Người chủ trì: Xin hỏi tính cách ngài thế nào?
Hoàng Hoàng: Ân, hoàn hảo. (hơi xấu hổ)
Tư Đồ: Ân, hoàn hảo. (rất kiêu ngạo)
Mộc Mộc: Ân, hoàn hảo. (cười tủm tỉm)
Vọng Vọng: Ân, hoàn hảo. (rất ngạo nghễ)
Người chủ trì run lên, cúi đầu ghi lại: đều hoàn hảo…
Người chủ trì: Vậy ngài nghĩ tính cách đối phương thế nào?
Hoàng Hoàng: Ân, hoàn hảo. (càng thêm càng thêm xấu hổ)
Tư Đồ: Ân, hoàn hảo. (kề sát qua nắm tay, đầy mắt là sủng nịch a sủng nịch)
Mộc Mộc: Ân, hoàn hảo. (có chút không tự nhiên)
Vọng Vọng: Ân, hoàn hảo. (kề sát qua nắm tay sờ a sờ, đầy mắt si mê)
Người chủ trì tiếp tục run lên một chút, cúi đầu ghi lại: vẫn như trước đều hoàn hảo.
Người chủ trì: Hai người gặp nhau lúc nào? Ở đâu?
Hoàng Hoàng: Ân, ở Sở Dương Thai.
Tư Đồ gật đầu: Sở Dương Thai.
Mộc Mộc: Hậu sơn Hắc Vân bảo.
Vọng Vọng gật đầu: Ở chỗ Vọng Thiên Thụ.
Người chủ trì: Ấn tượng đầu tiên về đối phương là gì?
Hoàng Hoàng do dự một chút: Hắn rất hung dữ.
Tư Đồ thất kinh: Hung dữ sao?
Hoàng Hoàng dè dè dặt dặt gật đầu: Ân, hung dữ.
Tư Đồ áp qua hôn: Ta đây không có hung dữ nha, ta lần đầu tiên thấy ngươi đã thấy thật khả ái.
Hoàng Hoàng mắc cỡ: Thật sao?
Tư Đồ kề sát: Ân! Chụt…
Mộc Mộc khóe miệng giật hai cái: Buồn nôn!
Tư Đồ lườm một cái: Trả lời câu hỏi của ngươi đi, nhiều lời quá.
Mộc Mộc nhướng mày, nhìn người chủ trì: Ấn tượng đầu tiên?
Người chủ trì cùng Vọng Vọng đều gật a gật, đợi Mộc Lăng trả lời.
Mộc Mộc suy nghĩ một chút: Một tiểu hài tử xấu xa!
Vọng Vọng phiền muộn, nhưng mà khi đó mới tám tuổi, đúng thật là tiểu hài tử xấu xa.
Người chủ trì thông cảm nhìn Vọng Vọng: Ngươi thì sao?
Vọng Vọng suy nghĩ một chút, nói: Rất tuấn tú [thật ra em nó nói là ngận suất : )))))) ]
= 口 =… Tất cả mọi người giật mình nhìn hắn, Mộc Lăng giơ tay sờ trán hắn: Ngươi làm sao rồi?
Tần Vọng Thiên trừng hắn: Ta lúc đó là nghĩ ngươi rất tuấn tú a!
Mộc Mộc ngượng ngùng bỏ tay xuống, nói: Được rồi, ngươi cũng không phải tiểu hài tử rất xấu xa, còn rất khả ái.
Mọi người: im lặng…
Người chủ trì: Thích điểm nào của đối phương nhất?
Hoàng Hoàng mặt đỏ hồng: Đều thích cả.
Người chủ trì: Thật đáng yêu nha! o(≧v≦)o…
Tư Đồ nhướng mày: Ta cũng đều thích hết! Nói xong vươn tay nhéo eo Tiểu Hoàng một cái: Trong ngoài đều thích!
Tiểu Hoàng đánh qua một quyền: o(≧0≦)o, đáng ghét!
Mộc Mộc: Cũng được, tàm tạm…
Người chủ trì đảo mắt một cái: Ngang bướng, còn Vọng Vọng?
Vọng Vọng chằm chằm nhìn Mộc Lăng một chút: Ta cũng vậy trong ngoài đều thích! Mộc Mộc là “ngoài lạnh trong nóng”!
