Thế Giới Thứ Tư: AOB
Thế giới lập lại, tang thi còn sót cũng bị tống vào sở nguyên cứu, còn về việc đã nguyên cứu ra thuốc kháng virus nhiễm tang thi chưa thì đó là một bí ẩn, chưa có lời giải đáp...
Về một người viết nên truyền kì, mang quang minh chói lọi, nhiều đời đều được ca tụng, người đó đã dựng lại đất nước thành lập căn cứ quy mô bao trùm đến một con kiến cũng không thể lọt vào.
Nhưng chỉ có hắn mới biết chuyện năm đó không phải như vậy, hắn rất rõ, rõ ràng đến lòng co rút, hắn mang vinh quanh hư ảo của người hắn thương, vậy mà không một ai biết đến em?
Thì hắn sống trên đời này còn ý nghĩa gì chứ?
Chỉ có người trong cuộc mới biết, hắn đang sống sờ sờ mà chỉ như một cái xác trống rỗng, không lối thoát, không một ngày mai.
Nhiều đêm hắn thường hay gặp ác mộng, người hắn thương nói vọng về từ cõi mơ hồ.
“Tìm em...tìm em...”
Hắn mồ hôi chảy như mưa, khuôn mặt trắng bệch chợt tỉnh giấc.
Nhiều năm sau đó, cuối cùng anh cũng tìm được em!
Sau khi Thiệu Hác Nguyên chết, bóng dáng ai mơ hồ đứng vững trên nền đất, hắn có nét rất giống Thẩm Thiên Lương, ánh mắt hắn nhìn tấm bia mộ lạnh lẽo của Thiệu Hác Nguyên, đột nhiên nở nụ cười, một nụ cười khó hiểu.
Nhâm Thạch bị hệ thống gọi về cũng chẳng thiết tha gì, cậu bị tan xương nát thịt mà trôi lênh đênh giữa thiên hà không có điểm dừng nhiều năm, đến hôm nay mới được về tới không gian hệ thống.
Nhâm Thạch cũng không có sức lực gì để mắng chửi hệ thống, mặc dù đã trôi qua nhiều năm nhưng hình ảnh ngày hôm đó vẫn lãng vãn ngay trong đầu cậu làm cậu khó chịu đến áp lực.
Quỷ lang thang như cậu thật là đáng thương, Nhâm Thạch không ngày đêm nào mà không nhớ tới Khâu Duẫn, thực sự hắn chính là bóng ma tâm lý của cậu, bao trùm lên đầu cậu, chỉ có nhiều chứ không có ít.
Vì áy náy mà Nhâm Thạch vừa mới trở về liền muốn đi tới thế giới tiếp theo ngay và luôn.
Tiếng nói cứng ngắt rập khuôn quen thuộc của hệ thống vang lên trong đầu cậu.
【 Chào mừng kí chủ đã trở lại 】
“Ừ”
【 Điểm tích lũy của kí chủ hiện giờ là 3000 điểm, hoàn thành thế giới thứ ba cộng 10 000 điểm, tổng cộng 50 000 điểm 】
Nhâm Thạch nghe con số liền ngờ vực, không lẽ hệ thống tính nhầm, nhưng cậu cũng không có nói gì, nhầm thì cứ để như vậy đi, có lời rồi, suýt nữa thì Nhâm Thạch liền cười lớn, nhưng khi nghe cậu tiếp theo cậu liền không thể cười được nữa.
【 Rất tiếc trong lúc đưa linh hồn của kí chủ vào thân xác mới đã xảy ra một chút sự cố, một phần hồn nhỏ của cậu đã bị thất lạc nhập vào thân thể người khác, đến khi tiến hành thế giới mới, hệ thống mới phát hiện, không thể cứu vãn, nên bù vào phần đó hệ thống tặng kí chủ 37 000 điểm, làm tròn thành 50 000 điểm 】
“...”
