Tạ Du Hàn nói được thì làm được, không chỉ có chờ nàng ăn xong còn cùng nàng tới trường học.
Toàn bộ quá trình khiến Tạ Ninh Nhuyễn vô cùng sốt ruột. Châm chọc mỉa mai như trước kia cũng vô dụng với hắn, da mặt nam nhân trở nên dày hiếm thấy, không chỉ không vì những lời của nàng mà tức giận, ngược lại cười...... cười thập phần dâm đãng.
Nàng cảm thấy chính mình như là một con mồi thịt béo màu mỡ, bị một cái thợ săn nhìn trúng, bởi vì thợ săn lớn lên phúc hậu và vô hại, thế cho nên đem nàng tê mỏi, thả lỏng cảnh giác.
Tạ Ninh Nhuyễn trực giác luôn luôn thực chuẩn, trực giác nói cho nàng Tạ Du Hàn cũng không dễ đối phó như mặt ngoài hắn biểu hiện ra.
Bất quá nàng cũng không quá lo lắng, rốt cuộc nàng phía sau còn có lá bài Tạ Du Hào này, chỉ cần Tạ Du Hàn không hành động quá mức quấy nhiễu nàng nhiệm vụ, nàng không ngại bồi hắn ở trước mặt Tạ gia huynh đệ chơi trò kích thích yêu đương vụng trộm.
Tới phòng học, Tạ Ninh Nhuyễn phát hiện Ngụy Sở Từ thế nhưng không có trong lớp, lúc sau cả ngày, Ngụy Sở Từ đều không có xuất hiện.
Nàng cảm thấy kỳ quái, liền đi hỏi Phương Tĩnh An, Phương Tĩnh An nói cho nàng Ngụy Sở Từ sinh bệnh, cần ở nhà nghỉ ngơi.
Nữ chủ cố ý muốn tác hợp hai người bọn họ, vì thế chủ động ngỏ ý mời Tạ Ninh Nhuyễn, đề nghị mang nàng cùng tới nhà Ngụy Sở Từ thăm hắn.
Tạ Ninh Nhuyễn nghĩ nghĩ, rụt rè cự tuyệt đề nghị này. Đương nhiên thời điểm cự tuyệt còn một bộ giấu đầu lòi đuôi mất mát biểu tình, làm nữ chủ nhịn cười nhìn thấu không nói toạc.
Ngụy Sở Từ bệnh thế tới rào rạt, thế nhưng vài ngày đều không đến lớp.
Tạ Ninh Nhuyễn khẩn trương lòng như lửa đốt, mỗi ngày nàng đều sẽ đi hỏi Phương Tĩnh An tình huống của Ngụy Sở Từ. Chỉ là có nghe cũng không yên tâm bằng chính mắt nhìn thấy, dưới sự thuyết phục của nữ chủ, Tạ Ninh Nhuyễn cùng nàng đi tới nhà Ngụy Sở Từ.
Nhà Ngụy Sở Từ ở một cái chung chư giá rẻ, hoàn cảnh rất kém cỏi.
Ngụy phu nhân thời trẻ chính là xã hội thượng lưu giao tế hoa (từ này mình không biết nghĩa, thỉnh cao nhân), phong cảnh vô hạn, nuông chiều làm càn, sau khi mang thai dòng máu Tạ gia thậm chí còn bò đến trên đầu Tạ phu nhân diễu võ giương oai, vọng tưởng thay thế.
Nhưng Tạ phu nhân cũng không phải là đèn cạn dầu, nàng và Tạ lão gia tuy rằng không có tình cảm gì, nhưng hai nhà môn đăng hộ đối, cường giả liên thủ, sao có thể bị một cái không thân phận không địa vị giao tế hoa khiêu khích.
Nàng chọc giận Tạ phu nhân, bị Tạ lão gia không chút lưu tình vứt bỏ, không chỉ có như thế, Tạ phu nhân còn đuổi tận giết tuyệt, đem nàng đuổi ra khỏi vòng thượng lưu.
May mắn trước đó khi đi theo Tạ lão gia, nàng lấy được không ít tiền, không đến mức khiến nàng khốn cùng tuyệt vọng, nhưng lập tức từ thiên đường rơi vào địa ngục đãi ngộ vẫn là làm nàng dâng lên oán hận.
