Hạnh Phúc Ma Thuật

Chương 13: Chương 13: Phần kết Lễ đính hôn bên hồ Kinh Dạ




Một tháng sau.

Sau một tháng nghỉ ngơi, sức khỏe của tôi đã hoàn toàn bình phục. Phụ vương tôi và cha của Quang Hựu Lý đã mời những pháp sư giỏi nhất của đế chế Tây Ma đến giúp tôi khôi phục lại linh lực phép thuật. Dưới sự giúp đỡ của các pháp sư, những phép thuật bị mất trước kia của tôi đã được khôi phục lại hoàn toàn. Hơn nữa, sau chuyện của Tinh Dã Nộ, quan hệ của phụ vương tôi và quốc vương Thần Hựu cũng được cải thiện rõ rệt. Đây là kết cục mà mọi người đều mong đợi.

Mười ngày trước, trong buổi tối tôi và Quang Hựu Lý đến cánh đồng hoa oải hương gần rừng Ngân Vu dạo chơi, giả vờ như đang làm phép, anh lấy ra chiếc nhẫn kim cương màu hồng phấn, quỳ xuống cầu hôn tôi. Hành động của anh khiến tôi quá bất ngờ, mặc dù trong lòng cũng muốn đồng ý, nhưng nghĩ đến việc mình chưa được phụ vương và mẫu hậu cho phép, tôi nói Quang Hựu Lý cho mình một ngày để suy nghĩ. Anh đồng ý.

Quang Hựu Lý đưa tôi về đến hoàng cung Y Tỉ. Lúc này cũng đã nửa đêm, tôi vội vã bước vào điện phòng của cha mẹ, đem chuyện Quang Hựu Lý cầu hôn tôi nói với họ. Cứ nghĩ cha mẹ nghe được chuyện này sẽ hết sức kinh ngạc, nhưng không ngờ, họ lại tỏ ra rất bình thường. Cả hai người không ai bảo ai cùng giục tôi đồng ý. Phụ vương còn cho biết người và quốc vương Thần Hựu mong đợi chuyện này từ rất lâu rồi.

Quả nhiên, ngay ngày hôm sau, quốc vương và hoàng hậu vương quốc Thần Hựu đích thân đưa Quang Hựu Lý đến hoàng cung Y Tỉ gặp phụ vương và mẫu hậu tôi bàn chuyện hôn sự. Họ đã cùng nhất trí mười ngày sau, cũng chính là ngày hôm nay, ngày 14 tháng 2, sẽ tổ chức lễ đính hôn cho tôi và Quang Hựu Lý ngay tại hồ Kinh Dạ.

Ngày 14 tháng 2, cả hoàng cung Y Tỉ rộng lớn được trang hoàng lộng lẫy. Dưới sự chỉ đạo của mẫu hậu, tôi ngồi trước tấm gương lớn trong điện phòng để hơn mười cung nữ đứng xung quanh, mỗi người một việc, làm tóc, trang điểm, thay trang phục. Chỉ trong một tiếng đồng hồ ngắn ngủi, mọi việc đều được hoàn thành như ý.

“Được rồi, Phạn Hi, cha con đã đánh sẵn xe đợi con bên dưới, chúng ta hãy mau đi thôi không trễ mất!” Xong xuôi mọi việc, mẫu hậu đích thân kiểm tra lại cho tôi. Mẫu hậu phẩy nhẹ lên chiếc váy trắng xinh xắn một cái. Sau khi đã hoàn toàn yên tâm, mẫu hậu nắm tay tôi, dắt tôi ra cửa chỗ mật đạo dẫn tới rừng Ngân Vu và hồ Kinh Dạ.

Ngay cửa mật đạo hôm nay đã có hơn mười cỗ xe tinh thể hình viên kẹo chờ sẵn. Ngoài cỗ xe đầu tiên dành cho ba người trong gia đình chúng tôi, toàn bộ những chiếc xe còn lại đều dành cho các vị khách được mời đến tham dự buổi lễ đính hôn của tôi. Sau khi tôi và mẫu hậu bước lên xe, phụ vương ra lệnh cho xe lập tức xuất phát. Mười mấy con ngựa trắng khỏe mạnh, xinh đẹp, băng băng kéo xe đưa chúng tôi đến bên hồ Kinh Dạ, khí thế vô cùng.

