Bởi vì vừa được vợ yêu tha thứ nên hắn không ngại nói thêm hai ba câu.
- Cậu cứ yên tâm mà đi, tôi sẽ cho người xem chừng cô ấy cho cậu.
Hắn nói xong liền đứng dậy đi mất để lại không gian cho mình cậu suy nghĩ, Cố Phong chỉ nói như vậy việc xem chừng thì không cần thiết, chỉ cần là người không mù nhìn vào liền biết bọn họ có tình cảm với nhau nhưng không ai nói, một lớp giấy mỏng nhưng không ai dám xé. Con gái là vậy nếu đã yêu chỉ cần người ấy nói sẽ quay về sẽ chờ đến thanh xuân qua đi vẫn chờ, nếu không chờ nhau thì chính là yêu nhau không đủ nhiều thế thôi.
Đã yêu không đủ nhiều thì cưới nhau càng không êm đẹp gì, Cố Phong xem Tử Hào như một người em trai, tính cách như thế nào đều hiểu rõ, chỉ cần Tử Hào yêu đủ nhiều thì không có việc buông tay dễ dàng như vậy.
Cố Phong lái xe về nhà, tiếng sấm rền rung trời, giữa tiếng mưa to ồn ào náo động bên ngoài cách một lớp cách âm ở bên trong xe, hắn đỗ xe một chỗ để dừng đèn đỏ đột nhiên tay lái rẻ sang phải đâm vào giải phân cách trên đường bộ, những chiếc xe phía sau đều bị đẩy lên một đoạn, tổng cộng những chiếc ô tô đang chờ đèn đỏ là 6 chiếc 4 chiếc đều bị kẹt dưới gầm xe buýt, nếu không phải hắn nhanh tay rẻ sang phải thì chiếc xe Cố Phong cũng không tránh khỏi cùng nằm một chỗ cùng bốn chiếc kia.
Bởi vì trời mưa không có xe nhiều nên cảnh sát rất nhanh tới, Cố Phong chỉ chảy máu ngay trán một chút, không bị thương nặng nhưng cái hắn lo hiện tại chính là bà xã ở nhà, mưa lớn như vậy ở một mình chắc chắn sẽ sợ.
Hắn đợi cảnh sát lấy lời khai xong liền gọi Tử Hào đến.
12 người bị thương nặng còn bị trầy nhẹ 7 người, những người bị thương nặng chính là những người bị kẹt dưới gầm xe buýt, lúc tài xế lái thì trên xe khách đã xuống hết, xe là bị mất thắng đường trơn nên tài xế không làm chủ được tay lái.
Tử Hào vừa đến liền có một trận ầm ỉ.
- Cậu có bị làm sao không?
Vừa dứt lời liền lao vào đánh tên tài xế lái xe mặc kệ cảnh sát can ngăn, Cố Phong cũng không có ý định can ra mặc cậu muốn làm gì thì làm, trong xe lúc nãy có 4 đứa nhỏ đều bị thương rất nặng, 1 đứa em bé vừa sinh trở thai phụ, người vợ và em bế đều tử vong từ lúc được đưa ra khỏi xe.
Cố Phong tuy có làm vài chuyện phạm pháp có thể bắt người nhốt vào đánh đập nhưng tuyệt đối không đụng đến thai phụ và con nít, bởi vì Cố Phong có quản lí một sòng bài ở gần macau chuyện mỗi ngày lôi người thiếu nợ đem nhốt tiếng la hét cầu xin nghe như cơm bữa, đối với tiếng cầu xin của tài xế này đã quen từ lâu.
Hắn dựa vào xe mà nhìn một đám cảnh sát không ngăn được Tử Hào thì liền cười lạnh, bọn cớm này chỉ được cái ăn chặn tiền, đút tiền để vào được thì có mấy ai chính nghĩa thật sự, những người dân bên ngoài có khi mới chính là chính nghĩa thật sự.
Cố Phong đi đến kéo cổ Tử Hào lôi ra bên ngoài.
- Về.
Trời mưa lớn quần áo bị ướt mà dính sát vào cơ thể tóc rũ xuống dính lên trán, hai người không khiến người khác thấy lôi thôi mà còn toát lên một cổ tà khí khó nói, còn những người cảnh sát đằng trước lại chật vật vô cùng, còn chống tay xuống gối mà thở phì phò.
Hai người không ai lên tiếng Tử Hào chuyên tâm lái xe đến biệt thự Cố Gia.
Bên trong đèn sáng trưng, như thể bao nhiêu đèn trong nhà đều bật lên hết bên trong còn có người đi qua lại lâu lâu lại nhìn ra phía bên ngoài.
Lý Huyên vừa tính sổ sách xong liền gấp lại.
- Cậu đi lại lâu như vậy chân đã mỏi chưa? Lại đây tớ xoa cho rồi lại đi tiếp.
- Khi nào cậu có chồng thì sẽ hiểu thôi, không biết sao trong lòng tớ có chút bất an.
Lý Huyên đi vào bếp rót hai cốc sữa thì đi ra.
- Tớ cũng có chút bất an, không sao đâu chỉ là hôm nay mưa hơi lớn so với mọi hôm nên lòng không được yên mà thôi.
Lý Huyên đỡ Vân Sam xuống sofa thì đặt cốc sữa trên tay vào tay cô.
- Uống xong liền không sao nữa.
Vân Sam như nhớ ra gì đó mà nhìn Lý Huyên.
- Có chuyện này tớ muốn hỏi, cậu nhất định không được giấu.
- Nhất định không giấu.
- Có phải cậu thích Tử Hào không? Lúc cậu nhìn Tử Hào tình cảm đều hiện rất rõ nên muốn chối cũng không chối được đâu, đừng hòng qua mắt tớ.
Lý Huyên cũng không định giấu mà gật đầu, nói:
- Đúng là tớ có thích hắn, cậu biết hắn với chồng cậu khác nhau chỗ nào không? Một người biết suy nghĩ có công việc ổn định, còn Tử Hào ham chơi đến lúc muốn lấy ai thì liền lấy người đó đi.
Vân Sam chưa trải qua mối tình nào nên đối với tình yêu chỉ mù mờ mà thôi, còn Lý Huyên thì ngược lại đã yêu nhiều người đến kinh nghiệm yêu đương đã thuộc nằm lòng.
Vân Sam:“ Vậy còn cậu thì sao?”
Lý Huyên:“ Tớ thì sao được chứ, Tử Hào lấy vợ sinh con tớ cũng lấy chồng sinh con, sau đó làm bạn như bây giờ thôi. Tớ thích Tử Hào thích chứ không yêu thích chính là không cần chịu trách nghiệm có biết không?”
Lý Huyên uống cạn ly sữa trong tay thì đặt xuống, đưa hai tay xoa xoa mặt.
- Tớ muốn có mối tình lành mạnh với người đầy lòng trách nhiệm thế thôi, được rồi cậu mau uống hết sữa đi, sổ sách tớ tính xong rồi ngày mai cậu xem lại một chút đi nhá. Mấy ngày hôm nay mưa nên quán chúng ta cần phải lắp thêm máy sửi.