Đặc biệt là hai đứa nhỏ trong bụng, nàng đối với hai đứa bé không có chút cảm tình, chỉ coi là lợi thế có thể uy hiếp Tạ lão gia, hiện giờ lợi thế đã vô dụng, nàng đương nhiên đối với hai cục nợ này ghét bỏ không thôi.
Từ nhỏ đến lớn, hai huynh đệ chưa từng cảm thụ được một ngày tình thương của mẹ, thậm chí thỉnh thoảng còn sẽ bị nữ nhân tâm tình không tốt mà đánh chửi.
Trong nhiều trận đánh chửi, nữ nhân không ngừng giáo huấn bọn họ là công cụ vòi tiền, là cốt nhục bị Tạ gia ruồng bỏ, đây cũng là nguyên nhân vì sao hai huynh đệ căm hận Tạ gia đến vậy.
Ở bọn họ mười lăm tuổi năm ấy, nữ nhân bởi vì uống say đến không biết gì đã xảy tai nạn xe cộ chết đi, hai huynh đệ mới có thể được sống ngày tháng an bình.
Tuy rằng sự cố đó có không ít tiền bồi thường, có thể khiến hai huynh đệ sinh hoạt không đến mức quá túng quẫn, nhưng bọn hắn chưa từng chạm vào khoản tiền kia 1 xu, đều tự mình đi ra ngoài làm công kiếm thu nhập.
Sau khi mang Tạ Ninh Nhuyễn lại đây, Phương Tĩnh An liền có chút hối hận. Nàng tuy rằng không biết thân phận thật sự của Tạ Ninh Nhuyễn, nhưng từ khí chất đến cách ăn nói của nàng đều giống như thiên kim nhà giàu trải qua tốt đẹp nuôi nấng giáo dưỡng, người như vậy khẳng định là lần đầu tiên tới một tiểu khu tồi tàn như thế này.
Nếu lỡ như vì nàng đem người mang lại đây mà phá hủy quan hệ của bọn họ, Phương Tĩnh An quả thực không thể tha thứ chính mình.
Nàng đang muốn tìm cái cớ mang Tạ Ninh Nhuyễn quay về, không nghĩ tới Tạ Ninh Nhuyễn không chỉ không ghét bỏ, còn thúc giục nàng mau dẫn đường.
Cái này làm cho nàng nhẹ nhàng thở ra, Tạ đồng học rõ ràng thiện lương như thế, mình lại nghĩ như vậy thật sự quá đáng.
Thời điểm các nàng tới, Ngụy Sở Hi vừa lúc không ở nhà, hẳn là đi làm công.
Ngụy Sở Từ mở cửa nhìn thấy Phương Tĩnh An trong nháy mắt cong lên khóe miệng, nhưng khi nhìn đến Tạ Ninh Nhuyễn bên cạnh nàng, khuôn mặt hắn mắt thường cũng có thể thấy được suy sụp xuống.
Tạ Ninh Nhuyễn ở trong lòng ha hả một tiếng, một bên giả vờ không nhìn thấy biểu tình của hắn, khẩn trương hỏi Ngụy Sở Từ: “Ngụy đồng học, ngươi không sao chứ?”
Nguỵ Sở Từ bị cảm mạo phát sốt tra tấn mấy ngày, tâm tình rất không tốt, không có kiên nhẫn đi hống vị này thiên kim tiểu thư, hắn làm lơ Tạ Ninh Nhuyễn hỏi, quay đầu nhìn về phía Phương Tĩnh An, không kiên nhẫn nói.
“Sao ngươi lại tới đây? Còn mang cả nàng đến.”
Trong nháy mắt, biểu tình Tạ Ninh Nhuyễn trở nên có chút xấu hổ.
Phương Tĩnh An ở trong lòng yên lặng mắng hắn câu ngu ngốc, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tạ đồng học nghe nói ngươi sinh bệnh, lo lắng vài ngày, hôm nay cố ý tới thăm ngươi, thái độ của ngươi như vậy là sao?”
Nàng vừa nói vừa dùng ánh mắt ám chỉ, Ngụy Sở Từ không kiên nhẫn 'chậc' một tiếng, hòa hoãn thái độ, quay sang nói với Tạ Ninh Nhuyễn.
“Xin lỗi, Tạ đồng học, ta chỉ là lo lắng sẽ lây bệnh cho ngươi, mới không muốn ngươi đến nơi này.”