Đoàn xe của hoàng cung Y Tỉ vừa xuất phát, đoàn xe của vương quốc Thần Hựu cũng khởi hành. Khi xe của chúng tôi vừa đến ranh giới bên rừng Ngân Vu, cũng là lúc xe của vương quốc Thần Hựu tới nơi. Ba người nhà Hựu Lý từ trong xe bước xuống, hợp cùng ba người chúng tôi đang đứng bên ngoài ranh giới. Hôm nay Quang Hựu Lý mặc một bộ y phục màu trắng bạc được cắt may rất khéo léo, cùng với bộ váy xinh xắn tôi mặc trên người, trông rất đẹp đôi. Bên ngoài ranh giới rừng Ngân Vu có trải thảm màu trắng bạc kéo thẳng đến bên hồ Kinh Dạ. Dưới sự chỉ dẫn của người chủ trì, tôi và Quang Hựu Lý dắt tay nhau bước trên thảm trắng. Quang Hựu Lý trao bó hoa trong tay cho tôi, nắm tay tôi, dẫn tôi từng bước tiến sâu vào rừng Ngân Vu, bước đến bên hồ Kinh Dạ.

Rất nhiều những cây nến trắng cỡ lớn được kết hoa trang trí giống như những thiên thần nhỏ đứng hai bên thảm trải, thắp lên ngọn lửa hồng khẽ đung đưa, rập rìu hòa theo điệu nhạc du dương. Khi chúng tôi bước qua rừng Ngân Vu để đến bên hồ Kinh Dạ, tôi ngạc nhiên nhận thấy hồ Kinh Dạ hôm nay cũng được trang hoàng hết sức lộng lẫy. Tiệc rượu được bày biện trang trọng. Những chiếc bàn dài được kê bên hồ bày đầy các loại thức ăn và đồ uống hấp dẫn, còn có những chiếc ghế trắng dành cho các vị khách nghỉ ngơi.

Tôi và Quang Hựu Lý dưới sự hướng dẫn của người tổ chức bước lên lễ đường màu trắng, đẹp đẽ, tinh tế đặt ở chính giữa. Các vị khách quý theo sau chúng tôi đã ngồi kín các hàng ghế trắng bên dưới. Dưới sự chứng kiến của quan khách, tôi và Quang Hựu Lý trao chiếc nhẫn đính hôn, vật chứng cho tình yêu và sự gắn kết hai tâm hồn. Sau lễ đính hôn, tôi quăng bó hoa xuống mặt hồ, sau đó hai chúng tôi nắm tay nhau cùng nhìn ra mặt hồ Kinh Dạ. Mặc dù Tinh Dã Kỳ đã nằm sâu dưới đáy hồ nhưng cô ấy luôn sống mãi trong lòng chúng tôi, nhắc chúng tôi biết trân trọng những gì mình đang có.

“Tinh Dã Kỳ, cảm ơn bạn, vì những hy sinh của bạn tôi mới có thể tìm lại được những gì đã mất. Bây giờ tôi đã là vị hôn thê của Quang Hựu Lý, từ nay cho đến mãi mãi về sau, tôi và Quang Hựu Lý sẽ cùng nhau cố gắng để không phụ sự kỳ vọng của bạn!” Khi tôi nói những lời này với Tinh Dã Kỳ, Hựu Lý cũng khẽ nói điều gì với cô ấy. Trong nháy mắt tôi nhìn thấy mặt hồ Kinh Dạ vốn tĩnh lặng bình yên, bỗng nổi sóng, bó hoa tôi vứt xuống hồ quyện vào lớp sóng chìm sâu xuống đáy hồ. Cũng lúc đó, tôi mơ hồ nhìn thấy nụ cười duyên dáng của Tinh Dã Kỳ hiện trên mặt nước. Cô ấy vừa cười vừa nói với tôi: “Cố lên!”, sau đó vẫy tay tạm biệt tôi, cũng rất nhanh sau đó khuôn mặt cô ấy biến mất khỏi mặt hồ.

“Hựu Lý, anh có nhìn thấy không, Tinh Dã Kỳ vừa nói với em hãy cố lên!” Tôi xúc động kéo tay Quang Hựu Lý, chỉ những gợn sóng vừa biến mất trên mặt hồ Kinh Dạ.

“Thật sao? Anh cũng nhìn thấy. Phạn Hi, bây giờ đã có anh luôn ở bên bảo vệ em, em sẽ không phải lo lắng và phiền não nữa.” Quang Hựu Lý ôm lấy tôi để tôi có thể yên tâm tựa đầu vào vai anh, nhẹ nhàng hôn lên tóc tôi để tôi cảm thấy ấm áp và yên tâm hơn.

“Vâng!” Tôi gật đầu, đưa tay ôm chặt lấy anh. Các vị khách có mặt cũng đồng loạt đứng lên vỗ tay ủng hộ hai chúng tôi.

Trong tiếng vỗ tay không ngớt của mọi người, Quang Hựu Lý nhẹ nhàng trao cho tôi nụ hôn nồng nàn, say đắm. Lẽ đính hôn đơn giản và ấm cúng của chúng tôi kết thúc trong nụ hôn ngọt ngào, nồng cháy. Mặt hồ Kinh Dạ vẫn xanh thẳm nguyên sơ, in bóng hai chúng tôi gắn chặt không rời, giống như hạnh phúc viên mãn của chúng tôi.

LpÂ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.