Hành Trình Đi Tìm... Bạn Trai

Chương 37: Chương 37




“Vào đi….sao còn đứng đó???”

“À….ù…tao vào ngay….”

“Cháu chào ông Hai….dạo này ông khõe không ạ???”

“Òh…..cháu Oanh đó hả???Dạo này ít thấy mấy chị em cháu ghé mua bánh đó nha!!!”

“Hì….tại mấy tuần này tụi cháu có bài kiểm tra…nên ít ghé tiệm của ông được!!Ông đừng giận tụi cháu nha!!!”

“Sao ông giận được chứ???Sao???Hôm nay đến mua bánh gì nào???”

“Dạ………ông lấy cho cháu hai cái bánh nhân dứa nha!!!Nhân tiện……”

“Sao cháu???”

“Nghe ba mẹ cháu nói….chỗ ông đang cần người làm phải không ạ???”

“Ờ….đúng rồi!!Hay…cháu định đến làm thêm chỗ ông???”

“Dạ….không có ạ!!Cháu…chỉ dẫn bạn cháu đến cho ông xem thử…..có nên cho vào làm hay không ạ!!!”

“Vậy à??Thế….bạn cháu đâu???”

Tôi thấy con Oanh nhìn dáo dác một hồi,sau đó chau mày lại nói khi thấy tôi đứng ru rú ngay cánh cửa.

“Mày làm gì vậy??Vào đây!!!”

“Cháu…cháu chào ông ạ!!Ông…còn nhận ra cháu không???”,tôi rón rén bước từng bước…sau đó nói vài câu xã giao.

“Hình như……ta không nhớ rõ lắm!!!”

“Vậy…vậy ạ???”,tôi khá”quê độ”khi nghe ông lão nói thế…biết vậy…tôi đã không bắt chuyện trước rồi…

“Ông ơi….cháu khuấy bột xong rồi đấy!!Giờ phải làm gì nữa ông???”,từ đằng sau…một đứa con gái khác xuất hiện….mà tôi nhớ không lầm nhỏ này tên là vi thì phải?

“Bé Vi…..lâu rồi không gặp nha!!!”

“Ah……chị Oanh đây mà!!!Hix…tưởng chị quên tiệm bánh của ông em rồi!!!”

“Không có đâu!!!Dạo này em học làm bánh ổn chứ hả???”

“Uhm…….ông dạy em cũng dễ hiểu lắm!!Nên em cũng khá quen rồi!!!”,nhỏ đó vừa nói xong thì chợt nhìn xung quanh….và cuối cùng…ánh mắt nó cũng ngó sang tôi…

“Anh……anh chính là cái anh hôm bữa phải không vậy???Anh đến mua bánh hả???”

“À….anh…….”

“Bé Vi quen anh này hả???”,con Oanh thắc mắc hỏi.

“Dạ……..có lần anh ấy đến tiệm này rồi!!!Em còn nhớ mà!!!”

“Thì ra là vậy…..xem ra…..mày cũng quen biết nhìu tiệm quá Lâm há???”,con Oanh không hiểu sao mà nói giọng châm chọc tôi vào lúc này nữa…..

“Hì…..tình cờ thôi mà!!!”

“Hôm nay chị dẫn anh này đến xin việc đấy!!Không biết….ông em có đồng ý không nữa?”

“Nếu ảnh là bạn chị chắc không có vấn đề gì đâu!!Nhận ảnh nha ông há!!!”

Tôi thấy ông lão”dò xét” từ trên xuống dưới của tôi,ánh mắt rất là đăm chiêu….sau đó mới nói…

“Uhm……để ông xem thử con làm được không đã!!Tạm thời thử việc trong một tuần nhé!!!”

“Vâng…vâng ạ!!Cháu cảm ơn ông nhiều lắm ạ!!!”

“Hì….xem như tao giúp mày rồi đấy nhé!!Còn việc mày có được ông Hai nhận làm luôn hay không thì phải xem bản thân mày đã!!!”

“Uhm….tao biết mà!!!”

“Hay quá!!! Thế là Khanh có người bán chung rồi!!Bạn ấy sẽ đỡ mệt hơn!!!”

“Hả???Tên…tên đó làm cùng với anh luôn hả???”,tôi sửng sốt thốt lên.

“Dạ vâng….Khanh đang ở phía sau đó!!Để em gọi bạn ấy lên nha!!Khanh ơi……lên đây đi Khanh!!!”

“Khoan…khoan đã!!!”,tôi chưa kịp ngăn cản thì nhỏ này đã oang oang kêu hắn rồi….thôi thì…đành “oan gia”gặp lại nhau vậy…

“Gì thế???”