Mộc mộc (#‵′) đỏ mặt đánh: Cắn chết ngươi!
Người chủ trì: Ghét điểm nào của đối phương nhất?
Hoàng Hoàng: Tư Đồ rất tốt.
Tư Đồ kề lại hôn: Thật ngoan!
Mộc Mộc bĩu môi: Nói không được điểm đáng ghét.
Vọng Vọng: ~(≧▽≦)/~ Mộc Mộc…
Mộc Mộc vội vã đá: Tránh ra, đừng dán dính lại đây!
Vọng Vọng cố sức hôn: Yêu chết ngươi!
Người chủ trì: Kiểu này hẳn là không có điểm đáng ghét rồi.
Người chủ trì: Nếu như dùng động vật hình dung, ngài nghĩ đối phương là?
Hoàng Hoàng: Ân, sư tử cọp các loại.
Tư Đồ: Thỏ.
Mộc Mộc: Cẩu cẩu.
Vọng Vọng: Miêu trư.
Mộc Mộc (╰_╯)# : Miêu trư là con gì?
Vọng Vọng: Bình thường ngươi giống miêu, lúc ăn cơm giống tiểu trư.
Mộc Mộc: … (>-<)…
Người chủ trì: Nếu như tặng quà cho đối phương, ngài sẽ tặng gì?
Hoàng Hoàng: Ân…
Tư Đồ không đợi Tiểu Hoàng nói xong đã giành nói: Chính hắn! Tốt nhất là không mặc quần áo đem tặng!
Tiểu Hoàng đỏ mặt, nhào tới che miệng Tư Đồ, bị Tư Đồ nhân cơ hội ôm ăn đậu hũ.
Mộc Mộc: Ta muốn ăn.
Vọng Vọng (╯﹏╰): Mộc Mộc, là tặng ta. Như vầy đi, ngươi cũng tự cởi hết tặng ta, ta cho ngươi ăn…
Mộc Mộc (#‵o′): Cắn chết ngươi!
Người chủ trì: Bất mãn chỗ nào với đối phương? Chẳng hạn như chuyện gì?
Hoàng Hoàng: Ân, làm nhiều quá.
Tư Đồ = 口 = : Đâu có nhiều? Rõ ràng còn làm chưa đủ!
Hoàng Hoàng nắm góc áo: Nhiều.
Tư Đồ ôm chầm lại khi dễ: Không nhiều!
Hoàng Hoàng… o(>0<)o… : Nha…
Mộc Mộc: Không bằng cầm thú!
Vọng Vọng im lặng một lát, nhào tới: Hảo, hôm nay sẽ làm cầm thú cho ngươi xem.
Mộc Mộc: Nha… Cút ngay, tiểu lưu manh, hoạn ngươi!
Người chủ trì: Quan hệ các ngài đến mức độ nào rồi?
Hoàng Hoàng mặt đỏ bừng: trốn sau vai Tư Đồ.
Tư Đồ đắc ý: Đã thành thân rồi, cái gì phải có tự nhiên có!
Mộc Mộc: Không biết.
Vọng Vọng: Chúng ta cũng thành thân rồi!
Mộc Mộc: Câm miệng!
Người chủ trì: Là do ai nói trước?
Hoàng Hoàng: Không có nói… Cứ tự nhiên mà… (#^—^#)
Tư Đồ gật đầu: Chúng ta là tâm ý tương thông, Tiên Tiên cũng không chướng tính, không giống ai đó.
Mộc Mộc: ==+
Vọng Vọng: Ta nói trước, ta nói ta muốn cùng ngươi ngủ, như vậy có tính không… Ngô(bị Mộc Lăng đỏ mặt che miệng lại!)
Người chủ trì: Đối phương nói gì sẽ khiến ngài không có cách nào cự tuyệt?
Hoàng Hoàng: Ân, hợp lý đều được.
Tư Đồ: Chúng ta làm đi!
Tiểu Hoàng đạp chân Tư Đồ một cái, trừng hắn, Tư Đồ hạnh phúc chịu đá…
Mộc Mộc: … Cùng đi ăn cơm đi.
Người chủ trì = =: Đúng là không tiền đồ.
Mộc Mộc: … (>3<)…
Vọng Vọng cười: Chúng ta làm đi!
