“Nhóc……….chính là người đưa anh vào bệnh viện hôm bữa phải không???”
“Ơ……uhm……..dạ…….dạ đúng ạ!!!”,tôi ấp úng không nói nên lời.
“Thật may quá!!!Hôm bữa nhóc đi vội,anh chưa kịp hỏi tên nhóc là gì……..để sau này anh cảm ơn một tiếng!!!”
“Có….có gì đâu anh!!!Tại hôm đó………em cũng sợ quá,nên……….mới giúp anh thôi!!!”
“Ủa???Hai người quen nhau sao???”
Chi hai tôi bỗng xen vào.
“Dạ…….anh ấy là người hôm bữa em gặp trong bệnh viện!!!Lúc đưa ba đi khám bệnh đó chị!!!”
“Cũng nhờ có nhóc này đây……….tôi mới không sao!!!Rất cảm ơn chị và nhóc đây!!!”
“Không có gì đâu anh!!!Anh đừng khách sáo quá!!!”
“Uhm………..”
Tôi trông thấy anh ấy đang đắn đo điều gì………..sau đó anh ấy nói……..
“Hay để bữa ăn này anh trả cho nhóc há!!!Xem như là đền ơn lại vậy!!!”
“Á……….làm vậy đâu được anh!!!Em………thấy ngại lắm!!!”,tôi vội vàng lên tiếng phản đối.
“Đừng từ chối mà!!!Nếu nhóc không đồng ý……….người ngại phải là anh mới đúng!!!”
“Thôi em à……..cậu ấy đã có lòng như vậy!!!Em cứ nhận lấy đi!!!”
Nghe chị tôi nói thêm………tôi ấp úng trả lời……….
“Vậy……..phiền anh trả bữa ăn này giùm em nha!!!Em cảm ơn!!!”
“Uhm…không có gì đâu nhóc!!!”
“Em……..phải đi mua đồ với chị em rồi!!!Hẹn khi khác………..có dịp gặp lại anh há!!!”
“À mà khoan đã nhóc……nhóc tên gì thế???Để mai mốt………anh tiện liên lạc hơn!!!”
“Em tên…….Thanh Lâm!!!Là sinh viên năm đầu của trường đại học mỹ thuật,ngành thiết kế thời trang!!!Hì hì……..”,tôi tự hào nói về bản thân mình.
“Còn anh……….”
Bất chợt………..
“Cậu ba…….không được tùy tiện nói danh tánh của mình ra!!!Kẻo…….họ biết được địa vị của cậu ……….chỉ giúp cậu vào bệnh viện mà sau này đòi hỏi những thứ quá đáng là không hay chút nào!!!”
Một tên mang gương mặt đen như đêm ba mươi xen vào!!!Hắn dường như…….không muốn tôi tiếp xúc với con người này!!!
“Ông im đi!!!Tôi đang nói chuyện,ai cho phép ông xen vào!!!Vả lại,tôi nói tên cho người khác biết…cũng không có gì là không được!!!”
“Vâng………tôi xin lỗi cậu!!!”
Nhìn vẻ mặt hốt hoảng,lo lắng của tên vệ sĩ đó mà lòng tôi thấy thật vui…..đáng đời hắn!!!
“Anh tên là………Khắc Thuần!!!Hiện đang là sinh viên năm cuối ngành quản trị kinh doanh!!!”
“Woa…………….anh học giởi quá nhỉ!!!Ngành này…..khó vào lắm đấy!!!”,tôi thốt lên 1 cách ngạc nhiên.
“Giỏi gì đâu nhóc……..anh học cũng bình thường thôi!!!”
“Hì hì……..anh khách sáo quá!!!Uhm……cũng trễ rồi…..em phải cùng chị đi mua đồ gấp…kẻo về nhà trễ,ba em sẽ mắng!!!”
“Vậy thì em mau đi đi!!!Anh không làm phiền hai chị em nữa!!!”
“Em đi nha!!!Tạm biệt anh!!!”
“Tạm biệt nhóc!!!”
Đã đi khỏi chỗ đó rồi………sao tim tôi vẫn còn đập nhanh quá!!!Sự việc vừa xảy ra như giấc mơ vậy…..tôi không ngờ tên hôm đó lại có địa vị và thân thế “ghê gớm” đến vậy!!!Nhưng…dù có giàu đến mức nào….cũng đâu nhất thiết phải thuê vệ sĩ???Hay…..gia đình anh ấy giàu quá,ba mẹ sợ ảnh bị bắt cóc,nên mới thuê người theo sau???Vô lý quá……..anh Thuần là con trai……….dễ gì bị người khác bắt cóc………..mà thôi…….tôi cũng không cần quan tâm đến chuyện đó làm gì!!!Vì dù sao……….đó cũng là chuyện gia đình người ta,biết nhiều…..không hay chút nào!!!