Hạnh Phúc Mong Manh

Chương 1: Chương 1




_Haìz bít ròi mua xong em sẽ về liền mà-nó thở dài ngao ngán trả lời điện thoại

_Lúc nào củng về liền về liền mà cả giờ đồng hồ chả thấy bóng dáng em đâu-Thiên Tuấn lên giọng mắng yêu nó

Nó vừa đi vừa mãi miết nói chuyện điện thoại với Thiên Tuấn . Nhưng phía xa xa chổ nó đang có 1 cuộc truy đuổi giữa 5 tên bận áo vest đen và 1 chàng trai cực kì babie

_Tam thiếu gia....tam thiếu gia...xin ngừi đừng chạy nữaaaaaa-tên chạy đầu vừa dí theo vừa nói

_Shizuku...anh hãy về báo với baba ta là ta không thích ở 1 chổ đâu....-hắn quay lại nhe răng cừi nói ròi cắm đầu chạy

_Thiếuuuuuuuuuuuuuuu....giaaaaaaaaaaaaa...-Shizuku ns với theo nhưng hắn đã mất dạng

Hắn vừa chạy vừa nhìn phía sau coi bọn vệ sĩ baba hắn xai tới để bắt hắn đã đũi theo chưa.Vì lo tập trung nhìn về phía sau mà không hề biết phía trước đang có 1 cô gái đi tới,cô gái củng chả tập trung nhìn đường mà chỉ lo vừa nói chuyện điện thoại vừa nhìn vào các shop thời trang

_Rầm-cả 2 đâm sầm vào nhau nó bất ngờ ngã về phía sau

_Ê coi chừng-hắn đưa tay chụp lấy nó kéo ôm vào người thì bất ngờ ngã theo

Sao...sao...im ắng quá ta...-nó nhắm nghiền mắt nghĩ thầm

_Nè cô bé không muốn dạy à-hắn nhăn mặt nói

_Anh...anh...đang làm gì....vậy....vậy....hả....tên biến thái...-nó liền mở mắt ra hốt hoảng bật dậy lắp bắp nói

_Nè cô này ăn nói cho đàng hoàng nha-hắn đứng dậy phủi đất cát dính phía sau lưng nhăn mặt nói

_Chứ....chứ...sao...anh...anh...lại...lại...ôm tui...-nó hất mặt chu mỏ nói

_Tui mà không...-hắn hất mặt tính cãi

_Á-hắn nhăn mặt ôm lấy bã vai khuỵ xuống

_Anh sao nói tiếp đi làm bộ gì nữa-nó khoanh tay hất hàm về phía hắn chu mỏ nói

_Nè tui bị thương ròi-hắn nhăn mặt ngước lên nhìn chằm chằm nó nói

_Hứ cải không lại kím cớ à-nó đi lại khum xuống nhặt điện thoại nói

_Cô....đúng là....-hắn nhăn mặt nói

_Tui sao-nó nói ròi chóng nạnh quay lại

_Á anh chảy máu ròi kìa-khi thấy sau vai hắn thấm màu đỏ của máu nó bất giác la lên chạy về phía hắn

_Tháy chưa tui có nói xạo cô đâu-hắn nhăn mặt nói

_Nè anh ở đây chờ tí tui lại kia mua bông băng cho-nó nói ròi chạy đi mất

_Ê nè-hắn nói với theo nhưng nó đã đi xa mất rùi

_Nhỏ này bị dì dậy vết thương này đâu đến nỗi nào đâu chứ-hắn nhăn mặt đứng dậy từ từ nói nhỏ chỉ mình hắn nghe

_Ặc cô mua thiệt à-khi ngước mặt lên thấy nó đang chạy lại thì hắn nhíu mày nói

_Hộc...hộc...chắc chắn...hộc...hộc...đây là kĩ luật trong...hộc...hộc...đời tui...à nha-nó chạy tới chổ hắn thở hổn hển dặn mồ hôi nhăn mặt nói

_Ai bắc cô đi đâu mà giờ thang lên thang xuống-hắn nhăn mặt nói

_Có gì đâu tại tôi mà anh bị thương mà lập kỷ lục trong đời củng có sao hihi-nó nói ròi mắt nhìn hắn cười híp cả mắt

_Ơ...cô quởn quá bị có tí xíu mà làm như to tát lắm vậy-hắn thoáng rung động trước nụ cười của nó quay mặt qua chổ khác nói

_Có gì đâu anh ngồi xuống đi tui băng lại cho coi như cảm ơn anh vì đỡ cho tui-nó ôm bịch thuốc ngước mặt xuống chu mỏ nói

