Cuộc họp cứ như vậy kéo dài đến một giờ sáng, những tệp hồ sơ cao ngang ngực hắn chính là thứ cần để họp, bọn họ còn nghĩ không đến 9 giờ sáng thì sẽ không họp xong ai ngờ lại có chút sớm hơn với mong đợi, Cố Phong đứng dậy.
- Nếu không có ai còn ý kiến khác thì hôm nay tới đây thôi mọi người cứ về nhà, việc bên trang trại rượu tôi sẽ đích thân đi xử lí.
Cố Phong đưa một tệp hồ sơ dày qua cho thư ký.
- Cậu điều tra những trang trại rượu vang này một chút, báo cáo trong 10 phút.
Hắn bước ra khỏi phòng họp trở lại văn phòng, Cố Phong đẩy những việc quan trọng lên làm trước lịch trình theo đó cũng loạn xì ngầu, hắn lần này không làm theo trình tự những việc nhỏ đều đẩy sang cho thư ký làm những việc cần làm mới ra mặt ví như đi đến trang trại rượu để kiểm tra chất lượng rồi kí hợp đồng, Cố Phong muốn đẩy nhanh tiến độ hắn còn phải về gặp lão bà nhà mình đây.
Chưa đến mười phút thư ký ở bên ngoài gõ cửa ba cái mới tiến vào.
- Chủ tịch Cố, trang trại Anib là trang trại rất nổi tiếng về rượu vang bên trong còn có cả vườn nho tự trồng, nho hay những thứ rượu làm từ trái cây trang trại này không nhập hàng từ bên ngoài, chỉ là gần đây chủ trang trại vừa qua đời toàn bộ trang trại giao lại cho con gái của ông ấy, chỉ là người này còn trẻ tuổi lại đắc tội với nhân vật lớn nên trang trại đang lâm vô cảnh khó khăn.
Thư ký ngừng một chút mới nói tới trang trại kế tiếp.
- Trang trại Inuz tuy có thua kém trang trại Anib trái cây nhập hàng từ bên ngoài vào cũng không lâu đời như Anib nhưng sản xuất rượu tương đối tốt chỉ là....ở Thuỵ Sĩ Anib có tiếng lâu đời hơn những nơi khác, tạm thời tôi chỉ tìm được hai nơi này sản xuất rượu tương đối ổn ở nơi khác có rất nhiều điểm không thích hợp với công ty chúng ta thưa chủ tịch.
Ở trên thương trường cá lớn nuốt cá bé ở ngoài xã hội cũng không khác gì, trang trại Anib hắn có nghe qua mẹ hắn rất thích rượu ở trang trại này, độ cồn không quá cao rượu lại làm toàn bộ từ trái cây uống cũng thể giúp đẹp da.
Cố Phong không biết trang trại này đắc tội với ai, hiện tại nếu lâm vào cảnh khó khăn thì hắn cũng dễ dàng thu mua coi như trang trại này là quà của hắn dành cho Vân Sam.
- Liên hệ với bên trang trại Anib tôi muốn thu mua toàn bộ, vườn trái cây cũng thu mua kêu bọn họ cứ ra giá.
Thư ký này tên là Blo là người Thuỵ Sĩ nhưng gốc Trung Quốc, là thư ký mới của Cố Phong, cậu đẩy kính gật đầu.
- Vâng.
Cố Phong không ngủ suốt một đêm xử lí những văn kiện trên bàn xong đã là 8h sáng, hắn không ngủ thư ký càng không thể ngủ suốt một đêm bên ngoài văn phòng có tiếng đánh máy lạch cạch bên trong văn phòng lại có tiếng bút không ngừng.
Blo cầm một hồ sơ mỏng đi vào đặt bên cạnh bàn Cố Phong.
- Đây là hợp đồng thu mua trang trại Anib ngài xem qua có gì không hài lòng tôi lặp tức đi sửa lại.
Cố Phong lật xem:“ Chấp nhận bán?”
Blo nghe thì gật đầu:“ Bên họ chấp nhận bán trang trại Anib chỉ là bên họ có một điều kiện.”
- Điều kiện?
- Bọn họ nói nếu bán trang trại có thể vẫn để lại những người làm việc kia không, cô gái kia cũng nói bản thân không thể ra khỏi trang trại, nơi đó là nơi ông nội để lại, cô ấy còn phải đợi một đứa em gái thất lạc quay lại tìm mình.
Cố Phong không đáp ứng ngay cũng không từ chối mà đứng dậy.
- Đi đến trang trại.
Chiếc xe otô đen nhám chạy băng băng trên đường cao tốc, gần đến 45p xe dừng ở bên ngoài một trang trại, xung quanh là vườn nho, táo....trái cây nào có thể làm rượu đều được trồng ở đây, đất ở đây có thể xem như tốt những cây đã kết quả trái vừa tròn lại mộng nước tuy không quá to nhưng vừa nhìn liền biết không có phân bón hay những thứ khác, trái cây đang là mùa kết quả những bông hoa trắng muốt trên đầu cánh hoa có pha chút sắc hồng gần nửa trang trại đều là loài hoa này, còn nửa còn lại rất nhiều màu sắc loại hoa khác nhau.
Bên ngoài đã có người chờ sẵn bọn họ không thể lái xe oto vào mà phải đi bằng chiếc xe điện bốn chỗ đậu ở bên cạnh, thân xe màu trắng trên xe có bốn ghế.
Người đàn ông phía trước là quản lí ở đây, việc trang trại đều do ông xử lí khuôn mặt hiền lành đôn hậu, bụng bia.
Blo đi lên phía trước bắt tay với người kia.
- Xin chào, chúng tôi là người liên hệ với trang trại Anib ngày hôm qua.
Người đàn ông bụng bia tên là Elang là người quản lí ở đây được ba mươi năm, ông bắt tay với Blo thì cười hiền hậu.
- Tôi là Elang quản lí ở đây, cô chủ ở bên trong đợi hai cậu từ sớm, tôi chở hai cậu vào.
Ba người leo lên xe điện, Elang khởi động xe lái vào.
Xe chạy ra khỏi vườn trái cây, hai bên đường có vài người làm cỏ thấy xe ôn Elang thì lên tiếng chào ông, tương đối hoà đồng từ phía xa xuất hiện một căn nhà gổ tuy không quá cũ nhưng lại có nét cổ xưa, bên ngoài có một người có mái tóc dài đội nón được đan bằng rơm ngồi xổm xuống như hái thứ gì ở trước nhà, Elang vừa thấy người liền tăng tốc chạy nhanh lại.
- Iun? Sao cháu ra đây làm gì bên ngoài rất nóng.
Nắng ở đây như muốn đốt cháy da thịt người khác, gió hiu hiu nhưng lại không thấy mát là bao mà là thấy nóng, người được kêu là Iun nghe thấy giọng Elang mới ngẩn đầu lên, trong tay cầm một nắm thóc.
Cố Phong dừng mắt ở trên khuôn mặt của Iun, người này...rất giống với Vân Sam nếu không phải có vết bớt màu đen ở trên trán, hắn còn tưởng Vân Sam trốn mình sang đây còn vào trang trại này mà nghịch, bụng Iun không có bự như cô, khuôn mặt lại có vết bớt đen tuy không lớn nhưng lại khiến người khác có chút để ý, mắt to, mũi cao giống một khuôn đúc ra từ Vân Sam.
xe điện 4 chỗ