Bước vào bên trong căn phòng của mình Graves nhận ra khung cảnh trong này không khác gì một sân đấu đã được dựng sẵn, trước mặt hắn là một người đàn ông với chiếc nón cao bồi, trên tay cầm những lá bài đảo qua đảo lại, hắn nhìn Graves cười nói: “ đã lâu không gặp “bạn tốt” ”
“bạn tốt?”-Graves khinh thường từng câu từng chữ của hắn nói, Graves nói: “TF mày còn nhớ những gì mày đã làm với ta chứ hả? lần này tao sẽ trả đủ.”
TF đứng thẳng người dậy cười nói: “ mày còn nhớ những chuyện đó sao Graves, trí nhớ của mày thật tốt đấy. Cũng được thôi, giải quyết mày ở đây cũng là điều mà ta rất muốn làm.”
Những kí ức của cả hai người bắt đầu hiện lại.
“Trong một ván bài lớn, hắn thấy kẻ ngồi đối diện mình là Twisted Fate. Cả hai cùng lật ra bốn con át. Đấy là lần đầu tiên hai gã tội phạm này gặp phải đối thủ xứng tầm. Bộ đôi nhanh chóng hợp tác từ bài gian bạc lận cho đến cùng lê lết trong những con hẻm tối. Cùng nhau, chúng tung hoành khắp đường phố.
Không may rằng, Graves đã phạm phải sai lầm khi nẫng đi cả một gia tài của Dr. Aregor Priggs - một thương nhân và sĩ quan cao cấp của Zaun. Khi Priggs phát hiện ra vố lừa chí mạng đó, gã chẳng còn muốn gì khác ngoài báo thù. Biết đến khát khao điên cuồng của Twisted Fate về sức mạnh ma thuật, gã đã đề nghị với hắn: bán đứng Graves để nhận lấy một cơ hội đạt được ước mơ. Twisted Fate nhận lời - cả hắn lẫn Graves đều biết cái giá phải trả của cuộc đổi chác, nhưng thật khó để cưỡng lại một lời đề nghị quá hời như thế. Xong xuôi, Priggs lôi Graves nhốt vào một khu vực đặc biệt chuyên trị những tội phạm mà tội lỗi, hay chính xác hơn là hình phạt dành cho chúng cần phải được che dấu. Trước khi đào thoát, Graves đã phải chịu biết bao năm giam cầm trong tay những cai ngục tàn ác nhất của Zaun. Một trong những bạn tù giới thiệu với hắn một tên thợ súng lập dị - kẻ đã chỉnh sửa khẩu súng săn của Graves lại chính xác theo ý hắn muốn. Hắn đặt tên cho nó là Số Phận. Sau khi trốn thoát hắn quay trở về Bilgewater City để dưỡng thương và thu thập thông tin về TF, tất cả chỉ cho một mục đích: Trả thù”
Vết sẹo dài trên ngực của hắn chính là “tác phẩm” mà TF đã tặng hắn trong lần bắt giữ, cứ mỗi lần Graves đứng gần hoặc cảm nhận có sự hiện diện của TF thì vết sẹo ấy lại tê lên như muốn nói với hắn rằng: đừng bao giờ quên mối thù này với TF.
Graves rút súng sau lưng mình cười khinh bỉ nói: “ sao rồi, mày đã chuẩn bị tinh thần xuống mồ chưa TF.”
“ha..ha..”-TF cầm một xấp bài trên tay liên tục xáo lên xuống cười nói: “ mày biết không Graves, từ sau chuyện mày cuổm mất số gia sản đó thì ta với mày đã trở thành kẻ thù rồi, bây giờ ta mạnh hơn mày rất nhiều.”
