Hành Trình Huyền Thoại

Chương 17: Q.5 - Chương 17: Kế Hoạch Jarvan (phần 1)




“vụt”-như một u linh giữa đêm khuya, những cái bóng mờ mờ ảo ảo không thể nào nhìn thấy rõ khuôn mặt bay qua bay lại trên tường thành.

“khà khà”-Nụ cười đáng sợ vang lên, một tên lính hư không chưa kịp nhận ra điều gì thì mười ngón tay sắc nhọn đã găm thẳng vào cổ hắn, không một tiếng hét, ra đi trong ‘thanh thản’.

“á”-như trái ngược với cách giết người của Evelynn, Thresh thích sự gào thét hơn, bốn tên lính canh cổng bị hắn ta rút lấy linh hồn một lần, chiếc lưỡi hái trên tay nhuốm đầy máu…

“rầm rầm”-Mordekaiser mạnh mẽ đáng sợ, chiếc chùy trên tay hắn chém trúng tên lính nào thì kẻ đó lập tức tan xác.

“Giải quyết nhanh đám tôm tép này đi rồi mở cổng”-Elise nhìn qua Hecarim đang chơi đùa với hai tên lính dưới chân mình mà bực tức nói.

“được được”-Hecarim dậm chân cái rụp, hai cái đầu của hai tên lính ấy như hai quả bí ngô bị dẫm nát…

“có chuyện gì tại cổng thành vậy?”- lúc này thủ lĩnh của thành Throw chạy đến, ông kinh hoảng phát hiện ra trên đất đầy rẫy các xác chết của quân lính mình, đôi mắt đầy vẻ căm hận, hô lớn: “ quân đâu, giết bọn chúng, giết bọn chúng”

“các người thật là lề mề, mau mở cổng đi”-Elise tức giận, cả người cô ta hóa thành một con nhện to lớn, lao vào điên cuồng cắn xé đám quân lính Hư Không để chặn đường.

Hecarim, Mordekaiser,Yorick nhanh chóng mở cổng thành…

“bùm”-một viên pháo hiệu màu xanh lá ngay lập tức được bắn lên….

Cách đó chừng một trăm mét, quân đội chủ lực do chính John dẫn đầu đã đứng đợi sẵn, ngay khi thấy pháo hiệu bắn lên, John vung kiếm chỉ thẳng lên trời nói: “ tấn công….”

“tấn công…tấn công”

“Tấn công”

“tấn công”

Toàn bộ quân lính dưới sự chỉ huy của John nhanh chóng lao đến một cách đầy thần tốc, cổng thành đã mở, trong ứng ngoài hợp, thành Throw chính thức bị công phá.

“phát bắn thần bí”

“phóng lao”

“trời sập”

“Sóng thần”

“trói hồn”

Hàng loạt các tuyệt chiêu được các tướng tung ra,đoàn quân do John dẫn đầu tấn công, thế như vũ bào vào thành Throw, có cảm tưởng như không một lực lượng nào có thể ngăn cản lại lần tiếng công này…

“keng keng”-Kiếm trên tay của John cứ như vô hình vô định, hết chém bên này rồi lại chém bên kia, lính hư không liên tiếp ngã xuống.

“Con mẹ nó, thành Throw thất thủ rồi, rút quân…rút quân….”-Chỉ huy Bomber kinh hãi chạy trước tiên.

“xoạt xoạt”-những tên lính chạy theo Bomber ngay lập tức bị những Ninja đã ẩn náu trước đó lao ra một kiếm giết chết.

“không được giết tên chỉ huy, để hắn về báo tin với đám thủ lĩnh kia, cho chúng thấy thế nào là sức mạnh của liên minh chúng ta”-Shen bất thình lình xuất hiện, ngăn cản đám thuộc hạ đang định lao lên tấn công.

“giết sạch toàn bộ những tên lính Hư Không dám chống trả, những kẻ buông vũ khí đầu hàng thể tha.”-Tiếng hô lớn của John vang lên, hắn ta đang dẫn đầu quân đội của mình tiến thật nhanh vào tận trung tâm thành, bây giờ, quân đội Hư Không có chống trả cũng chỉ là vô nghĩa.

“tiếng chém giết vẫn vang lên không dứt”

“tiếng người hét, tiếng thú gầm”

“những âm thanh binh khí va chạm đến chói tai.”