Một lúc sau, Nhâm Thạch liền nổi điên chửi đổng lên: “Làm ăn cái kiểu gì vậy hả? Như vậy mà một chút, đã bắt cái hồn chạy rong đó về chưa?”
Hèn gì Nhâm Thạch cứ cảm thấy có gì đó quái quái.
Hệ thống không để tâm, làm bộ nghiêm túc nói: 【 Đã bắt được, cuối cùng cũng hội ngộ được với người thân của nó 】
Nhâm Thạch: “...”
“Vậy có phải cái người Chu Lưu Dương đó là ta không?”
Nhâm Thạch nghĩ nếu như vậy thì có nghĩ là cậu đã tiếp xúc với tang thi thần cấp ấy làm Nhâm Thạch bắt đầu nổi dịch toàn thân.
【 Đúng vậy! 】
Nhâm Thạch liền muốn tra tang thi thần cấp đó là ai nhưng hệ thống lại bảo: 【 Rất tiếc không tra ra được! 】
Ngoài nhân vật chính ra thì Nhâm Thạch không thể tra ra, nhưng một nhân vật hi sinh phản diện như nó mà cũng không tra ra được, Nhâm Thạch nhíu mày khó hiểu, nhưng một tin của hệ thống làm Nhâm Thạch chấn động.
【 Có một người cũng không nằm trong phạm vi kiểm soát 】
“Ai?”
【 Nhân vật làm nền Thẩm Triệu Tôn 】
Nhâm Thạch: “...”
Điên rồi, điên rồi, Nhâm Thạch không thể suy nghĩ cực đoan được hơn nữa, tất cả như nột cú lừa hoàn hảo, ngay cả hệ thống cũng như một giấc mơ đối với cậu.
【 Hoàn thành thế giới tiếp theo cộng 100 000 điểm tích lũy 】
Nhâm Thạch chìm vào giấc ngủ thật dài rồi như mọi khi linh hồn nhập mạnh vào một thân thể làm Nhâm Thạch một chốc tỉnh táo.
Vừa mở mắt ra, đập vào mắt cậu một nền nhà trắng đầy vết bẩn thỉu, mạng nhện bu bám treo lơ lửng làm Nhâm Thạch có ảo giác như chúng sắp rơi vào mặt cậu, giật thót bật dậy thì thấy ngay là một căn phòng nhỏ, không sạch sẽ lắm, vật dụng lễnh kễnh ngã sỗ sàng dưới đất, rất nhiều vết cà phê ố vàng trên rèm cửa.
Một mùi mốc xộc vào mũi làm Nhâm Thạch suýt ngất, ở đây là cái nơi xó xỉnh nào giống như tỷ năm không lau dọn phòng vậy, hôi chết đi được.
Nhâm Thạch vừa bốp mũi vừa tiện tay gom chăn gối tìm vào phòng tắm thộn một đống vào máy giặt, đến khi máy giặt chạy đùng đùng thì Nhâm Thạch mới thôi nhăn mặt.
Ánh mắt vội vã lướt qua gương làm Nhâm Thạch cả kinh.
Khuôn mặt cũng sắc sảo quá này!
Vẫn là khuôn mặt của cậu nhưng nhìn thế nào cũng giống như cái thằng cà lơ phất phơ nào đó, cặp lông mày trở nên bén nhọn, tóc thì đã dài đến vai được nguyên chủ buộc lên thành một cái đuôi ngựa nhỏ, không phải cái dạng “ngụy” thư sinh nho nhã ban đầu của cậu nữa mà là cái dạng “hắc hóa” biến đen ấy.
Mà khoan cái người nguyên chủ này còn có một hình xăm ở cổ bên trái, Nhâm Thạch đưa tay khẽ chạm vào là bốn chữ cái lồng vào nhau “CNTP”, mặc dù không hiểu nó có nghĩa gì nhưng cũng thật sự quá ngầu mà, Nhâm Thạch bật ngón cái trong lòng.