“thât sao? Vậy cho ta xem đi”-Graves cầm súng lên bắn một loạt đạn về phía trước, những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên không ngừng, nền đá ở bên dưới cứng là thế nhưng cũng bị những viên đạn của Graves bắn cho nát thành nhiều mảnh. Phải nói ở đây chút, cây súng của Graves vốn chả phải súng bình thường, bộ lực đẩy đạn nhiều hơn những cây súng khác, nó tổng cộng có 3 cái pít tông, Nòng súng: dài 590 mm, 4 khương tuyến chiều xoay trái - phải,Cỡ nòng: 7,62 mm,Loại đạn: 7,62 x39mm, tốc độ bắn lý thuyết: 600 phát/phút, băng đạn chứa 1000 viên. Ngoài ra dưới nóng súng còn đặt một nòng súng phụ, nòng súng này không bắn đạn nhưng nó bắn một loại chất nổ hình viên đạn khổng lồ, nếu nói nó bắn ra một trái lựu đạn cũng chả sai mấy.
Đấy mới chỉ là những yếu tố cơ bản mà thôi, điểm đặc biệt ở cây súng của Graves chính là nó có hai chế độ, một là chế độ bắn đạn ghém, hai là chế độ bình thường. Ở chế độ bắn đạn ghém, các viên đạn không bắn ra từng viên mà hợp thành năm viên để bắn ra một lần, như vậy sát thương sẽ to hơn là bắn lẻ tẻ từng viên.
Trở lại với trận chiến,TF cho thấy hắn ta không phải là kẻ dễ bắt nạt, vừa xoay người tránh đạn vừa bắn những lá bài trên tay vào người Graves, những lá bài được TF phóng ra xoay trong không khí với tốc độ cực nhanh, cảm tưởng như nó không khác gì những chiếc phi tiêu mà các Ninja thực thụ thường phóng ra vậy.
“binh binh binh”
Graves nhảy sang một bên tránh được một loạt các lá bài phóng đến, những là bài bằng giấy ấy khi chạm vào gạch có thể cắt xuyên đến hơn 10mm, giả sử như nếu đó là cơ thể con người chắc những lá bài ấy đã chắt đến tận xương rồi.
“bằng bằng bằng”
Graves không muốn để phí bất cứ một phút nào ,vừa tránh được đợt tấn công hắn ngay lập tức súng trên tay đã đưa vào thế và rồi liên tục những tiềng súng nổ vang lên,cả căn phòng như tràn ngập trong mùi thuốc súng.
“chừng đó thời gian mà mày cũng chỉ có đến thế thôi sao Graves?”-TF bước ra khỏi đám khói, bộ quần áo trên người có rách vài chỗ nhưng tuyệt nhiên không hề bị thương, Graves cũng tỏ ra chút kinh ngạc, tốc độ bắn của hắn, rồi cả loạt đạn ấy mà không thể gây thương tích gì cho TF.
“bây giờ đến lượt ta biểu diễn nhé!”-TF mỉm cười một cách đáng sợ,hắn rút từ trong sấp bài ra một lá bài Joker màu trắng, TF vứt toàn bộ những lá bài khác xuống đất chỉ cầm duy nhất một lá Joker trắng trên tay, phịch một tiếng, lá bài Joker được bao phủ bởi một luồng sức mạnh phép thuật, lá Joker trắng nhanh chóng chuyển đổi thành Vàng Xanh Đỏ.
“phịch”-thêm một âm thanh tiếp theo vang lên, lá bài trên tay TF hóa thành là Joker vàng,hắn mỉm cười xoay đầu nhìn Graves. Thực ra nói thì dài dòng nhưng mọi thứ chỉ xảy ra trong tích tắc vài giây đồng hồ mà thôi, TF lao đến phóng lá bài ấy vào người Graves,lá bài xoay vòng trên không trung bay với tốc độ không nhanh cũng không chậm.
Graves hiển nhiên rất cẩn trọng, hắn theo phải trả tránh người sang một bên, tránh được lá Joker vàng ấy, Graves bật cười thật to nói: “ TF, mày chỉ có thể thôi hả? vậy mà ta tưởng mày có gì hay ho lắm.”