“chúng ta chiếm được thành Throw rồi”

“thắng rồi”

Cuối cùng đám tàn quân của quân đội Hư Không phải buông vũ khí đầu hàng, chiến thắng oanh liệt này thuộc về quân đội của John.

Kết quả: gần tám ngàn tên bị tiêu diệt, gần hai ngàn tên bị bắt sống, thủ lĩnh của chúng là Bomber chạy thoát, thành Throw đã bị công phá, ngày mai tin tức này được lan ra, nhất định sẽ là một ‘tiếng nổ’ lớn cho toàn thể Valoran.

John thúc ngựa đến trước mặt đám người Shen và Akali nói: “ thống kê lại số thương vong của binh sĩ ta trong trận ngày hôm nay, sau đó chôn cất họ cho tử tể, chúng ta sẽ không bao giờ quên sự hi sinh của họ.”

“rõ”-Shen và Akali nhanh chóng rời đi.

“việc đào mộ, cứ để ta lo”-Yorick bước từng bước khập khiểng đến, John biết khả năng của ông ấy nên không hề từ chối.

“mau dọn dẹp đi….”-tiếng nói chuyện của những người làm công việc thu dọn sau cuộc chiến.

………..

Tại bãi đất trống cách thành Throw không xa, tại đây hàng trăm ngôi mộ của các binh sĩ đã ngã xuống trong cuộc tấn công thành Throw.

“mặc dù kế hoạch hoàn mỹ nhưng số binh sĩ đã hi sinh thực sự không ít, gần bảy trăm người, hài…”-Akali đau lòng nói.

Gần bảy trăm binh sĩ, tương đương với gần bảy trăm ngôi mộ được đào lên, trên đỉnh mỗi ngôi mộ đặt một thanh kiếm, tượng trưng cho lòng trung thành và ý chí chiến đấu cho đến chết của họ,để khi họ chết đi, linh hồn của họ sẽ được nhập vào thanh kiếm ấy trở nên mạnh mẽ và sống mãi.

“trận chiến ngày hôm nay quân ta tử thương không nhỏ, những hi sinh của họ sẽ không bao giờ vô nghĩa. Toàn quân…nghiêng mình cảm tạ sự hi sinh của tất cả các binh sĩ đã ngã xuống”-Giọng nói của John không to không nhỏ nhưng đủ để tất cả mọi người phải nghe và không dám cãi lại.

Toàn bộ quân đội cùng các tướng sĩ cúi người trước bảy trăm ngôi mộ….Đám Thresh không muốn cúi nhưng cũng bị sức mạnh của John trấn áp cho phải cúi người.

Một phút mạc niệm trôi qua, John đứng thẳng người nói lớn: “ bây giờ về thành Throw thu xếp đồ đạc, trưa nay chúng ta sẽ lên đường.”

Mọi người nhanh chóng giải tán, John tiến lại gần Janna cười nói: “ Janna, đêm qua em đã lập công rất lớn đấy.”

“hì hì, chỉ cần giúp được anh John là Janna đã vui lắm rồi”-Janna cười hì hì nói thế, nhưng thực ra trong lòng cô đang rất phấn khởi.

“Janna!”-Nami ở gần bên đó vẩy tay sang.

John cười nói: “ qua đi, về chuẩn bị đồ đạc trưa nay chúng ta xuất phát”

“ừm”-Janna gật đầu sau đó rời đi đến bên cạnh Nami…

Ở một chỗ khác, Ahri nhìn John với ánh mắt đầy kì lạ, không biết cô ấy đang nghĩ gì nữa, một lúc sau mới chịu rời mắt khỏi hắn.

………………

Cùng lúc đó tại doanh trại đóng quân hiện tại của Noxus.

“báo”-một người lính nhanh chóng chạy vào bên trong lều chỉ huy, bộ dáng vô cùng vội vã, quỳ xuống trước Darius nói: “ Tướng quân, có tin cấp báo từ thành Throw.”

“nói nghe”-Darius và tất cả những người khác mấy ngày trước nghe tin đoàn quân do John chỉ huy sẽ chọn con đường ở giữa để đi, thì vô cùng bất ngờ, bởi con đường ấy phải đi ngang qua thành Throw, một tòa thành mà ngay đến Swain cũng phải thờ dài nếu muốn tìm cách công phá nó, vậy mà John lại chọn con đường này, bởi vậy những ngày tiếp theo, đám người Noxus rất muốn nghe ngóng thông tin từ chuyện này.”