“Hì……Khanh có người làm chung rồi nè!!!Anh này Khanh cũng quen nữa đó!!!”

“Ai vậy???”

Hắn nhìn theo ngón tay nhỏ Vi đang chỉ……..và tất nhiên……..hắn sẽ nhìn thấy tôi thôi!!!

“Hả?????Sao….sao tên này lại ở đây???”,hắn hét lên như một con sói “điên”vậy..

“Thì……ảnh làm chung với Khanh mà???”

“Tui không thèm….bảo sư phụ đừng nhận hắn!!Nếu không……tui không làm đâu!!”

“Khanh……”

“Lâm……mày quen với tên này luôn hả???”,con Oanh ghé tai tôi nói nhỏ…

“Cũng…..có thể cho là như vậy!!!”

“Sư phụ….sao lại nhận hắn chứ????”

“Anh ấy là bạn của chị Oanh….nên ông mới nhận mà???Khanh…đừng làm anh ấy thấy xấu hổ nữa!!!”

“Gì chứ???Ai bảo hắn làm cho tui thấy”ấn tượng khó phai”quá làm chi???Để mỗi lần gặp lại hắn….tui chỉ muốn uýnh cho mấy cái!!!”

Đến lúc này…..sức chịu đựng của tôi không thể kiềm nén nổi nữa!!!Hắn dám nói tôi như vậy…..tôi nhất định không bỏ qua…

“Nè thằng nhóc con kia!!!”

“Gì??Dám…dám gọi tui là nhóc con hả???”,hắn tím tái mặt mày lại mà quát.

“Rồi đó!!Làm gì tui hả???Tui đến đây làm việc…chứ không phải là để kiếm cớ gây sự với nhóc!Nếu nhóc ghét hay thù tui,tui đành chịu vậy!!!Nhưng mong nhóc nhớ cho…..làm việc là làm việc….còn chuyện ân oán gì giữa tui với nhóc thì khi khác hẵng tính nhé!!Nhóc là con trai sao bụng dạ hẹp hòi vậy hả???”,tôi “sổ” nguyên một dàn để mắng lại hắn…cho bõ tức…..

“Mi…..Mi….”,tôi có thể thấy hắn như muốn điên lên khi nghe những lời đó…nhưng làm gì được tôi chứ??Tôi đang có con Oanh”bảo kê” cho mà???

“Cút đi ngay không thì bảo?”,hắn rống lên như một con sói hoang lòng lộn.

“Nè nhóc!!!Nhóc lấy quyền gì mà đuổi tui???Nhóc nên nhớ…..nhóc cũng là người làm nha!!Thân phận của tui và nhóc là ngang bằng nhau đó….đừng có ở đó mà mắng nhiếc tui hoài!!!Nghe chưa???”

Không khí ngày càng căng thẳng khi cuộc giao đấu giữa tôi và hắn bắt đầu!!!Nó chỉ bị phá vỡ khi ông lão cười một cách ngon lành…….khiến chúng tôi không hiểu gì cả…

“Haahaha………lần đầu tiên có người dám mắng thằng Khanh đấy!!Trong tiệm này…nó nỗi tiếng là đứa khó chịu,cau có…….thế mà cháu có can đảm như vậy là tốt rồi!!Đừng lo….ông không đuổi việc cháu đâu!!Yên tâm thử việc đi cháu!!”

“Vâng ạ!!Cháu cảm ơn ông!!!”

Với những lời nói đó….thì cũng đủ cho biết hắn là kẻ bại trận lúc này!!Và đương nhiên……tôi sẽ không bỏ qua cơ hội “lên mặt “hắn!!!

“Òh……Thế là từ nay tụi mình làm việc chung rồi!!Hy vọng….nhóc giúp đỡ tui trong một tuần thử việc nha!!!hihhihi….”

“được lắm!!Chờ xem mi có sống nổi ở đây một tuần không!!!”

“Trời ơi…đừng hù tui nha!!Tụi sợ mà xỉu mất!!”

Hắn dùng dằng bỏ đi xuống nhà sau…..mặc cho tôi đang đứng cười chế giễu!!

“Vậy cháu xin phép về nha ông!!Có gì ngày mai nó đến làm!!”,con Oanh chủ động lên tiếng thoát khỏi đây….sau những giây phút chứng kiến cảnh vừa rồi…

“Cháu cũng đi nha ông!!Mai cháu nhất định sẽ đến làm!!!”

Xem ra………tôi không những không thấy lo sợ về tên”man rợ” này!!Trái lại…..tôi lại càng tò mò….muốn biết xem giữa tôi và hắn….ai cao tay hơn ai mà thôi!! ^.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.