“chưa xong đâu”-TF lắc lắc ngón tay, vừa nói xong lá bài Joker vàng bị Graves tránh né trước đó đột ngột bay xoay vòng lại, tốc độ của nó gia tăng gấp đôi. Sắc mặt của Graves lúc này xám lại, hắn đã quá chủ quan rồi.
“phập”-Lá bài ấy găm thẳng vào người của Graves, một luồng máu bắn ra,thế nhưng chưa hết, cả người của Graves bỗng nhiên như tê dại không thể di chuyển,: “ chuyện này là sao? Tại sao cơ thể ta không thể di chuyển được?”
TF dẫm mạnh chân xuống dưới đất, những lá bài hắn vứt trước đó lơ lửng trên không trung, bao vây xung quanh cơ thể của TF, hắn cười nói: “ vậy mày chết đi rồi ta sẽ giải thích.”
vù vù vù vù
Những lá bài xung quanh TF lao đi nhắm vào người của Graves,những dòng máu bắn ra liên tục, đỏ thẫm cả mặt sàn…….
…………………
Ở cánh cửa thứ hai, Miss bước vào bên trong, trước mặt cô là một dãy hàng lang dài, hai bên là những chiếc đèn phát sáng, cô cứ đi tiếp, đột nhiên như cảm thấy có gì đó nguy hiểm sắp đến Miss theo phản xạ lập tức nằm xuống, đúng lúc ấy từ bờ tường bên cạnh một quả cầu sắt với đầy các gai nhọn chết người lao ra.
Ầm ầm ầm
Lại thêm một quả cầu sắt các đập nát tường lao đến,cứ như thế có đến bốn quả cầu như vậy đung đưa qua lại trên đầu của Miss, trán cô đầy mồ hôi,sắc mặt kinh hãi, nếu như không phải cô có linh cảm tốt mà tránh né thì chắc giờ đây cô đã bị những quả cầu sắt kia đập cho thành ngàn mảnh nhỏ rồi.
Miss cứ như vậy vừa cúi người vừa đi hết dãy hành lang, cô không biết trước mặt mình sẽ còn những cạm bẫy nào,chỉ biết rằng bây giờ cô rất cẩn thận.
“két”
Đẩy cánh cửa ở cuối dãy hành lang, Miss bước vào bên trong, cô kinh hỉ khi phát hiện ở phía trước chính là phòng điều khiển của cỗ máy này, chỉ có điều phòng điều khiển ấy được rất nhiều thủ hạ của Gangplank canh gác, và đặc biệt hơn chính Gangplank cũng đang ở đây.
Gangplank nhìn Miss bước vào không tỏ ra chút kinh ngạc nói: “vào được trong này chứng tỏ cô khá là lợi hại đấy, được thôi, giải quyết chuyện của chúng ta đi.”
Miss cầm hai cây súng trên tay xoay xoay cười nói: “ được thôi, giải quyết nhanh đi, để ta phá cái cổ máy gớm ghiếc này của ngươi.”
“pằng”
Gangplank cầm súng bắn một viên về phía Miss,theo phản xạ cô nhanh chóng nhảy sang một bên tránh né.
“chết đi”-Gangplank quả thực có tốc độ khá nhanh, hắn ta vừa bắn xong đã lập tức lao đến, cây đao trên tay chém xuống trước mặt Miss. “keng” Miss đưa hai cây súng lên trên đầu chặn được một đao này, cô cười khinh thường nói: “ ngươi đánh giá ta hơi bị thấp đấy, chừng này không hạ được ta đâu.”
“vậy ư?”-Gangplank nhảy lùi lại, súng trên tay lại bắn ra, lão bắn liên tục ba bốn phát không lẽ Miss lại không thể đáp trả vài phát hay sao? Cô nhảy sang bên trái tránh được hai phát đạn, súng trên tay bắn ra một lần tám viên đạn, mỗi viên đạn đều có sức phá hủy tương đương một cây súng hơi.
