John cùng Kennen tiếng
đến căn phòng đại sảnh, nơi đó có vài người đang muốn gặp hắn, mà theo
như Kennen nói lại thì đó đều là người quen cũ hắn biết.
Ở bên trong phòng đại sảnh lúc này, hầu như toàn bộ các tướng lĩnh chủ
chốt của liên minh đều có mặt, tất cả đều chăm chú nhìn về bốn người
đang đứng giữa đại sảnh, họ khoắc trên mình một chiếc áo to lớn, che cả
mặt, giống như không muốn để ai nhận ra vậy.
“John kìa, cậu ấy đến rồi”-khi thấy John đang tiến đến, mọi người liền chỉ về phía hắn.
Bốn người kia quay lại, John kì lạ nhìn bốn người đang che kín mặt mũi
kia, hắn hỏi: “ Không biết các người là ai? Đến tìm ta có việc gì?”
“xoạt”-lần lượt bốn chiếc áo choàng được cởi ra, để lộ ra khuôn mặt
thật, John kinh ngạc sau đó cười ha hả, bởi bốn người kia thì có đến ba
người là John đã từng gặp mặt qua: Nasus, Ryze và Jax.
Trong những người đang có mặt tại đây có Renekton là quen biết với
Nasus, tuy nhiên giữa bọn họ có chút hiềm khích nên không nhìn mặt nhau, ngoài ra còn có Ez và Taric trước đây họ đã gặp qua Jax cho nên nhận ra ông ta ngay. Còn Ryze, khỏi phải nói, hầu như tất cả những người ở
Bigewater city và Ionia đều đã gặp qua ông ta, riêng người thứ tư kia,
đấy là một ông già, sau lưng đeo thêm một chiếc đồng hồ to lớn, trông
thật kì quái.
“ha…ha…Ryze….Nasus, mấy người làm cái gì mà vào tận trong này rồi mà còn trùm kín người không để ai nhận ra vậy?”-John cười ha hả nói.
“John…cậu biết bọn họ sao?”-Sivir đứng gần John liền hỏi.
“tất nhiên là quen biết rồi, vì ta chính là sư phụ của thằng nhãi này mà”-Ryze ba hoa nói, lão ta cười ha hả như đúng rồi.
John không để tâm đến những lời của lão ta lắm, hỏi lại: “ sao đến hôm
nay mấy người mới đến vậy? mà tại sao lại phải trùm kín đến thế?”
Ryze đáp: “ chuyện này không phải do ngươi sao? Ngươi giết chết đội
trưởng đội 10 của quân đội Hư Không, chuyện này đã tạo một làn sóng phẫn nộ cực lớn trong quân đội Hư Không, bọn chúng phái những cao thủ giỏi
nhất ra tay, bọn ta phải cải trang thế này để tránh ánh mắt của bọn
chúng mới tiến vào đây được.”
“cái gì?”-John thì không có chút sắc thái biểu cảm nào nhưng toàn bộ số
người còn lại khi nghe Ryze nói đến chuyện John giết chết đội trưởng đội 10 đều kinh ngạc đến ngây người, ai trong số họ không biết thông tin
căn bản là phàm những ai được phẩm hàm đội trưởng tất nhiên người đó là
kẻ mạnh nhất trong mười đội chủ lực Hư Không, vậy mà John đã giết một kẻ trong số đó, thật là dạo người mà.
John kì lạ nói: “ quái lạ thật, việc tôi mới giết tên Tony kia chỉ cách đây chừng một giờ là cùng, làm sao mấy người biết được?”
Ryze thở dài đáp: “vì khi bọn ta trên đường đến đây đã cảm nhận được sự
dao động sức mạnh khủng bố trong không khí cho nên mới bí mật quan sát,
bọn ta đã chứng kiến mọi việc, chỉ có điều hình như nó còn chưa kinh
khủng bằng lúc ở sa mạc nhỉ.”-Nói xong Ryze cười ha hả.
John hiểu ra vấn đề thở dài, vốn dĩ hắn không muốn ai biết chuyện này
nhưng đến lúc này thì đành chấp nhận vậy, mọi người xung quanh nhìn nhau với ánh mắt đầy kinh ngạc và ngưỡng mộ đối với John, giờ họ đã hiểu vì
sao John lại đột nhiên mất tích gần nửa ngày trời, đột nhiên trong đầu
của tất cả họ hiểu ra nguyên nhân dẫn đến hành động lần này, tất cả thầm nhủ rằng dù có bất cứ hoàn cảnh nào tốt nhất đừng đụng đến những cô gái của hắn.
