Hành Trình Đi Tìm... Bạn Trai

Chương 41: Chương 41




Thật là xui xẻo khi cho tôi gặp ngay tên “bệnh hoạn” kia ở đây!!Còn xui rủi hơn….hắn thấy tôi và thầy Nam trò chuyện nữa chứ!!!

“Anh có muốn gì đâu!!Chỉ tình cờ…nhìn thấy nhóc và thầy Nam đang…..”,hắn nói mà nỡ một nụ cười thật là “nham hiểm”

“Nói gì đó???Đừng có mà suy diễn lung tung nha tên kia!!Thầy Nam hok phải loại người….”điên dại”như anh đâu!!!”

“Chà….sao lời nào nhóc nói ra cũng cay cú thế???Bộ…..ghét anh lắm hả???”,hắn vẫn không ngừng nở nụ cười đáng ghét đó!!Trông mặt hắn bây giờ….nhìn thật “tiểu nhân”

“Tui vậy đó!!!Mau tránh ra cho tui về lớp!!!”

“Khoan đi mà!!Lâu lắm rồi anh mới có dịp nói chuyện lại với nhóc!!Nhóc nỡ nào…vì ông thầy đó mà quên anh sao???”

“Ack……làm ơn biến đi giùm tui!!Và đừng bao giờ mở miệng nói những lời nham nhở đó trước mặt tui nữa!!!”,lần này tôi đã cáu thật sự….khi hắn dám trêu chọc tôi!!!

“Ok…anh sẽ đi!!Nhưng………không biết chừng………ngày mai sẽ có tin đồn em và ông thầy Võ Thành Nam đó…..đang quan hệ với nhau đấy!!!”.

“Anh dám hả????đồ điên….sẽ hok ai tin lời anh nói đâu!!!”,tôi quát lên thật lớn vào khuôn mặt đáng ghét của hắn.

“Ha haha…anh đùa đấy!!Ai lại để nhóc phải khó xử thế chứ???”

Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nghe hắn nói như vậy……….nhưng…..một cảm giác gì đó chợt chạy ngang…thật nhanh….qua người của tôi!!Cái tên Võ Thành Nam mà hắn vừa nhắc đến…..dường như tôi đã nghe ở đâu đó rồi!!!

“Nè…….”

“Sao nhóc???”

“Anh nói lại xem……..thầy Nam tên họ đầy đủ là gì chứ????”

“Thì Võ Thành Nam!!Bộ….nhóc không biết sao?????”,hắn nhìn tôi với khuôn mặt đăm chiêu và tự thắc mắc.

“Võ Thành Nam???Hình như…nghe ở đâu rồi thì phải!!!”

“Nè……….anh ở đây làm gì thế???”

Bất chợt…có tiếng một nam sinh khác xen vào làm phá tan đi suy nghĩ của tôi!!

“Àh……anh đứng nói chuyện với….em trai anh chút xíu đó mà!!!”,tôi nghe hắn thanh minh.

“Thật không???Em trai…hay là…….”,tên nam sinh bỗng…..nhìn tôi với ánh mắt sắc lạnh….khiến tôi….rùng cả mình!!!

“Thật!!!Chúng ta mau đi thôi……..bye nhóc nha!!!”

Tôi nhìn theo bóng dáng hai người đó mà trong ý nghĩ cũng hiểu được phần nào!!!Có thể……đấy chính là “bạn trai” của hắn…..thật ghê gớm…….không hổ danh là “hot boy” trường này!!!

****************

“Võ Thành Nam à???Sao mình nghe quen quá……..nhưng không tài nào nghĩ ra được vậy trời???”

“Nè…..mày ngồi làm gì đó???”,thằng Tiến chợt hỏi khi thấy tôi cứ ngồi lầm bầm một mình…….như “bị điên” vậy!!!

“Có……có gì đâu!!!Àh mà Tiến nè……..”

“Sao???”

“Mày có nghe qua tên…..Võ Thành Nam chưa zậy???”

“Võ Thành Nam???”, sau đó tôi thấy hắn suy nghĩ một hồi rồi trả lời…”Chưa nghe qua!!!”

“Quái lạ!!!Rõ ràng tao nghe ai đã từng nhắc đến tên này rồi!!Thế mà tao không nghĩ ra…”

“Thì mày đừng suy nghĩ nữa!!!”

“Dạo này trí nhớ tao kém quá!!Chắc phải mua thuốc bổ uống thôi!!!”

“Ờ……tao cũng thấy vậy !!!Mày cần phải thông minh như chi của mày đấy!! Chị em gì đâu……mà khác xa quá trời!!!”