Mộc Mộc (╰_╯)# : Ta nói vậy lúc nào?!
Vọng Vọng: Ngày hôm qua mới… Ngô (mồm bị bịt lại)
Người chủ trì: Ngài thích phần nào trên cơ thể đối phương nhất?
Hoàng Hoàng mặt đỏ bừng: Ân, tay…
Tư Đồ = 口 =: Tiên Tiên, sao ngươi không nói sớm, hôm nay chúng ta về nhà dùng tay làm!
Tiểu Hoàng %><%: Ta không phải nói cái kia!
Mộc Mộc suy nghĩ một lát, ngắm ngắm Tần Vọng Thiên: Cái kia, mũi…
Vọng Vọng O__O “… : Cái đó, Mộc Mộc, dùng mũi làm như thế nào a?
Mộc Lăng chụp gối đập qua: Ngươi tinh trùng thượng não a! Suốt ngày chỉ biết làm tới làm lui!
Người chủ trì: Biểu tình tình cảm của đối phương là?
Hoàng Hoàng: Ân… (xấu hổ muốn tìm chỗ trốn, bị Tư Đồ ôm lại)
Tư Đồ hạnh phúc ôm Tiểu Hoàng: Biểu tình sỡ hữu.
Mộc Mộc đỏ mặt nói không rõ ràng: Không nhìn thấy!
Vọng Vọng = = túm lấy Mộc Mộc muốn lôi ra ngoài: Bây giờ ta cho ngươi thấy!
Mộc Mộc… o(>_<)o…
Người chủ trì: Khi hai người cùng một chỗ sẽ làm gì khiến tim đập nhanh?
Hoàng Hoàng: Cái đó… (đã mắc cỡ đến bắt đầu bốc hơi nước luôn rồi)
Tư Đồ thõa mãn: Lúc hắn tùy ý làm gì đó.
Mộc Mộc hướng lên trời đảo mắt một cái: Tim lúc nào cũng đập, không đập là người chết!
Vọng Vọng đi tới ôm lại hôn.
Mộc Mộc đánh trả: Ngươi muốn chết.
Tần Vọng Thiên chỉ vào Mộc Mộc nói với người chủ trì: Xem đi, hiện tại tim cũng đập nhanh!
Mộc Mộc: T^T
Người chủ trì: Đã từmg cãi nhau chưa?
Hoàng Hoàng lắc đầu: Không cãi nhau.
Tư Đồ cười: Làm sao nỡ?!
Người chủ trì /(ㄒoㄒ)/… : Thật tốt a!
Mộc Mộc = = : Cãi liên tục
Vọng Vọng = = : Đúng vậy!
Người chủ trì: Cách biểu hiện tình yêu của ngài là?
Hoàng Hoàng: Ân, tốt với hắn…
Tư Đồ hôn: Thật đáng yêu.
Mộc Mộc: Ăn đồ ăn hắn làm.
Người chủ trì: ==|||
Vọng Vọng: … Làm!
Mộc Lăng chụp gối đập qua: Đánh chết ngươi!
Người chủ trì: Ngài nghĩ đối phương hợp với hoa gì?
Hoàng Hoàng: Bạch mai các loại.
Tư Đồ híp mắt: Bạch mai hợp với Tương Thanh.
Mộc Mộc bĩu môi nhìn Tư Đồ: Ngươi là một đóa bông cải.
Tư Đồ híp mắt, trừng Mộc Lăng xong lại nhìn Tiểu Hoàng, hôn trán hắn: Tiên Tiên giống hoa thủy tiên.
Người chủ trì: Mộc Mộc, Vọng Vọng giống hoa gì?
Mộc Mộc vuốt cằm nhìn Tần Vọng Thiên một lát: kê đản hoa[hoa trứng gà]
Mọi người: im lặng…
Vọng Vọng bình tĩnh nhìn Mộc Lăng một lát, nói: Mộc Mộc là hoa hẹ.
Mộc Mộc: 囧…
Người chủ trì: Xin hỏi ngài là công hay thụ?
Hoàng Hoàng: Ân… Đổi câu khác.
Tư Đồ nhướng mày: Đổi cái gì? Thụ là người ở phía dưới, Tiên Tiên ngươi là thụ!
Tiểu Hoàng mặt càng hồng, trừng Tư Đồ: Không được nói ra!