Cậu bước vội ra sofa tạm ngồi được, thật sự là cậu rất muốn biết thế giới này là gì rồi.
【 Xin mời đọc nội dung của thế giới này 】
Thế giới này được gọi là AOB, đối với một người không phải là trạch nam như Nhâm Thạch bởi vì cậu không thường hay ở nhà, ai mà ở nhà xem hai người còn lại ân ái trước mặt cậu chứ, nghĩ lại càng thấy tức, ông đây còng lưng ra kiếm tiền còn chúng nó giàu mà chúng nó còn lương tâm chó tha ăn hết tiền của ông.
Không để chuyện cũ làm náo loạn bản thân, vào vấn đề chính, thì đây chính là một thế giới rất kì lạ, kèm theo một chút thú vị.
Thế giới này có nhiều loại giới tính khác nhau, chia ra ba đẳng cấp, phân biệt rất rõ.
Đầu tiên là Alpha được xem là kẻ thống trị, là kẻ mạnh nhất không loại giới tính nào có thể bì được, chỉ cần một khí tức nhẹ thả ra của Alpha thì cũng đủ khiến người khiếp sợ hít khí không thông, nhưng Alpha không phải có tràn lan mà cũng rất hiếm.
Tiếp theo là Beta, có số lượng nhiều nhất và thừa thải nhất trong xã hội, có thể sinh con nhưng khá yếu, cuối cùng là Omega kẻ yếu ớt nhất, không có địa vị xã hội, không có tiếng nói, sống phụ thuộc vào Alpha đã đánh dấu, nhưng họ lại lọt vào một loại giới tính quý hiếm được chính phủ bảo vệ bởi vì họ có thể sinh con, được xem là công cụ sinh đẻ, chỉ cần một lần giao hợp là có thể thụ thai, hơn nữa mỗi lần đến kì phát tình có thể làm điên đảo những gã Alpha đồ sộ bởi không một ai có thể chịu được sự hấp dẫn thuần khuyết này.
Nguyên chủ tên là Mạc Đường Chấn là một Alpha thứ thiệt, bối cảnh gia thế rất hùng hậu, nhà họ Mạc ba đời đều làm “vua”, gia thế đứng hạng nhất nhì nhiều năm qua vẫn không tụt dốc, có cha xuất thân từ trong quân ngũ, tên là Mạc Đường Phong quân hàm cấp Thượng Tướng, đã giải ngũ, mẹ nguyên chủ qua đời mộ còn chưa xanh cỏ, Mạc Đường Phong đã vội vã tái hôn cùng một người cũng có thân phận danh giá tiểu thư độc nhất vô nhị nhà họ Thuần.
Nguyên chủ là con trai duy nhất của cha cậu, đến khi ông tái hôn, người phụ nữ kia cũng dẫn thêm một cậu con trai tới,Thuần Nhã đã ly hôn chồng từ lâu.
Năm đó thị trường biến động cổ phiếu tục dốc không phanh, để tránh gia thế khác vượt mặt nên hai nhà họ Mạc và họ Cố đã liên hôn với nhau, mặc dù bọn họ cũng đã trên dưới 50 tuổi.
Nhưng đây mãi mãi chính là cái gai trong mắt nguyên chủ, mang nổi hận rằng Mạc Đường Phong không xem mẹ cậu ra cái gì cả, từ xưa Mạc Đường Chấn đã không thích kế nghiệp gia đình, mà ngược lại cậu là cái loại phá gia chi tử, giao du băng đảng nhưng cũng là nhân vật có máu mặt trong thế giới ngầm.
Từ cái ngày đó, nguyên chủ thường hay bức ép Thuần Nhã, lao vào phá tan tành bất kể chuyện gì mà bà ta làm, nguyên chủ thành lập ngầm một đường dây buôn bán vận chuyển các loại vũ khí, kể cả thuốc phiện.