“Kệ tao mày….”,tôi quát hắn thật to khi hắn cố tình châm chọc trong khi tôi đang nát óc suy nghĩ……

“Ah…….tao nhớ ra rồi!!!”,tôi bỗng đứng bật dậy …khiến cho thằng Tiến giật cả mình…

“Mày…..mày nhớ ra cái gì????”

“Tiến ơi!!Iu mày quá hà……hok có mày chắc tao suy nghĩ hok ra quá!!!”,nói xong……..tôi chạy lại……..véo vào má hắn một cách thật” đáng yêu”…..khiến hắn bối rối cả tay chân!! ^.^

“Mày…...mày điên à????”,hắn lúng túng trả lời.

Nhưng……..tôi chợt đứng khứng lại……..khi nghĩ đến câu chuyện mà hôm nọ chị hai tâm sự cho tôi nghe!! “anh chàng” Võ Thành Nam thì tôi đã tìm được rồi…..nhưng…….thầy và chị tôi lúc trước…..có quan hệ gì với nhau kia chứ???

Tôi dường như thấy khá lo lắng……..vì trong tôi có một cảm giác gì đó bất an lắm!!!Liệu……..chị tôi trước đây……..có phải chính là “người yêu” của thầy Nam chăng??? Mới nghĩ đến đó thôi là tôi đã thấy phát lạnh cả người!!Vì nếu nó là sự thật…..thì tôi và thầy đang đi trên một con đường hết sức sai lầm!!!

Tối nay…….sẽ là cơ hội tốt cho tôi “điều tra” thầy để rõ mọi chuyện……….tôi chỉ hy vọng……….là những gì tôi suy nghĩ sẽ không thể nào,tuyệt đối không thể nào xảy ra!!!

“Em đến rồi sao???”…….khi cánh cửa từ từ mở ra……cũng là lúc tôi phải”gắng gượng “ trong vẻ mặt thật tự nhiên,xem như chẳng hề có chuyện gì xảy ra cả !!!

“Uhm…..cho em xin lỗi vì em đến trễ nha thầy!!!”

“Không sao…em vào đi!! Thầy…….chuẩn bị xong rồi nè!!!”

“Hì….thầy nói hok bít nấu ăn mà làm được lẫu cũng giỏi lắm gòi đó nha!!!”,tôi khen nức nở khi mới bước vào đã nghe cái mùi hải sản mà tui rất rất yêu thích!! ^.^

“Ack….thầy……..có nấu đâu!! Sợ em ăn không được nên thầy ghé nhà hàng mua về!! Em…..không thất vọng chứ???”,tôi thấy thầy gãi gãi đầu mà…..trong lòng hơi shok 1 tí……nhưng rất mắc cười….

“Đối với em có ăn là vui gòi!!Ai làm hok quan trọng đâu!! Hihih…..”

“Vậy………..chúng ta ăn thôi chứ???”

“Ok……..em đang đói bụng đây nè !!!”

*************

Chúng tôi đang ngồi ăn vui vẻ bên nhau……….thì chợt nhớ đến mục đích lần này không phải là ngồi thưởng thức món lẩu (mặc dù nó ngon thật ^^) tôi bèn hít một hơi thật sâu để chuẩn bị cho cuộc”thẩm tra” sắp sửa diễn ra!!!

“Àh………thầy nè!!!”

“Sao em???”

“Lúc trước đó……..”

“Uhm…..rồi sao nữa???”,thầy đang ăn mà phải ngước lên nhìn tôi với vẻ mặt thắc mắc.

“Lúc trước………thầy có kể cho em nghe là thầy có bạn gái tên Ngọc phải hok thầy???”

“Uhm……”

“Vậy……..thầy có biết chị ấy tên họ thật là gì hok zạ????”

Nghe đến đây……..thầy bỗng nhìn tôi với ánh mắt đầy hoài nghi……

“Em hỏi làm chi vậy???”

“Àh……….àh hok có gì!! Chỉ tại……..em thắc mắc thôi mà!!!”,thấy vẻ mặt thầy lúc này cũng khiến tôi……đổ mồ hôi hột!!!

“ Chị ấy tên là Dương Thu Ngọc…….. nhắc đến chị ấy……….thầy chỉ cảm thấy có lỗi thôi!!!”

“Dương……Dương Thu Ngọc hả thầy??????”,nghe đến đây thì tôi như muốn bỏ hết tất cả phần ăn đang còn dang dở mà……..té cái rầm xuống ghế!!! Sự việc này sao có thể xảy ra đối với tôi đây??????