“ầm ầm ầm”
Lại một cuộc đấu súng nữa tiếp diễn, Gangplank-Miss Fortune, kẻ tám lạng người nửa cân, cả hai bắn xong rồi lại tránh, sau đó lại lao vào đánh nhau, mặc dù Gangplank có đao trên tay nhưng khả năng sử dụng súng của Miss phải nói là cực cao siêu, cây súng trên tay cô không chỉ có thể bắn mà còn có thể dùng để đánh nhau không khác gì một cây dao cả. Thân súng vốn được làm từ loại thép cứng, thép này thường được xài để làm nên mấy két tiền của mấy gã nhà giàu quý tộc, bơi vậy nên độ cứng cáp của nó là khó có thứ gì sánh bằng.
“keng keng keng” tiếng kim loại vang lên liên tục, cây đao trên tay của Gangplank cứ chém vào súng của Miss nhưng vẫn không thể nào hạ được cô.
“păng”
Miss nhảy lộn người về phía sau, súng bên tay phải đưa cao bắn ra một viên, viên đạn lao nhanh vào nhắm đến chỗ cực kì hiểm độc trên cơ thể của Gangplank: Tim.
“phập”-
Gangplank vận dụng hết sức mới có thể nhích người sang một chút, khiến viên đạn chỉ có thể bắn trúng vào vai của hắn, máu bắt đầu chảy ra từng đợt,trán Gangplank đầy mồ hôi, hắn nghiến răng nhìn Miss nói: “ con khốn, trong đạn có độc.”
Miss cười đầy khinh rẻ đáp: “ cái này là ta học được từ ngươi đấy Gangplank, sao? Thấy thế nào? Bị chính thứ vũ khí của mình đánh ngược lại, sướng chứ?”
‘Khốn kiếp, không thể tha thứ được”-gangplank lao đến đao trong tay trái cứ liên tục chém, súng trong tay phải cứ liên tục bắn.
Miss cứ tưởng sau khi bị thương như vậy Gangplank sẽ trở nên yếu hơn nhưng không ngờ hắn lại điên cuồng hơn cả trước đó.
“á”
Miss bị Gangplank chém trúng một đao ngay cánh tay trái máy chảy ra đỏ thẩm cả cánh tay, khuôn mặt của cô bắt đầu nhạt dần.
“lần này thì chết luôn đi”-Gangplank chỉa súng vào tim Miss,”păng” một tiếng, viên đạn xé gió mà lao đến.
“phập”- có vẻ như viên đạn đã đâm xuyên qua người của Miss, không rõ lắm? chỉ thấy máu phun ra tung tóe từ phía sau lưng cô.
………………………
ở căn phòng số 1, đối thủ của John là người mà chắc ai cũng đã đoán trước được-Evelynn.
John đối mặt với cô nàng này có lẽ có chút duyên, không biết nếu cô ta biết chuyện John đến từ Shadow Isles thì thái độ của cô ta sẽ thế nào nhỉ?
Evelynn nhìn John, trong đôi mắt của cô ta hiện lên đôi chút điều kì quái, không hiểu sao ả cảm thấy John có chút gì đó thân thuộc với mình.Tay phải của ả đưa cao lên vẩy vẩy nói: “ nào đến đây, đánh đi.”
John cười hì hì nói: “đàn ông phải nhường phụ nữ đánh trước, nào đến đây.”
“ồ, ngươi có vẻ khá là Ga-lăng đấy nhỉ, không sợ ta đánh cho chổng mông hay sao?”-Evelynn che miệng cười cười, có lẽ ả còn chưa nhận ra thực lực giữa ả và John chăng.
John tỏ vẻ không để tâm cười nói: “ đánh trước đi, ta không muốn mang tiếng là ức hiếp phụ nữ lắm đâu.”
