An Ninh công chúa đột nhiên đến đây, Nhàn Nương càng quan tâm, Nhàn Nương nghe Triệu Duệ Kỳ nói đã gặp bệ hạ.
Thất hoàng tử có thân mẫu thần bí theo lời Triệu Duệ Kỳ thì chính là Tiểu Thất.
Trong lòng Nhàn Nương không muốn Yên Nhiên tới gần thất hoàng tử.
- Nhiều người hầu hạ rất quấy nhiễu khiến lòng ta phiền.
Nghe nói là hậu duệ của Khổng nhân, trong đám hoàng tử chỉ có thất hoàng tử là thích hợp nhất.
An Ninh công chúa thở dài:
- Hoàng tử không thể thương xót, chuyện này còn không phải là phụ hoàng muốn cho thất đệ cơ hội sao? Thất đệ trí tuệ hơn người, nhưng nếu muốn leo lên vị trí thái tử, trừ chuyện hắn được phụ hoàng cưng chiều, thì phần trí tuệ của hắn lúc này lại không đủ.
- Hoàng hậu nương nương có phải quá vội vàng ? Bệ hạ long thể khoẻ mạnh, vị hoàng tử này nếu trở thành thái tử sẽ không dám bất hiếu với hoàng hậu nương nương?
Tài học uyên thâm càng muốn đem chủ trương đặt lên triều đình, có lẽ bọn hắn không cần vàng bạc, nhưng lại không thể không để ý hay bị ảnh hưởng bởi quyền lực của đế vương.
Khổng Tử chu du thiên hạ, không phải trăm nhà trăm miệng tuyên dương tư tưởng Khổng Tử sao? Hoàng hậu là hậu nhân của Khổng Tử, đương nhiên hiểu rõ sự ảnh hưởng của đế vương quan trọng như thế nào.
Tuy ở đế quốc nho học chiếm địa vị chủ đạo, nhưng mấy năm gần đây các phái học thuyết phát triển, đương kim bệ hạ tin tiên Phật.
Đám đại nho đem tâm tư đặt lên người các vị hoàng tử, các vị hoàng tử trưởng thành có tâm tranh đấu muốn giành vị trí thái tử thì phía sau luôn có người hổ trợ.
Thất hoàng tử cần học hỏi nhiều, lại thông minh, tuổi còn nhỏ rất dễ bị ảnh hưởng, An Ninh công chúa nói:
- Bọn hắn sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, sao phụ hoàng lại không biết? Hắn thật lòng thương yêu thất đệ, muốn vì thất đệ gia tăng thế lực.
Nhàn Nương biết An Ninh công chúa không phải đến gặp nàng để tố khổ:
- Hoàng hậu nương nương trôi qua cũng không dễ dàng, bệ hạ niệm tình phu thê tình ý nếu thật lòng nói những lời như vậy, đối với hoàng hậu nương nương mà nói cũng là chuyện tốt.
An Ninh công chúa nói:
- Chỉ sợ phụ hoàng đã sớm có ý định lập thái tử.
Tuy Nhàn Nương không nói, nhưng An Ninh công chúa cảm giác Nhàn Nương đã tính kế mưu hoa, Nhàn Nương lắc đầu:
- Bây giờ chưa cầu công chúa hổ trợ, ta muốn bảo trụ nhi tử cả đời phú quý, so với chuyện công chúa đang quan tâm, cũng không đáng là gì.
- Ngươi đừng nói như vậy, Nhàn Nương, ta rất ghen tị với ngươi, nếu ngươi là nam tử, chắc chắn sẽ phong hầu bái tướng. Tuy hiện tại nói đến chuyện năm đó có rất ít người biết rõ, nhưng ta biết có rất nhiều người đã từng ghi tạc ngươi vào lòng.
An Ninh công chúa lắc đầu thở dài, dù lúc này Nhữ Dương vương hối hận quay đầu, Nhàn Nương cũng không cần hắn:
- Quan trọng nhất là nàng còn rất cẩn thận, ăn uống cũng rất cẩn thận. Ta không thích Trinh Nương, nhưng không thể không bội phục nàng, mặc kệ có bao nhiêu mệt mỏi khó khăn, nàng vẫn có thể sống sót.
- Ta hiểu ý tứ của công chúa, Yên Nhiên, Kỳ nhi ta đều quản giáo.
Nhữ Dương vương nhíu chặt mày, trong đôi mắt tràn đầy lo lắng, Nhàn Nương thấy hắn không có tâm tư tham lam muốn lập công, nàng yên tâm không ít.
Tuy hắn cô phụ nàng, nhưng vẫn là người có kiến thức. Dù có lúc hắn sẽ vì lo lắng bất công mà hành sự không chu toàn, nhưng chỉ cần hắn thật lòng muốn biết, thì không ai có thể lừa gạt được hắn.
- Vương gia, người xem chuyện này...
- Kỳ nhi không có sự lựa chọn nào khác.
Nhữ Dương vương nói:
- Bãi săn không chỉ là nơi khảo nghiệm bản lĩnh của các vị hoàng tử, mà còn khảo nghiệm quân thần, nếu bệ hạ có ý muốn lập thất hoàng tử làm thái tử...Bệ hạ có thật lòng coi trọng Kỳ nhi hay không, còn chưa biết rõ.
Nhàn Nương cũng nói ra ý tưởng của mình, nếu là trước kia Nhữ Dương vương nhất định sẽ không nghe đề nghị của nàng, nhưng lúc này hắn vì trí tuệ của Nhàn Nương mà cảm thấy may mắn.