“Em………làm sao vậy????”

“Em……..em……áh…..trễ gòi…..em phải về đây!! Có gì ngày mai gặp lại ở trường nha thầy!!!”

“Nè…….em chưa ăn xong mà???Vả lại mới hơn 8h…….còn kịp chuyến xe bus……..”

Tôi chưa nghe thầy nói hết thì đã bũn rũn tay chân chạy ra ngoài thật nhanh!!!Đến một hành lang vắng người……..tôi như không còn chút sức lực nào nữa cả……tôi quỵ xuống……mà tim cứ run lên từng hồi……..trong lòng tự suy nghĩ……….

“Trời ơi……….như vậy chị Ngọc đúng là người yêu trước kia của thầy rồi!! Mình phải làm sao bây giờ??? Chẳng lẽ giờ đây chạy đến bên chị ấy nói rằng…….mình chính là người yêu mới của thầy Nam sao??? Dám chắc chị ấy không nhập viện mình thề từ nay không ăn lẩu nữa!!! Hix……bây giờ phải làm sao đây trời???”

Đang suy nghĩ thì chuông điện thoại tôi bỗng rung lên……..khiến tôi muốn đứng tim……..

Cầm máy lên thì trên màn hình hiện số điện thoại lạ hoắc……..tôi chưa từng thấy qua lần nào cả……

“Alo……..ai thế???”

“Có phải là số điện thoại của người tên Lâm không thế???”,giọng một tên con trai cộc lốc nói………

“Phải……..mình là Lâm nè!!!”

Vừa mới tự thừa nhận bản thân mình thì………..tôi đã ăn mắng xối xả………

“Có biết bây giờ là mấy giờ chưa hả??????????? Ấy không đi làm cũng nói 1 tiếng cho tui biết chứ??? Muốn nghỉ là nghỉ sao??? Ngày mai tui sẽ nói chuyện này với sư phụ……….xin làm cho đã giờ như vậy đó hả??????????”

“Ack…… làm……làm sao nhóc có số điện thoại của tui thế?????”,tôi hốt hoảng thốt lên trong máy……

“Đừng quên trước khi đi làm ấy phải viết số điện thoại cho sư phụ biết rồi!! Không những di động……số điện thoại nhà của ấy tui cũng biết!!!”

Nghe đến đây thì tôi tự thấy mình ngu dại khi tiết lộ số điện thoại thật !!! Chứ nếu không…….hắn còn lâu mới gọi điện được cho tôi đấy!!!

“Tui…….tui bị bỏng từ hôm qua đến giờ vẫn chưa hết!!! Nên…..mới nghỉ chứ bộ……nhóc thông cảm đi há…..mai tui đi làm lại cho mà!! Làm ơn đừng nói chuyện này với ông chủ nha,please!!”,tôi “cố gắng” xuống giọng thật ngọt ngào để “dụ dỗ” hắn………không biết tỷ lệ thành công có cao hay không…..mà tôi chỉ nghe tiếng cúp máy cái rụp….. ~_

~“Đồ bất lịch sự……….đang nói chiện mà cúp máy hả??? Thằng chảnh…….gòi tui mà làm chính thức trong tiệm đi gòi biết nhá!!!”,tôi mắng xối xả vào trong cái máy…..còn đang kêu tút tút kia……..

********************

Thấy vẫn còn sớm………..nên tôi đi dạo quanh công viên……..và tự mình suy nghĩ cách giải quyết vấn đề!!! Vì nếu không……..mọi chuyện sẽ càng trở nên phức tạp hơn!!!

“Ôi……. Chán thật!! Sao số mình khổ thế này không biết!!! Muốn yêu một cách bình yên mà cũng hok được nữa!!!”,tôi ngồi nghịch xuống đám cỏ mát rượi ở công viên….định nằm dài lên đó…….nhưng…….thấy đông “tình nhân” quá nên thôi!! ^ ^

‘ước gì có ai đó giờ này chịu nghe mình tâm sự nhỉ???”,vừa mới dứt lời…….tôi thấy có một bóng người đứng lòm lòm sau lưng tôi!! Cứ tưởng người xấu nên tôi định quay lại “thủ thế” sẵn với hắn…….nhưng khi quay lại thì tôi mới biết………

“Áh…….anh…….anh Thuần!!!”

“Hì………điều ước của nhóc đã trở thành sự thật rồi nhé!!!”

