trừng mắt bài xích hành động ép buộc vừa rồi. Chẳng biểu lộ chút nao núng, trực diện đấu mắt với Chanyeol.

Baekhyunnie!

Cô ấy cũng là con người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.