Mộc Mộc: Không biết!
Vọng Vọng giảo hoạt cười: Ta công!>“
Mộc Mộc ngang bướng: Nương a, lão tử cũng là công! [công có hai nghĩa, nghĩa gốc là giống đực, nghĩa ngọn ai cũng biết rồi]
Mọi người: lại im lặng…
Người chủ trì: Vì sao quyết định như vậy?
Hoàng Hoàng o(>﹏<)o : Đáng ghét, đổi câu khác.
Tư Đồ đắc ý: Thực lực cùng năng lực.
Mộc Mộc: Cái gì ta cũng chưa từng nghe.
Vọng Vọng: Kỹ thuật cùng sức chịu đựng.
Mọi người: urz
Người chủ trì: Địa điểm H lần đầu tiên là?
Hoàng Hoàng: Ân… Đêm động phòng.
Tư Đồ cười: Đêm thành thân.
Mộc Mộc giả vờ nhìn trời: Ta không nhớ rõ nữa!
Vọng Vọng thật thà: Muốn ta tả chi tiết lại không?
Mộc Mộc dùng gối đè hắn lại: Ngộp chết ngươi!
Người chủ trì: Cảm tưởng lúc đó là?
Hoàng Hoàng: Ân…
Tư Đồ: Sảng khoái!
Mộc Mộc: Ta không biết!
Vọng Vọng = 口 =: Ngươi không biết nữa? Ngày đó rõ ràng ngươi la to sảng khoái!
“Nha a a!” Mộc Lăng lao tới: Đánh chết ngươi!
Người chủ trì: Lúc đó dáng vẻ đối phương ra sao?
Hoàng Hoàng: Không… Không thấy rõ.
Mọi người khinh bỉ nhìn Tư Đồ: Cầm thú!
Tư Đồ cười đến háo sắc đầy mặt: Khả ái muốn chết!
Mọi người cắn khăn tay: Thật hâm mộ nha.
Mộc Mộc: Ta không biết, ta không nhớ rõ nữa!
Vọng Vọng: Ta nhớ rất rõ ràng! Mộc Mộc gợi cảm muốn chết!
Mộc Mộc: (≧3≦)/ Câm miệng!
Người chủ trì: Sáng sớm ngày hôm sau, câu nói đầu tiên của ngài là?
Hoàng Hoàng: Ta… Khi… tỉnh lại, là buổi trưa rồi.
Tư Đồ bật cười: Sao lại thành thật như thế?
Tiểu Hoàng: … o(><)o…
Mộc Mộc: Không biết!
Vọng Vọng lắc đầu: Hắn buổi tối mới tỉnh… “Bốp!” Lại một lần nữa bị Mộc Lăng dùng gối đầu đập trúng.ó
Người chủ trì: Số lần H mỗi tuần là?
Hoàng Hoàng: Thỏa thuận rồi, tối đa một hai lần…
Tư Đồ: Tuyệt đối muốn bảy lần!
Mộc Mộc: Một lần cũng không muốn!
Vọng Vọng: Ta muốn mười bốn lần!
Mộc Mộc: Ngươi cẩn thận tinh tẫn thân vong~ >”<
Người chủ trì: Các ngươi H như thế nào?
Hoàng Hoàng kéo tay áo Tư Đồ: Mấy câu này hảo háo sắc.
Tư Đồ sờ sờ đầu hắn: Ngoan, ngươi không muốn trả lời thì không nói là được, ai dám bức ngươi ta làm thịt!
Người chủ trì sờ sờ cổ, nuốt nước miếng một cái.
Mộc Mộc nhìn người chủ trì: Ta có thể tự mình động thủ làm thịt!
Vọng Vọng cười tủm tỉm: Đến đây, ta kể cho ngươi biết chi tiết!
Mộc Mộc nhào sang đánh người!
Người chủ trì: Cái này bỏ qua, câu tiếp theo.
Người chủ trì: Nơi mẫn cảm nhất của bản thân?
Hoàng Hoàng kéo tay áo Tư Đồ: Ta không muốn trả lời nữa!
Tư Đồ cười xấu xa: Cổ và bụng Tiên Tiên là mẫn… (bị Tiểu Hoàng bịt mồm)
Mộc Mộc ngắm người chủ trì: Mau đổi câu khác!
