Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!

Chương 270: Chương 270: Đâu cho cha coi với!




Sắp xếp chỗ ngủ xong xuôi, cả đám lại rủ nhau qua mượn phòng tắm của Cố Ngạo. Đợt này số lượng đông hơn, có thêm Cố Chính Khanh buồn quá xin tắm chung luôn. Cố Ngạo ai oán nhìn đám nhóc xổ sàng vào phòng mình một cái vô cùng tự nhiên. Anh cọ tới cọ lui trên người Trang Dụ nũng nà nũng nịu.

Bà xã em coi kìa cả đám người qua đây giành phòng tắm với chúng ta a. Coi tức không? Này là anh khổ công kêu người bố trí đó nha, từ đâu chui vô hưởng ké sướng thế không biết hà. Hừ! Anh còn đang muốn tắm uyên ương với em đây này. Kế hoạch bị vỡ nợ hết roài.

Trang Dụ không thèm để ý, hất tay chân Cố Ngạo đang quấn lấy mình ra.

Anh buông em ra coi. Ôm ôm tối ngày, chán chết đi được. Anh giàu vậy sao không làm bồn tắm to cho tụi nhỏ luôn đi? Keo kiệt còn than cái gì nữa a.

Cười hề hề, Cố Ngạo lại nói lời nghiêm túc:

Không thể xây bồn tắm to như này cho bọn nhóc bây giờ được đâu. Rất nguy hiểm đó nha, đặt biệt là đối với bé Gấu và tiểu Hi. Em coi bọn nhỏ đứng lên mới tắm được chứ ngồi là chìm nghỉm rồi. Tắm ở đây mình còn canh được khi tụi nhỏ gặp chuyện. Rủi không có mình tụi nhỏ xảy ra bất trắc gì hối hận không có kịp đâu. Em dạo này không thấy anh khóa cửa phòng kín mít à? Anh cẩn thận thế nà em chẳng để ý gì hết trơn.

Cậu xấu hổ cúi đầu chọc chọc đệm. Chồng mình quả nhiên chu đáo về mọi mặt, có cái quá sắc lang thôi. Nhưng cậu không có khen anh được, một khi khen là Cố Ngạo sẽ đòi thưởng. Mà đòi thưởng kết cục của cậu vô cùng bi thảm. Mặt đỏ tía tai cậu đổi thừa:

Không phải em không để ý mà là tại anh á. Anh có thấy sáng nào em đủ tỉnh táo để đi làm chưa? Tối nào anh cũng đè em chơi tới liệt giường mới chịu. Chắc giờ cúc em nó nở còn hơn hoa hướng dương nữa a. Đồ quỷ sắc lang

Tiểu Minh, tiểu Tinh cởi áo xoay vòng vòng chạy đến chỗ Trang Dụ, hí ha hí hửng kéo kéo quần cậu.

Baba cúc như hoa hướng dương đâu? Mau cởi quần, đưa mông ra cho tụi con coi với. Chắc cúc baba đẹp dữ lắm. Hắc hắc!

Gạt tay hai nhóc ra, Cố Ngạo trừng mắt to lên, mắng hai nhóc:

Các con muốn tắm thì tắm lẹ lẹ đi, ở đây xàm sở vợ cha là chết đấy. Các con có tin mông của các con nở hoa không hả? Phắn lẹ ngay!

Tòn ten hai nhóc cởi quần ra, bộ dạng không biết xấu hổ là gì khoe hàng. Chỉ chỉ bộ vị của mình, hai nhóc đắc ý nói:

Cha đáng ghét hãy coi tiểu huynh đệ của tụi con nè. Thấy chưa nó to hơn chút rồi đó nha. Mai mốt lớn lên nó to dài, dai dẻo, uống éo còn hơn của cha luôn, hai viên bi cứng rắn chọi lô, đầu con trâu. He he!

Mấy nhóc kia thấy vui quá cũng cởi quần tập thể chạy ra khoe hàng, so sánh cái nào to hơn cái nào.

Của anh to hơn của em một mm nha.

Không của em dài hơn của anh 0,2 mm.

...

Bé Gấu cười khúc khích, chỉ chỉ tiểu huynh đệ của mình:

Mấy anh dám đo coi ai nhỏ và đáng yêu nhất hơm? Của em bé tí dễ thương lắm á. Cái này để đi vệ sinh thôi cần chi to nhỏ, to mới xấu í, nhìn như con rồng phiên bản lỗi. hí hí!

Hứa Sinh và Cố Chính Khanh đứng cạnh cửa phòng tắm coi ké, đau bụng cười muốn ná thở. Trang Dụ xấu hổ nhìn các chú chim én nhỏ lớn sắp xếp theo thứ tự từ nhỏ đến lớn mà đỏ mặt tía tai. Hôm nay là ngày hội xô hàng hay gì vậy trời? Bổ mắt dễ sợ! Bổ quá là đi viện luôn chứ đùa.

Cố Ngạo bước xuống giường đi một vòng xem xét, tay bóp từng đứa một tặt lưỡi chê lên chê xuống.

Quá nhỏ

Quá mềm

Quá xấu

Quá ngắn

Quá đen

Quá trắng

Quá tròn

Quá nhăn

...

Hãy coi sự lợi hại của cha ra sao nha mấy con.