“Ui……..sao……sao hôm nay em hên thế này???”,không hiểu sao khi thấy anh……..tôi lại cảm thấy rất vui…..cảm giác vui này khác hẳn lúc tôi vui vì được ăn những món ngon!!!

“Sao???Nhóc đang có tâm sự hã??? Có thể……..cho ngừi anh này biết được không????”

“Em……..”,tôi cúi mặt xuống phân vân không biết có nên nói với anh hay không………

“Đừng lo……..cứ xem như anh không có ở đây đi!!! Chừng nào nghe nhóc nói hết……..anh mới lên tiếng!! Được không???”,tôi không biết phải nói sao………chỉ có thể nói……anh quá là “tâm lý”…..dường như anh hiểu hết tất cả các cảm xúc của tôi!!!

“Uhm……..vậy……em kể nha…….”

Anh nhìn tôi và cười……..sau đó………bắt đầu “tâm sự đời tôi”……..

“Em……có 1 con bạn!!! Nó có người bạn trai có thể nói là khá hoàn hảo ……..nhưng……nó mới phát hiện ra một chuyện……..thì ra……….trước đây chị hai của nó……..lại là người yêu của anh chàng đó!! Nó đang rất đau đầu……..vì thực ra chị hai của nó chưa hề biết nó quen anh chàng này……..bây giờ nó không biết phải làm sao cả!! Hix…..nó kể em nghe xong…..em cũng đau đầu theo nó luôn!!!”,tôi có “chêm” thêm câu cuối cho anh đừng…..nghi ngờ ngừi mà tôi kể lại là……bản thân tôi…..

“Chà……….rắc rối nhỉ???? Hai chị em cùng yêu một anh chàng……..xem ra……..nếu……chỉ theo nhận xét của anh thôi đó nha………”

“Uhm……..anh nói em nghe thử đi……….”,tôi hồi hộp lắng nghe lời anh nói…….

“Chuyện của chị nhỏ bạn em và anh chàng đó đã là trước kia rồi!!! Anh nghĩ……..nếu anh chàng ấy bây giờ thực sự yêu nhỏ bạn em……….thì chẳng có lý do nào mà chị của nhỏ đó lại giận cả!! Dù sao chuyện của họ cũng là quá khứ rồi mà????”

“Nhưng………mọi chuyện không đơn giản vậy đâu anh!!!”,tôi bứt rứt khi không thể nói hết tất cả mọi chuyện cho anh để anh giúp tôi tìm ra lối thoát……..

“Chứ……..còn uẩn khúc gì nữa sao???”

“Thật ra……..trong thời gian quen chị ấy……anh chàng này còn yêu một người khác!! Nhưng……sau này người mà ảnh yêu chết……anh ấy thấy suy sụp nên đã bỏ đi……rồi sau đó ãnh quen được nhỏ bạn em…..nói tóm lại là…… chị của nhỏ chỉ là người yêu “hờ” trên danh nghĩa…..còn nhỏ bạn em thì nó tự xem mình chỉ là vật “thay thế” người mà anh chàng này yêu đã chết vậy!! Nó…..nó rắc rối lắm anh à!!!”

“Trời………..nghe cứ như trong film ấy nhỉ???”

“Hix……..anh còn chọc em!!”,tôi bĩu môi mà nói………

“Nếu…….mọi chuyện phức tạp đến như vậy…….thì em hãy xem ở góc độ khác xem sao……..biết đâu……..nó lại trở nên vô cùng đơn giản!!!”

“Góc độ nào anh???Sao em nhìn hoài hok ra thế???”.tôi thắc mắc nhìn anh hỏi……..

“Thì…….góc độ trái tim của em!!! Em có thể tự nhận biết rằng anh chàng này có yêu em thật lòng không mà………trong em dường như anh đã thấy có câu trả lời rồi!!Chỉ tại……..em còn đang cố chấp,tự mình làm mờ mắt mình mà thôi!!!”

Khi nghe anh nói câu này,tôi dường như chợt choàng tỉnh sau một cơn mê dài!! Anh nói đúng………..tình yêu phải dựa trên tình cảm của hai người mà xây dựng nên!! Nếu không có nền móng đó thì sớm muộn gì cái tình yêu đó cũng sẽ đỗ vỡ………..trong trái tim thầy……..dường như tôi luôn luôn và mãi mãi đứng sau Thanh………cho dù tôi đã cố gắng yêu thầy bằng tất cả tình cảm mà tôi có……..

“Bây giờ em đã biết phải làm sao rồi chứ????”