_Cô phiền quá làm gì làm đại nhanh đi-hắn nhăn mặt. ngôi xuốngquay lưng về phía nó

Khi nghe hắn nói xong thì nó vui vẻ ngồi bệt xuống làm sạch vết thương ròi băng lại cho hắn

_Xong ròi-nó cười tươi nói

_Reng...reng...reng...-tiếng chuông điện thoại nó vang lên

_Á chết rùi quên béng đi mất sắp trễ giờ rùi ảnh lại la cho coi-lấy điện thoại trong ví ra khi thấy tên anh Thiên Tuấn nó hốt hoảng lật đật chạy đi mất mà chẳng hề để ý đến phía sau đang trố mắt nhìn mình đầy ngạc nhiên

_Hàiz đúng là 1 cô gái kì lạ-hắn thở dài ròi đứng dậy bỏ đi

Nó cứ cắm đầu đầu chạy mà không hề biết có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình.Bổng đang chạy thì nó bị 1 người bận áo vest nắm nó lại kéo vào 1 chiếc Limo màu trắng

_Ai...ó-nó vùng vẫy nói

_Em chạy đi đâu mà không biết hoá trang vậy hả-1 giọng nói dịu dàng vang lên mắng yêu nó

_Em à ơi ắt ính òi-nó nói

_Em lảm nhảm gì vậy-Thiên Tuấn nhăn mặt nói

_Ỏ em a-nó vừa nói vừa chỉ chỉ vào tay Thiên Tuấn

_Anh xin lỗi-Thiên Tuấn buông tay ra nói

_Hàiz tại em làm rơi kính ùi-nó vương vai thở dài nói

_Nãy nói chuyện với anh em la lên rồi không liên lạc được là sao vậy_Thiên Tuấn lo lắng hỏi

_À tại em bị người ta đụng phải nên đánh rơi di động-nó vừa lấy điện thoại ra nói

_Haiz thiệt tình làm anh tưởng em xảy ra việc gì-Thiên Tuấn thở dài nói

_hihi em không bị gì đâu-nó cười tinh nghịch nói

_À em ra phía sau thay đồ đi ta phải đi chụp hình cho tạp chí D.F.A nữa đó-Thiên Tuấn dịu dàng nói

_Yes sir-nó chào kiểu quân đội rồi đi xuống phía sau

_Thiệt tình bó tay con bé này-Thiên tuấn cười thầm nói

Sau khi nó thay đồ xong thì đi về chỗ và cùng Thiên Tuấn đi đến tạp chí D.F.A . Còn hắn bây giờ thì đang đứng trước 1 ngôi biệt thự màu trắng

_Đi vắng ròi à-hắn nhướng mày nói

Ròi hắn lấy di động trong túi quần ra gọi điện cho ai đó nói chuyện 1 hòi ròi bỏ đi

Sau khi đến nơi Thiên Tuấn quay qua đặt tay lên vai nó nói

_Em nhớ khi bước xuống xe ta phải làm sao?-Thiên Tuấn nhìn chằm chằm vào nó nói

_Hàiz dạ ta phải luôn luôn nở nụ cười trên môi-nó thở dài nói

_Tốt em thuộc bài lắm mau đi thoi-Thiên Tuấn xoa đầu nó cười tươi nói rồi mở cửa bước xuống xe

_Á LÀ KANG YUMI KÌA-khi thấy nó bước ra 1 cô gái đứng lên chỉ về phía nó và la lên

_YUMI YUMI YUMI-sau đó cả chục người đứmg dậy và chạy về phía nó hét lên

_…-nó không nói gì chỉ mỉm cười nhìn hàng chục người đó rồi cùng theo Thiên Tuấn đi vào trong

_A xin chào người đẹp cô đến rồi sao-1 người đàn ông dang tay cười híp cả mắt đi tới nó

_Xin chào anh Choe-nó dang tay ôm nhẹ ông Choe nói

_Nào mọi người Yumi đã tới rồi tất cả mọi người vào vị trí nào-Ông Choe vỗ tay nói

Sau đó nó đi thay đồ-trang điểm-làm tóc rồi bắt đầu chụp hình.Nó biểu đạt kết quả cực kì tốt nên buổi chụp hình kết thúc nhanh chóng

_Em vất vả ròi làm tốt lắm Yumi được rồi em đi thay trang phục đi-ông Choe vỗ vai nó cười nói

_Vâng anh cũng vất vả quá ạ-nó cúi đầu chào cười híp mắt nói ròi quay đi

_A xin chào-1 cô gái đi tới nó nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.