Băng nhóm của Mạc Đường Chấn có rất nhiều người, thật sự nguyên chủ cũng không muốn đi trên con đường không chính đáng này, chỉ là vì Mạc Đường Chấn đang thách thức Mạc Đường Phong.
Nhân cách của Mạc Đường Chấn thối nát nhưng vậy nhưng được rất nhiều Omega lẫn Beta ái mộ, là vì cậu ta giàu chăng? Hay là một Alpha?
Kể cũng lạ nam chính lại là người mà Mạc Đường Chấn hận nhất, cũng là cái người anh trai hờ, hắn ta là con cả của Thuần Nhã được bà đưa về sống chung một mái nhà với Mạc Đường Chấn, rất tiếc khi bà ta bước chân vào cổng Mạc gia thì Mạc Đường Chấn đã tự động biến ra khỏi nhà.
Nam chính tên là Cố Nghiêm, một gã Alpha “ác độc” có máu mặt trong giới kinh doanh, có một đoạn thời gian hắn vì mẹ nên đã sống ở Mạc gia một thời gian, sau này vì vấn đề gì đó mà không muốn rời đi nữa, nếu nói Mạc Đường Chấn xem Cố Nghiêm là cái gai trong mắt thì Cố Nghiêm lại xem Mạc Đường Chấn như trái bom nổ chậm, cần bốp nát ngay trong trứng.
Lại là một cuộc hôn nhân sắp đặt vì tiền bạc nữa xảy ra, Cố Nghiêm phải kết hôn cùng Nhã Tịnh nữ chính một nữ Omega thuần khuyết khiến mọi gã Alpha phải thèm thuồng, nàng là đương kim tiểu thư nhà họ Nhã, một mối tình cẩu huyết xảy ra cưới trước yêu sau, tình giả thành thật.
Sau này Nhã Tịnh sinh ra cháu đích tôn bảo bối tâm can, sinh ra đã ngậm thìa vàng, được truyền gen trội tất cả từ Cố Nghiêm, ba đời nhà họ Cố đều có Alpha, nên danh tiếng vang vọng khiến người người đều trầm trồ ghen tỵ.
Nhâm Thạch đọc xong cũng rối não luôn, cái gì Alpha cái gì Omega, sau đó Nhâm Thạch cũng mừng rớt nước mắt cậu là Alpha đó! Nếu như cậu là Omega thì quá thảm rồi, Nhâm Thạch không muốn tới kì phát tình thì phải cầu khát sự xâm nhập bẩn thỉu của một kẻ nào đó.
Nhâm Thạch bi ai nhìn toàn cảnh xunh quanh, không phải giàu lắm sao, sao lại chui rúc trong cái căn hộ rách nát này, lại còn bừa bộn như cái bãi rác.
Nhâm Thạch tặc lưỡi tiện tay vớt cái điện thoại từ trên bàn ra xem, trong lòng bỗng nhiên hoảng hốt một trận, ngày 31/7...a không phải hôm nay là hôn lễ của Cố Nghiêm hay sao?
Được lắm Khâu Duẫn mới, anh mà dám cưới nữ chính để xem tôi trừng trị anh thế nào, Nhâm Thạch nghiến răng nghiến lợi, tức muốn xì khói.
Vội vã mở mật mã rồi tìm trong danh bạ ra một con số có lưu tên Phùng Hạo, là đàn em hay đi bên mình nhất.
Không đến ba giây đầu dây bên kia đã bắt máy
『 Lão Đại có chuyện gì sao? 』
Nhâm Thạch nhếch môi nói: 『 Gọi thêm một số người nữa đến căn hộ 』
Đầu dây bên kia nôn nóng trả lời: 『 Có phi vụ gì mới sao Lão Đại? 』
『 Cũng chẳng có phi vụ gì cả, chỉ tùy tiện phá một cái hôn lễ thôi 』
『... 』