“Uhm………..cảm ơn anh nhiều lắm!! vì anh đã giúp em hiểu ra được 1 số vấn đề!!!”

“Hì……không có gì đâu!!!”

‘Áh…..anh……anh đừng hỉu lầm là em đang nói về em nha!! Em chỉ……..nói thay nhỏ bạn em thui đó!!!”,tôi bù lu bù loa giải thích……vì nãy giờ……..tôi “nhập tâm” quá vào câu chuyện nên quên béng mình đang”đóng kịch” ^^!

“anh có hỉu lầm gì đâu!!Em đừng lo………”

Một làn gió nhẹ thổi qua……..tôi chợt nhìn khuôn mặt anh lúc bấy giờ………..tuy chỉ mờ mờ ảo ảo trong ánh đèn vàng……..nhưng tôi có thể nhận thấy được rằng……anh là một con người thuần khiết,có một tâm hồn thật là đẹp……….tâm hồn mà ít chàng trai nào có thể có được…..

“Anh nè………”

“Sao em????”

“Anh……….có phải là thiên thần hộ mệnh cho em không vậy???”

“Ack…….anh chỉ là người bình thường thôi mà???”,anh nhìn tôi mà cười ngặt ngẽo…

“Hok……..từ nay em sẽ phong cho anh làm chức thiên thần “tâm lý” cho em!! Để những khi em buồn…….còn có người chịu nghe em tâm sự chứ!! Ihihih…..”

“OK……….tùy em vậy!!!”

“Thôi…….em về nha!! Kẻo hok còn xe bus!!”

“Thế……..em biết bây giờ là mấy giờ không???”

Nghe anh nói tôi mới nhìn vào đồng hồ………và giật thót khi cây kim dài chỉ đến số 5……..tức đã 9h25’ rồi…….phen này chắc tôi phải lội bộ đi về mất thôi!!!

“Hix……..chết em gòi!!!”,tôi mếu máo nhìn ra trạm xe bus gần đó mà nói………

“Không sao!!! Để “thiên thần” này gọi điện cho một người đến chở em về!! Chịu không???”

“Thật hả anh??? Trời ơi……..thật hok uổng công nhận anh làm thiên thần của em!! Cảm ơn anh nha!!!”

Tôi thấy anh lấy điện thoại ra và gọi cho ai đó……….sau đó quay sang nói với tôi…….

“Nó nói đơi nó 10 phút……..nó sẽ đến ngay!! Cho anh xin lỗi vì không thể tự tay đưa em về nhà được!! Mấy tên bảo vệ kia cứ theo kè kè bên anh……..”

“Hi…….hok sao đâu mà!! Ủa??? Mà anh gọi điện nhờ anh chở em về thế???”

‘Àh…….anh gọi cho thằng em của anh đó mà!!! Dù gì nó cũng đi làm về nên rảnh…….”

Tôi chợt nghĩ một điều……anh Thuần đẹp zai thế này chắc……..em của anh ấy cũng……..không thua kém gì anh ấy đâu!! ^.^

~******************

10’ sau…………

Tôi nghe có tiếng chuông run lên…….tưởng của tôi………..nhưng đó lại là của anh Thuần!!

“Nó sắp đến rồi đấy!! Tạm biệt em nha……..có gì mai mốt an hem ta gặp lại há!!!”

“Uhm………nhưng……..mai mốt em muốn gặp anh……..thì làm sao liên lạc với anh đây???”

“Em có di động không????”

“Có……..em có……..”

“Vậy đưa cho anh!!!”

Tôi ngoan ngoãn như một con mèo con………vâng lời rút điện thoại ra……

“Xong rồi!! Anh lưu số máy của anh vào rồi đó!! Có gì…….em cứ gọi cho anh há!!”

“Ok……..em bít gòi……”

Đang cười đùa vui vẻ thì tôi nghe có tiếng xe rọi đèn thẳng vào mặt hai chúng tôi…….

“Kêu tui ra đây làm chi vậy???”

Tôi nghe loáng thoáng bên tai một giọng nói khá quen thuộc……….nhưng không nhìn thấy rõ đấy là ai vì ánh đèn làm mắt tôi mờ hẳn đi……..

“Àh……..định kêu mày chở bạn anh về giùm đó mà!! Được không thế???”

“Không thành vấn đề!! Ai đâu???”

Tôi từ từ hé mắt ra……..một khuôn mặt hết sức quen thuộc hiện ra…….khuôn mặt mà tôi lo cho nó là “ác quỷ” của dời tôi….

“Áaaaaaaaaaaaaaaaaa…………….”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.