Hạnh Phúc Trời Ban (Chàng Ngốc Nhà Nghèo Và Nàng Tiểu Thư Đanh Đá)

Chương 35: Chương 35




...e vào phòng lúc nào mà nó không hề hay biết

-Ai cho a đọc trộm nhật kí cuả e hả?

E cười áp má e vào má nó

-E có khoá lại đâu mà bảo a đọc trộm! A đọc công khai chứ!

-Ghét a!

E cắn vào tai nó, nó cười kéo e ra phía trước rồi bế e vào lòng

-Không giận a chuyện vừa nãy à?

E không nói gì, lắc đầu mỉm cười rồi úp mặt vào ngực nó nũng nịu

-Sao cứ rúc vào ngực người ta hoài vậy?

-Tại thích hìhì!

Nó bật cười nựng nựng e trên tay. Rồi nó nâng e dậy cho đầu e tựa vào vai nó. Hai đôi mắt nhìn nhau không chớp, nó cười vuốt tóc e âu yếm, e thì thở mạnh và tim lại đập loạn lên rồi. Hôm qua khác, giờ đây ngắm nhìn khuôn mặt trắng hồng không son phấn của e nó thay đau lắm, vì đôi mắt e thâm quầng đã giảm nhưng nhìn rất rõ. Nó hôn và liếm nhẹ lên đôi hai cánh cửa sổ tâm hồn đang bị ố màu ấy, xong nó bỏ ra, e mở mắt long lanh nhìn nó

-Ng yêu ơi a xin lỗi vì đã làm e tổn thương! Nhưng từ giây phút này a không như thế nữa! A bên e, yêu thương và chăm sóc cho cả đời!

-Chồng nhớ đấy nhé!

-Rồi rồi chồng nhớ! Thề luôn!

Nói rồi nó giơ ba ngón tay lên

-Tôi Ng Nhật Bảo Nam hứa sẽ yêu thương cô Trần Thị Yến Mi suốt đời! Có nửa lời nào gian dối thì sẽ bị xe...!

E bịt miệng nó lại, khuôn mặt không giấu nổi niềm hạnh phúc

-E tin a! A không cần thề độc đâu! E yêu a!

-Hihi! Yêu vợ nhất đó! Nào a thưởng cho nhé!

-Hứ! Không thèm!

E vừa dứt lời ngay lập tức nó cúi xuống hôn e, e không chống cự mà đáp trả nồng nhiệt, đôi môi rồi hai cái lưỡi quấn chặt lấy nhau. Lúc lâu sau nó mới bỏ e ra

-Eo! Bảo không thèm mà cứ chùn chụt thế hả?

-Hìhì!

-Nữa nhé e yêu!

-Dạ!

E đỏ mặt gật đầu lí nhí, nó cười rồi lại “cưng” e lần nữa. Giờ thì tay nó “giở trò” thật rồi, nhưng e không đẩy nó ra mà còn xoa má nó âu yếm

-Gét chồng! Mới nói yêu ng ta có một ngày thôi mà hôm nay cái tay đã ngịch ngợm rồi! Lại còn cái kia nữa chứ! Ghét!

E mở mắt lườm yêu nó sau nụ hôn dài

-Hề! Bản năng mà e!

Nó đỏ mặt gãi đầu cười xoà

-Xí! Chồng hư lắm! Ứ thèm chơi với a nữa!

E bĩu môi rồi bật dậy đi ra khỏi phòng, còn nó thì lắc đầu cười. Một lát sau nó đi tìm e, đây rồi, e đang quỳ trước bàn thờ ba trong phòng, nó đi vào quỳ bên e. Hai ng nắm tay nhau im lặng, nhưng chỉ được một chút là e lại khóc

-Con bé này hay nhỉ? Ai đánh mà e khóc? Ngoan nào nín đi a thương!

Nó đặt tay lên vai xoay người e lại lau nước mắt cho e

-Yến Mi! Đừng khóc nữa e! E phải tự hào lên vì e có một người ba tốt nhất trên đời, ba đã dám dùng tính mạng cuả mình để cho e được sống! Vì vậy e phải biết trân trọng sự hi sinh cuả ba! Ba đã không còn nữa nhưng đã có a, a sẽ thay ba chăm sóc cho e, được chưa nào?

E cười gật gật cái đầu lau nước mắt nhìn dễ thương lắm

-Thôi không làm phiền ba nghỉ ngơi nữa! Hai đứa mình xuống phụ mẹ và chị nấu cơm đi!

-Dạ hihi!

Nó nắm tay e đi xuống, mẹ e và chị Xuân đang làm bữa, thế là họ nhập bọn luôn. Nó lại thể hiện tài nấu ăn và e cũng khoe năng khiếu cuả mình với món tủ: trứng luộc! Thời gian trôi qua thật nhanh, nhoắng cái đã 11h20 trưa rồi. Họ quây quần bên mâm cơm, vị trí chính giữa vẫn để một bộ chén đũa cho một người đã mất nhưng vẫn ở trong tâm trí mọi người. Ăn uống xong, nó và e rửa bát, e làm ok lắm này, chỉ trong bồn rửa thôi mà ba cái bát cũng đi tong híc! Mặt e xị xuống xấu hổ buồn buồn nhìn tội lắm. Xong xuôi nó đưa e vào phòng ngủ, e tít như bi còn nó lấy lap cuả e ra xem tình hình biến động trên sàn giao dịch và hoàn thành bản diễn thuyết và hợp đồng. Lần này Thành Long hợp tác với công ty nước ngoài lên nó sẽ cố gắng hết sức

Chiều thì chú Hai cũng lên, mang theo một bao khoai lang to tướng làm quà, đó cũng là thứ ba e thích nhất. Nó rẽ về nhà tắm rửa sạch sẽ và dọn dẹp một tí rồi lại phóng đến nhà e ăn tối. Ăn uống xong, 20h nó đèo e đi chơi cho thoải mái. Trời tuy đã về đông nhưng cảm giác mát mẻ chứ không lạnh lắm! Nó thì quần sóc áo thun bó, e thì áo khoác màu hồng và chiếc quần đùi mang theo muà hè đến giữa trời đông. Nó gửi xe rồi dẫn e đi chơi quanh hồ Tây. Trên đó còn rất nhiều người qua lại và quán vỉa hè cũng không ít. E đòi ăn nhiều thứ lắm, kem, chè, bim bim,...(vãi girl!). Mua xong, e lon ton phía trước, nó xách một túi to theo sau. Chọn một ghế đá, hai người ngồi xuống và bỏ đồ ra chén, vừa ăn vừa ngắm cảnh, món bim bim chấm kem cuả e ngon ra phết! Giờ hai người ngắm HN lên đèn với cái bụng no căng, trời hôm nay lắm sao ghê

-Cảnh đẹp thiệt chồng nhỉ!

E nói mà mắt e vẫn dán vào làn nước trong xanh, e đưa tay vén tóc nhìn thật xinh

-Ukm! Nó đẹp như e đó!

-Ghét! Chỉ được cái nịnh hót là giỏi!

E cười ngả đầu vào vai...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.