Vọng Vọng nhướng mày: Mộc Mộc trong ngoài đều rất mẫn cảm…
… o(><)o… Mộc Mộc đánh người: Ngươi muốn chết, ngày hôm nay ta nhất định phải đánh chết ngươi!
Người chủ trì: Dùng một câu nói hình dung đối phương khi H?
Hoàng Hoàng: Rất… Rất bá đạo. (mặt đỏ giống như con phượng hoàng nhỏ)
Tư Đồ: Khả ái đến cực điểm.
Mộc Mộc: Không nói cho ngươi.
Người chủ trì: Mộc Mộc a, phải phối hợp trả lời nha!
Mộc Mộc híp mắt hung hăng trừng Tần Vọng Thiên: Cầm thú!
Vọng Vọng cười xấu xa: Mộc Mộc khi H thật ra rất ngoan, miệng mồm cũng có chút kịch liệt.
Mộc Mộc: ><…
Người chủ trì: Nói thẳng thắn, ngài thích H không?
Hoàng Hoàng: Ân, nếu không quá lâu, còn có thể.
Tư Đồ: Bảo bối!
Tư Đồ lao đến ôm: Sau này chúng ta thểu cật đa đốn! [ăn ít nhưng nhiều bữa]
Mộc Mộc vẫn không nói lời nào.
Vọng Vọng thay hắn trả lời: Mộc Mộc nói hắn rất thích!
Mộc Lăng lườm, bị Tần Vọng Thiên đè ra hôn.
Người chủ trì: Nơi thường H là?
Hoàng Hoàng: Tư Đồ hắn, hay ở những chỗ kì quái…
Tư Đồ: Ai bảo ngươi tùy thời tùy chỗ đều khả ái như thế a!
Mộc Mộc: Hắn tùy thời tùy chỗ đều phát tình!
Vọng Vọng: Đó là bởi vì ngươi câu dẫn ta.
Người chủ trì: Nơi ngài muốn làm thử là?
Hoàng Hoàng: Bỏ qua…
Tư Đồ sờ cằm: Mái nhà.
Tiểu Hoàng mặt đỏ bừng: Ta không muốn!
Mộc Mộc: Tuyệt đối không được ở những nơi kì quái!
Vọng Vọng: Ở nhà bếp!
Mộc Mộc: Cút!
Người chủ trì: Đối với ý kiến “Nếu không chiếm được tâm, ít nhất cũng phải lấy được thân thể”, ngài tán thành hay phản đối?
Hoàng Hoàng: Quá sai lầm rồi.
Tư Đồ: Không thể được.
Mộc Mộc: Suy nghĩ ngu ngốc.
Vọng Vọng: … Có đôi khi dùng thức ăn không thu phục được thì phải tiền trảm hậu tấu a!
Mọi người: Im lặng…
Người chủ trì: Nếu bằng hữu nói với ngài “Ta rất cô đơn, cho nên chỉ tối hôm nay, làm ơn… ” muốn H, ngài làm thế nào?
Hoàng Hoàng: Nói cho Tư Đồ…
Tư Đồ xoa đầu: Ngoan, ta trực tiếp làm thịt.
Mộc Mộc: Hoạn.
Vọng Vọng: Hoạn xong làm thịt.
Người chủ trì: không nói được gì…
Người chủ trì: Trong lúc H ngài mong muốn đối phương nói gì?
Vọng Vọng cùng Tư Đồ trăm miệng một lời: Một lần nữa đi!
Tiểu Hoàng cùng Mộc Mộc #>0<#: Nằm mơ!
Người chủ trì: Ngài có hứng thú với SM không?
Hoàng Hoàng: Không muốn, thật đáng sợ.
Tư Đồ: Mấy thứ đồ chơi tình thú có thể thử một chút, chỉ cần không làm đau Tiên Tiên là được!
Mộc Mộc: Biến thái
Vọng Vọng: … Ta, rất muốn thử một chút.
Mộc Mộc lườm: Đại biến thái.
Người chủ trì: Trong lúc H chuyện tương đối khổ sở là?
Hoàng Hoàng: Hắn vẫn muốn…
Tư Đồ: Hắn không muốn nữa.
Mộc Mộc: Làm rất nhiều lần, tiểu hài tử chết tiệt!