Evelynn nhếp miệng cười, cô nói với giọng điệu đầy đáng sợ: “ngươi biết không, hạng đàn ông như ngươi ta gặp rất nhiều và tất cả điều có một kết cục-chết”
Nói xong cả người ả mờ dần rồi biến mất, xung quanh không một tiếng động, khí yên lặng đến mức ngột ngạt.
John nhìn xung quanh hoàn toàn không thể nào biết được cô ả đang ở đâu cả, John thầm nghĩ: “Elise nói quả nhiên không sai, cô ta cực kì lợi hại ở khoảng ẩn nấp, nhưng cũng may thứ này không tác dụng với mình là mấy.”
John nói lớn: “ hay thế này đi,ta sẽ chấp cô cánh tay duy nhất này, hay nói cách khác ta sẽ không dùng tay để đánh với cô, sao thấy thế nào? Ta rất tốt với phụ nữ đúng chứ?”
Giọng của Evelynn vang lên khắp căn phòng: “ngạo mạng, thực sự quá ngạo mạng, được đã vậy ta sẽ cho ngươi thấy cái giá phải trả là thế nào.”
“vù”
Evelynn bất thình lình xuất hiện ngay sau lưng John, những móng tay sắt nhọn đâm đến từ phía sau, John bình thản tránh người qua bên trái. Một đòn đánh hụt Evelynn tỏ ra khá kinh ngạc nhưng ngay lập tức ả lại tàn hình.
John vẫn thanh thản đứng yên một chỗ, cánh tay trai bỏ ra sau lưng như muốn nói rằng: “ chả cần cánh tay này tôi cũng đủ sức hạ cô”
“vù”
Lại một lần nữa Evelynn hiện ra, lần này ả xuất hiện ngay trước mặt John, năm ngón tay sắc hơn cả dao đâm đến, ở cự ly gần thì chắc chắn sẽ khó lòng mà tránh được, nhưng với John thì khác, phải nói sao nhỉ, giống như hắn biết trước Evelynn sẽ đánh từ hướng nào mà tránh vậy đó.
Evelynn lần này quyết định lùi lại, ả không tiếp tục tàn hình nữa, ả cũng nhận ra có điều gì đó bất thường ở đây, các cử động của John luôn trước hành động của ả 0.5s giống như biết trước ả sẽ tấn công thế nào và ở đâu vậy, Evelynn hỏi: “ ngươi nhìn thấu được hướng di chuyển của ta?”
“ồ, cuối cùng cũng chịu hỏi rồi hả?”-John làm ra bộ mặt kinh ngạc, hắn đáp: “ được, nể cô là phụ nữ, cô hỏi ta sẽ trả lời, thế này cho dễ hiểu nhé, cô di chuyển hướng nào ta đều biết cả.”
“không thể nào”-Hai mắt Evelynn trợn to, trước giờ ả luôn luôn tự tin vào khả năng ẩn thân của mình, vậy mà….
John đáp: “ để tôi giải thích cho cô, cho dù cô có tàn hình hay cố gắng di chuyển nhẹ đến mức nào đi nữa thì cô vẫn đi trên mặt sàn này, tôi chỉ cần sử dụng chút Địa hệ -sức mạnh phép thuật truyền vào trong mặt sàn là có thể dễ dàng nhận ra các chấn động dù là nhỏ nhất.”
“hóa ra là thế, xem ra lần này ta gặp phải một kẻ không dễ ăn chút nào”-Evelynn thoáng nghĩ qua những điều đó, cô ả cười ha hả, không hề tỏ ra chút sợ hãi: “ ngươi cũng rất thú vị, thôi thì không cần phải tàn hình để đấu với ngươi nữa, đánh trực diện thôi, nhưng ta nói trước, nếu ngươi không sử dụng tay của mình chắc chắn ngươi sẽ thảm lắm đấy.”