“Thưa tướng quân, theo thông tin tình báo của ta báo lại đoàn quân do thủ lĩnh John chỉ huy đã công phá thành công thành Throw, hiện tại đang chuẩn bị mọi thứ để tiếp tục lên đường”-Người lính kia báo cáo.

“cái gì? Chuyện này là thật?”-Swain giật cả mình, không ai hơn ông hiểu rõ về tòa thành này nhất tại đây. Ngay cả đến Darius cũng ngạc nhiên không kém, ông thở dài lắc đầu nói: “ đúng là thiên tài, xem ra lần này chúng ta thua rồi.”

Darius nhìn Swain như muốn nghe ý kiến từ ông ấy, Swain cũng bất đắc dĩ lắc đầu, cứ tưởng John sẽ bị tòa thành Throw cầm chân, như vậy cơ hội thắng của bọn họ sẽ cao hơn, nhưng bây giờ thành Throw đã bị công phá, đường đó đến thành Fullox không xa, với sức mạnh hiện tại, việc công phá thành Fullox không có gì là quá khó cả.

………….

Tại một nơi khác, nơi đóng quân tạm thời của bên Demacia và những người đi theo Demacia.

Tại lều chính, thông tin đoàn quân do John chỉ huy công phá thành công thành Throw thành công đã được truyền về, những người có mặt tại đây không ai không kinh ngạc với khả năng của hắn.

Garen mặc dù rất khâm phục tài năng của John nhưng hiện tại anh đang đi theo Jarvan IV nên không thể bàn chuyện riêng hay nói điều gì khen ngợi cậu ta trước mặt mọi người được, Garen nhìn Jarvan IV hỏi: “ Hoàng Tử, bây giờ chúng ta nên làm thế nào?”

Jarvan IV xoa xoa trán, hắn ta cũng thât rất đau đầu, sau đó hắn đứng lên nói: “ chúng ta sẽ bắt đầu di chuyển ngay lúc này, đi xuyên qua đường tắt để đến thành Fullox nhanh nhất có thể.”

“đi xuyên qua đường tắt sao?”-mọi người vì chưa biết con đường này nên tỏ ra khá là khó hiểu. Nhưng Garen và những người Demacia khác lại biết rất rõ con đường này, đúng là con đường này có thể bắt kịp với tiến độ di chuyển từ đoàn quân của John tuy nhiên họ phải đi qua một nơi được coi là địa điểm đóng quân của quân đội Hư Không.

“Liệu như vậy có được không? Con đường này ban đầu chúng ta quyết định không đi mà, vả lại nó quá nhỏ, quân ta e rằng khó có thể đi nhanh được.”-Quinn lên tiếng nói.

“Tướng quân Garen, rốt cuộc con đường này là con đường nào? Có thể cho tất cả chúng tôi biết rõ được chứ?”-tộc trưởng của tộc Avasoran lên tiếng nói.

Garen gật đầu nói: “ đây là một con đường được quân đội Demacia mở ra khi xưa nhằm tiết kiệm thời gian vận chuyển lương thực, chỉ có điều con đường này băng xuyên qua rừng, và nó khá nhỏ, e rằng quân đội ta khó lòng di chuyển nhanh được trên con đường thế này.”

Garen cố gắng che dấu chuyện trên con đường này tồn tại một doanh trại của quân đội hư không, chắc anh ta cũng hiểu ý của Jarvan IV cho nên không muốn nói ra, sợ rằng sẽ làm mọi người hoang mang.

“được, tưởng gì, chỉ là con đường nhỏ thôi mà, bây giờ chúng ta lên đường thôi, đừng để đoàn quân do Chỉ Huy John vượt mặt chúng ta”-Tryndamere nói lớn.

Mọi người nhanh chóng đồng ý rồi rời đi chuẩn bị, bây giờ trong lều chính chỉ còn Jarvan và Garen, cả hai nhìn nhau một lúc sau đó Garen nói: “ Jarvan, rốt cuộc cậu đang nghĩ điều gì trong đầu vậy? tại sao lại chọn con đường đó?”

Jarvan cười nói: “ chúng ta không thể để thua hắn ta được, cho dù phải trả cái giá thế nào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.