Vọng Vọng: Ta đều đã có khắc chế…
Mọi người phẫn nộ chỉ: Cầm thú!
Người chủ trì: Thụ có từng chủ động cầu hoan chưa?
Hoàng Hoàng: Không…
Tư Đồ: Ngươi rõ ràng có!
Tiểu Hoàng: … o(><)o… Không có!
Tư Đồ cười: Lần ngươi uống say!
Tiểu Hoàng mặt đỏ hồng đi qua che miệng: Không được kể!
Mộc Mộc: Ta không biết.
Vọng Vọng cười: Lúc hắn hiểu lầm luôn…
Mộc Mộc: Không được nói!
Người chủ trì: Khi đó phản ứng của công là?
Hoàng Hoàng: Ân… Thật đáng sợ.
Tư Đồ: Đương nhiên là trực tiếp lao tới.
Mộc Mộc: Lũ cầm thú biến thái!
Vọng Vọng giảo hoạt cười: Ta vốn muốn nhẫn, ai bảo ngươi cứ nháo!
Mộc Mộc: Câu tiếp theo!
Người chủ trì: Công từng có hành vi cường bạo không?
Hoàng Hoàng: Không có.
Tư Đồ: Làm sao có thể.
Mộc Mộc: Hừ, hắn dám, hoạn hắn!
Vọng Vọng: Ta không muốn vậy.
Người chủ trì: Ngài thích nhất được hôn ở đâu?
Hoàng Hoàng: Ân… Không biết.
Tư Đồ: Ta hôn một cái hắn liền choáng váng rồi.
Mộc Mộc: Đừng hôn chỗ kì quái là được.
Vọng Vọng: Ta thích hôn mông hắn… ngô(lại một lần nữa bị đập trúng)
Người chủ trì: Khi H ngài nghĩ gì?
Hoàng Hoàng: Trời mau sáng một chút.
Tư Đồ: Trời vĩnh viễn không sáng.
Mọi người: im lặng…
Mộc Mộc: Hoạn hắn, tiêu diệt hậu họa!
Vọng Vọng = = : Dài hơn một chút thì tốt rồi…
Mọi người: OTZ…
Người chủ trì: Số lần H một đêm là?
Hoàng Hoàng: Bình thường đều là đến hừng đông.
Tư Đồ đắc ý: Kỳ thực cũng không được mấy lần.
Mộc Mộc: Cầm thú!
Vọng Vọng: Ân ta cũng không được mấy lần.
Ngươi chủ trì: 囧 …
Người chủ trì: Khi H, y phục là tự ngài cởi, hay đối phương cởi giúp?
Hoàng Hoàng: Hắn…
Tư Đồ: Đã nói là vừa hôn một cái hắn đã choáng váng.
Mộc Mộc: Hắn toàn là xé!
Vọng Vọng: Chuyện đó nhất định động tác phải nhanh!
Người chủ trì: Đối với ngài H là?
Hoàng Hoàng: Một loại biểu hiện hắn yêu ta.
Tư Đồ: Cách tốt nhất biểu hiện ta yêu hắn.
Mộc Mộc: Biểu hiện hắn tinh trùng thượng não.
Vọng Vọng: Vận động có ích cho thể xác và tinh thần.
Mọi người: OMG…
Người chủ trì: Cuối cùng xin hãy nói cùng ái nhân một câu.
Hoàng Hoàng: Ân, Tư Đồ ngươi tốt nhất…
Tư Đồ cảm động a cảm động, chạy đến hôn: Ngoan, hôm nay về mua cho ngươi một nghìn quyển sách!
Tiểu Hoàng (*^__^*) : Hì hì… Đi qua, chụt…
Mộc Mộc: Vọng Vọng, tối nay ta muốn ăn bánh trứng, phải cho thêm ngân ngư ti!
Vọng Vọng ôm chầm lại hôn: Tối nay làm cho ngươi, còn thêm rượu hoa điêu và thịt bò nấu bí đỏ… Sau đó buổi tối chúng ta làm, được không?
Mộc Mộc suy nghĩ một lát: Vậy phải làm thêm thịt kho tiêu với gà ngư hương!
Tần Vọng Thiên vỗ ngực một cái nói: Cứ giao cho ta!
Mọi người: không nói được gì…