John nhìn sang Jax hỏi: “ ông cũng đi theo mấy người này sao?”
“không?”-Jax lắc đầu đáp: “ ta chỉ tình cờ gặp họ ở ngoài cổng thành mà thôi.”
John gật đầu cười nói: “ được rồi, đã lâu chúng ta không gặp, đi uống chút ít coi như mừng gặp lại.”
Nasus cười nói: “ cậu không muốn biết lý do vì sao bọn ta lại không theo cậu sau khi rời khỏi sa mạc Shurima sao?”
John chợt nhớ đến đều này gật đầu hói: “ đúng rồi, lý do là vì sao đấy?
Nasus đáp: “ là bọn ta đi mời người này.”-nói xong chỉ tay ông lão mang
chiếc đồng hồ lớn sau lưng, xếp bằng lơ lửng trên sàn nhà.
Lúc này mọi ánh mắt mới thực sự chú ý đến ông lão kì lạ kia, Kennen kéo
kéo ống quần của hắn hỏi: “ John…cậu có biệt tài đoán được tên người
khác đúng không? Đoán tên ông ta đi.”
John mỉm cười nhìn ông lão kia nói: “ ngài đây có phải là Zilean không?”
Ông lão kia xếp bằng ngồi lơ lửng trên không khi nghe John ra tên mình
đột nhiên mở bừng mắt kinh ngạc nói: “ cậu biết ta sao? Ta nhớ trước giờ chưa từng gặp qua cậu mà.”
“há há vậy là cậu lại đoán đúng rồi John…”-Kennen cười phá lên sung
sướng xem ra cứ mỗi lần John thể hiện tài năng đặc biệt này là cậu ta tỏ ra cực kì hứng thú.
John cười đáp: “ chỉ là một khả năng được biệt của tôi mà thôi.”
Nasus bên cạnh nói: “ John…bọn ta phải mất rất nhiều thời gian và công
sức để mời ông ấy gia nhập liên minh đấy, ông ấy được mệnh danh là người Giám Hộ Thời Gian, có thể điều khiển thời gian theo ý muốn, có ông ấy
giúp cậu việc đánh lui quân Hư Không sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”
Ryze nói thêm: “ bọn ta phải mất rất nhiều sức lực mới có thể mời được ông ấy đấy.”
Zilean nhìn John một cách đầy chăm chú rồi nói: “ quả là người đặc biệt, thông thường khi ta nhìn qua một ai ta có thể nhìn ra tuổi thọ của
người đó, thế nhưng cậu rất đặc biệt, ta không thể nhìn ra tuổi của
cậu.”
Điều này nói ra khiến mọi người lại một lần nữa kinh ngạc.
Nasus nhìn quanh sau đó nói với John: “ John….nếu linh giác của ta không sai thì hình như trong liên minh này có một vị tướng rất quan trọng vừa qua đời.?”
Câu này nói ra thực sự khơi dậy nỗi buồn của tất cả, đặc biệt là Jarvan đang ở gần đó, tim hắn ta như muốn tan nát thêm lần nữa.
John thờ dài không trả lời.
Zilean cười nhẹ nói: “ nếu có thể, cho ta gặp mặt người đã chết, ta có thể xoay ngược thời gian để cứu sống người đó.”
“điều này là thật sao?”-Jarvan lao đến bộ dáng hấp tấp hỏi.