Vạch quần ra mấy nhóc bị chói mắt vội che mắt lại. Miệng la oai oái:

Ối giồi chọc mù mắt tụi con rồi. Ăn gì mà to thế không biết. Chắc đi bơm sinicon vào nè. Cha bơm chỗ nào chỉ tụi con bơm với.

Cố Ngạo nhìn Trang Dụ cười hề hề, đắc ý nói:

Các con muốn biết hàng thật hau giả thì hỏi vợ cha thì biết ngay ấy mà. Ngày nào em ấy chẳng kiểm tra chất lượng. Hắc hắc!

Trang Dụ lầm bầm, lấy chăn che lại cho Cố Ngạo.

Quỷ yêu gì đâu á. Khoe cái con khỉ gì chứ. Suốt ngày cứ dạy hư con nít không hà. Anh không hề dạy bậy nha. Tất cả là do hai thằng con chúng ta bày trò. Mà nói nhá ch là hàng tự nhiên chất lượng cao đấy. Hàng giả sao mà tốt thế này được. Hắc hắc

Tiểu Minh, tiểu Tinh xùy xùy mấy cái, chê chán chán chường, nhân lúc Cố Chính Khanh và Hứa Sinh không để ý giật cái khăn đang quấn quanh người rất xuống đất cái bẹp.

Oa! Của thầy Sinh coi còn tạm được. Ôi giồi của ông nội tụ tập thành cái dáng quái lạ gì đây ta? Mấy anh em lại đây coi chim cụ của ông nội nè.

Hứa Sinh đỏ mặt lượm khăn lên che lại, còn Cố Chính Khanh bị mấy nhóc lấy khăn không cho che, bu đông bú đám mở to mắt coi. Ông quýnh quáng nhảy vào bồn tắm, tay cố hết sức mà che chim cụ của mình. Cố Ngạo thấy thú vị kêu đám nhóc tránh ra:

Đâu đâu! Để cha coi ké với. Các con mau lại giữ lấy ông nội, kéo tay ông nội ra lẹ lên.

Cố Ngạo một mình ôm Cố Chính Khanh đứng dậy, mấy nhóc ra sức gở tay ông ra. Cuối cùng chim cụ một lần nữa xuất đầu lộ diện, Cố Ngạo cúi xuống quan sát kĩ càng. Đưa tay thử nghiệm xem sao. Trang Dụ và Hứa Sinh tuy là không muốn nhìn nhưng tò mò quá cũng len lén nhìn chim cụ của ông. Coi xong cả đám buông ông ra bò lăn bò lết cười ha hả. Cái gì có thể đập là đập liền.

Ha ha ha. Ha ha ha. Cười chết tôi rồi. Eo ơi, ha ha ha.

Cố Ngạo vừa cười vừa hỏi:

Ha ha... Chim cụ... của ba bị phù thủng hả, sao mà vừa to vừa béo như cái đùi gà vậy nè ?????

Ông xấu hổ, ngồi xuống nước che lại chim cụ mình, muốn khóc mà khóc không được. Ông giận dỗi nói:

Có gì đâu mà cười chứ? Cái này là do mẹ con làm ra đó. Mỗi ngày bắt ba uống mấy cái thứ thuốc bổ gì đó, xong mấy hôm nay nó bị vầy luôn, ba mắc cỡ có dám đi khám bác sĩ đâu. Hồi xưa cái của ba không thua gì con đâu. Ở đó cười hoài. Ba đi về phòng, không tắm với các con nữa. Soi gì mà soi lắm thế không biết. Hừ!

Ông đứng lên với lấy cái khăn quấn lại muốn bỏ đi, Cố Ngạo và mấy nhóc níu kéo ông lại:

Ấy ấy! Ba đừng đi mà. Con đùa tí thôi a. Có gì bình tĩnh mình nói chuyện hen.

Đúng đó ông nội. Thiếu ông tắm không có vui đâu. Cái của ông nhìn giống đùi gà nên bà nội mới thích á. Hi hi. Đẹp hơn của tụi con nhiều nhiều.

Xùy! Nói vậy phải nghe được hơn không. Ta giận các con lo mà dỗ dành ta đi.

Sau một hồi dối lòng khen Cố Chính Khanh, ông mới miễn cưỡng ở lại tắm chung với mọi người. Cố Ngạo thấy vui quá dù sao mình cũng lỡ ướt mình rồi nên rủ Trang Dụ tắm chung luôn. Sau bao nhiêu năm đằng đẵng cưới cùng tiểu Minh, tiểu Tinh có thể một làn nữa chứng kiến chim én của baba mình. Hai nhóc vui phải biết!

Cố Ngạo trò chuyện với ông, chỉ chỉ mua thuốc này dùng mới tốt, thuốc kia dùng mới tốt, không nên uống cái này cái kia. Anh hứa mua cho ông một đống hàng xài thử để xem hiệu quả ra sao. Cố Chính Khanh gật đầu, thu thập ý kiến của Cố Ngạo lưu vào não. Dù sao họ khen nhưng ông không thích cái đùi gà, ông thích là rồng uống lượng như cũ hơn. Thật mất mặt... ô cái mặt còn nguyên.

............ Tốt khoe, xấu che. Che rồi mà cũng lòi ra..............

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.