Tạ Ninh Nhuyễn biểu tình tức khắc thả lỏng lại, làm Ngụy Sở Từ không khỏi nghĩ thầm tiểu cô nương này quả nhiên dễ lừa.
Kì thật, hắn cũng không phải thật sự chán ghét Tạ Ninh Nhuyễn, nàng tuy rằng là thiên kim tiểu thư, nhưng không có một tia bị nuông chiều tuỳ hứng các tiểu thư thiên kim thường có.
Luôn là ôn nhu săn sóc, nói chuyện nhu nhu nhược nhược, hợp với đôi má lúm đồng tiền nhỏ xinh của nàng, vừa thấy chính là thiếu nữ đơn thuần, được bảo hộ thực tốt.
Chính vì vậy, trước khi ra quyết định câu dẫn nàng, Ngụy Sở Từ còn chần chờ một chút, cuối cùng phẫn hận chiến thắng lý trí, hắn đối với đơn thuần thiếu nữ xuống tay.
Mà sở dĩ hắn phản ứng lớn như vậy đối với việc Tạ Ninh Nhuyễn đến thăm, là bởi vì nam nhân sao, luôn có chút lòng tự trọng thuộc về nam nhân.
Hắn không muốn Tạ Ninh Nhuyễn nhìn thấy chính mình ở tại phòng cho thuê giá rẻ như vậy, cho dù hắn không có cảm tình với Tạ Ninh Nhuyễn, cũng chỉ muốn đem một mặt tốt nhất của chính mình bày ra trước mặt nàng.
Nhưng người tới cũng đã tới, hắn cũng không thể đem nàng trực tiếp đuổi đi, vì thế đành nghiêng người mời hai người tiến vào.
Chung cư nhỏ chỉ có hai cái nam sinh sống ngoài ý muốn thực gọn gàng sạch sẽ, Tạ Ninh Nhuyễn nhớ rõ cốt truyện là sau khi nữ chủ dọn lại đây, thấy bọn họ bơ vơ không nơi nương tựa, trong nhà lại lung tung rối loạn thật sự nhìn không nổi, liền giúp bọn hắn quét tước, thường xuyên qua lại, bọn họ liền quen thân, sau đó hai huynh đệ dần sinh ra cảm tình với nữ chủ luôn giúp đỡ bọn họ.
Tạ Ninh Nhuyễn nhìn thấy Ngụy Sở Từ âm thầm lén lút gửi tin nhắn, hẳn là nói cho Ngụy Sở Hi chuyện Tạ Ninh Nhuyễn, bảo hắn đừng về nhà.
Nữ chủ không hổ là thần trợ công chuyên nghiệp, ngồi trong chốc lát liền tìm cái cớ phải về nhà nấu cơm mà rời đi, để lại Ngụy Sở Từ cùng Tạ Ninh Nhuyễn hai người nhìn nhau không nói gì.
Không khí có chút xấu hổ, Tạ Ninh Nhuyễn muốn dò hỏi tình huống thân thể Ngụy Sở Từ rồi lại không biết nên mở miệng như thế nào, chỉ có thể không ngừng uống nước ấm Ngụy Sở Từ đưa qua, che giấu chính mình khẩn trương.
Ngụy Sở Từ đem hành động của nàng xem ở trong mắt, cảm thấy có chút buồn cười.
Tạ Ninh Nhuyễn ánh mắt thanh triệt, chẳng sợ đi vào chung cư giá rẻ hoàn cảnh như thế không xong, uống nước sôi để nguội, cũng chưa từng lộ ra một tia ghét bỏ, mãn tâm mãn nhãn chỉ có quan tâm và lo lắng dành cho hắn.
Cho dù đối nàng không có cảm tình, Ngụy Sở Từ cũng không khỏi nổi lên thương tiếc với thiếu nữ này.
Hắn áp xuống chính mình bực bội, giải thích với Tạ Ninh Nhuyễn: “Ta đã không có việc gì, khoảng chừng hai ngày nữa là có thể đi học, cảm ơn ngươi tới đã tới thăm ta. Bởi vì tình huống đặc thù, hôm nay liền không giữ ngươi ở lại ăn cơm, thời gian cũng không còn sớm, uống xong nước ta đưa ngươi trở về đi.”
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
(chương sau Ninh Nhuyễn kỹ thuật diễn đại bùng nổ