Zilean lắc đầu nói: “ việc này không chắc chắn hoàn toàn, việc cứu sống
một người nào đó còn tùy thuộc vào thời gian người đó chết, hay nói cách khác, nếu người đó chết trong vòng năm ngày trở lại đây thì ta có thể
xoay ngược thời gian và cứu được người đó và ngược lại. Thế nhưng ta
cũng nói thẳng luôn việc làm này vốn là một trò chơi cá cược, có hai
điều đáng nói nhất ở đây. Thứ nhất: bất kì một ai sinh ra cũng đều có
linh hồn, khi một người chết đi linh hồn của họ cũng sẽ rời khỏi thân
xác và phiêu bạt đi khắp nơi, rồi bị các con quỷ dưới địa ngục hoặc các
thiên sứ phán quyết mà lên thiên đường hay xuống địa ngục, tất nhiên vẫn không loại trừ khả năng việc một linh hồn lưu luyến thế gian này mà
không chấp nhận đi đâu cả. Thứ 2: như ta đã nói đây vốn là công việc của sự cá cược, cho nên nếu như linh hồn ấy đã gia nhập vào thiên đường
hoặc địa ngục ta không thể nào sử dụng khả năng của mình xoay ngược thời gian để lôi kéo linh hồn ấy về được. Tuy nhiên nếu như linh hồn đó vẫn
còn ở thế giới này việc đó sẽ thành công, mặc dù vậy, có một chút khó
khăn ở đây, nếu như người đó chết lâu hơn ba ngày nhiều khả năng linh
hồn người đó sẽ khó lòng nhập lại thân xác, lúc đấy ta chỉ có thể bó tay mà thôi.”
Zilean nói ra khiến tất cả rơi vào trầm tư, Jarvan thì không vậy, bởi
đây là cơ hội duy nhất cứu Quinn, hắn không muốn bỏ lỡ cơ hội này, lẩm
bẩm một lúc rồi nói: “ nếu tính ngày hôm nay thì cô ấy đã chết được 5
ngày rồi, làm ơn hãy cứu cô ấy.”
Jarvan quỳ xuống cầu xin Zilean…
John cũng cúi người nói: “ Zilean, cầu xin ông hãy cứu cô ấy, Quinn là một vị tướng giỏi, chúng tôi không muốn mất cô ấy.”
“Cầu xin ông”-tất cả những người đến từ Demacia cúi người cầu xin sự giúp đỡ của Zilean.
Zilean thở dài rồi nói: “ được ta sẽ giúp, dù sao ta cũng chấp nhận lời
mời để đến đây giúp đỡ mọi người chống lại quân Hư Không, chỉ có điều cô ấy đã chết cách đây 5 ngày, việc linh hồn của cô ấy có nhập lại xác hay không…ta không dám chắc.”
“ha…ha….”-giọng cười quái đản của Thresh vang lên, hắn ta bước đến trước nói: “ việc xử lý linh hồn ấy, cứ giao cho ta.”
“thresh ngươi không định tận dụng cơ hội lấy đi linh hồn luôn chứ?”-Lucian dựa lưng vào cột giọng nói đầy ý giễu cợt.
“đừng lo, tôi tin ông ấy không làm chuyện đó đâu”-John thổ vai Thresh cười nói với Lucian.
“vậy chúng ta bắt đầu ngay chứ? Ngài cần những gì xin cứ nói, ta sẽ đáp ứng tất cả.”-Jarvan hối thúc nói.
Zilean vẫn điềm tĩnh nói: “ không cần gì nhiều, chỉ cần cậu đưa xác của
cô ấy vào một căn phòng được cách ly biệt lập với không gian xung quanh
là được rồi.”
“được được…ta sẽ làm ngay…ta sẽ làm ngay”-Jarvan lập tức chạy đi chuẩn bị, Lux và Garen cũng chạy theo giúp đỡ hắn.
……………………
Một căn nhà gỗ được xây dựng ở một bãi đất trống, xung quanh ngôi nhà gỗ ấy được Zilean vẽ một trần đồ phép thuật kì lạ, mặc dù người đứng ngoài không hiểu gì về trận pháp nhưng cũng đại loại đoán được thứ đó dùng để thực hiện nghi thức đảo ngược thời gian. Lúc này ở bên trong căn nhà gỗ ấy, chỉ có duy nhất một chiếc giường nằm trên đó là Quinn. Khuôn mặt cô vẫn như thế, dù có trắng bệch không tí máu nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp
vốn có của mình.
Sau khi Quinn chết, Jarvan vì vẫn còn rất yêu cô cho nên sai người bảo
quản xác của cô cực kì cẩn thận, hắn không muốn chôn Quinn, cũng may nhờ cái suy nghĩ này mà bây giờ xác của Quinn vẫn còn y nguyên, đúng là
trong cái rủi lại có cái may.
Bên cạnh Quinn lúc này chỉ có ba người: Jarvan, Thresh và Zilean.
Zilean nhìn sang Jarvan nói: “ Jarvan, tôi cần cậu luôn ở bên cạnh cô ấy trong khi tôi thực hiện nghi thức đảo ngược thời gian, lúc còn sống,
cậu là người quan trọng nhất với cô ấy nên khi linh hồn cô ấy trở về có
thể vì tình cảm với cậu mà sẽ nhập lại thân xác.”
Sau đó ông ấy lại nói với Thresh: “ Thresh tôi biết ông là một kẻ chuyên đi thu thập các linh hồn, công việc lần này của ông là đi ngược lại với những gì ông đã làm, nhưng lão già này tin lời của cậu thanh niên tên
John kia, cậu ấy bảo ông sẽ không làm những điều ngu ngốc. Vậy nên tôi
muốn nói ông thế này, khi nào linh hồn của cô gái này gặp khó khăn trong việc nhập lại thể xác, tôi rất muốn ông sử dụng khả năng đặc biệt của
mình để giúp linh hồn ấy, được chứ.”
“biết rồi, nói hoài điếc tai”-Thresh xoay xoay chiếc lồng đèn trên tay bộ dáng không quan tâm nói.
“được vậy ta bắt đầu đây.”-Zilean bước ra khỏi căn nhà gỗ, ông đứng xoay mặt về phía căn nhà sau đó xếp bằng lại, trôi lơ lửng trên không, hai
tay bắt đầu múa lung tung, vẻ lên không khí những hình thù quái lạ,
miệng râm ran đọc thứ gì đó. Chỉ thấy trận đồ do ông ấy vẻ trước đó bắt
đầu sáng lên, một cỗ không khí áp bức nhanh chóng tràn đến, gió thổi lên cực kì mãnh liệt, bầu trời đầy mây đen.
“đáng sợ quá”-Sona và những cô gái khác phải cố gắng hết sức mới trụ
được trên mặt đất, những người xung quanh cũng gần như tướng tự, sức gió ngày một mạnh lên, John vẫn đứng vững như ngọn núi, hắn chăm chú nhìn
vào tràng cảnh trước mặt. Trận pháp sáng lên thứ ánh sáng màu xanh nhạt
rất thần thánh, nó bắt đầu chuyển động theo chiều kim đồng hồ, ngày một
nhanh hơn.
“tích tắc tích tắc”-chiếc đồng hồ to lớn mà Zilean luôn đeo sau lưng lúc này đột nhiên rời khỏi lưng ông ấy, nó bay lên lơ lửng trên mái căn nhà gỗ, những cây kim trên đó bắt đầu xoay vòng…
“ầm ầm”-sấm chớp đột nhiên nổ lên.
“tích tắc tích tắc”-tiếng kêu từ bên trong chiếc đồng hồ đang lơ lửng giữa căn nhà.
“ầm ầm ầm”-sấm chớp nổ liên hồi, gió thổi mạnh đến mức những cây cối xung quanh gần như gãy đổ.
“John…”-Miss và Ahri gần như không thể bám trụ trên mặt đất, cả hai gần
sắp bị thổi bay đi, đúng lúc này một cổ lực lượng cực đại từ trong người John trào ra bao bọc toàn bộ những người xung quanh khỏi cơn gió mạnh
mẽ kia, tất cả đều kinh ngạc trước sức mạnh này của John, viện trưởng
nhìn hắn mỉm cười nói với viện phó bên cạnh: “ cậu ta ngày một mạnh lên, như thế hi vọng của chúng ta ngày một cao.”
“Đảo ngược thời gian”-Zilean hô lớn một tiếng, ngay lập tức bao bọc xung quanh ông ấy là hàng chục các ảo ảnh hình đồng hồ với những cây kim giờ kim phút liên tục xoay ngược…
“ú…á…ú…á…”-trong tiếng gió có những tiếng kêu quái lạ đầy đáng sợ.
“liệu có thành công không?”-Garen đứng bên ngoài lo lắng tự nói.
“trước đây có nghe nói về thuật cấm này, nhưng cứ nghĩ nó chỉ có trong
truyền thuyết, thật không ngờ hôm nay đã được thấy tận mắt”-Leblanc lẩm
nhẩm kinh ngạc nói.
“ầm”-một tia sét từ trên trời cao đánh thẳng xuống dưới căn nhà gỗ