Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 735: Chương 735: Ấm áp




Nghe thấy giọng nói của Triệu An An, Mộc Thanh chậm rãi mở mắt, nhẹ nhàng cười, nói: “Tất cả suối nước nóng trong những căn biệt thự ở đây đều do tập đoàn Cảnh Thịnh khai phá.”

Triệu An An kinh ngạc trừng lớn hai mắt: “Anh em?!”

Năm giây sau, cô lập tức thu lại vẻ mặt kinh ngạc, thay bằng vẻ mặt đương nhiên: “Đúng vậy, chỉ có anh em mới có thể lợi hại như vậy!”

“Lúc trước không ai xem trọng khu đất này, tất cả mọi người đều cảm thấy nơi này khai phá rất khó khăn, còn nữa, cho dù có xây dựng được thì cũng không bán được cho ai. Chỉ có Cảnh Thiếu kiên quyến muốn mua khu đất này, lúc đó còn bị rất nhiều người phản đối.”

Mộc Thanh là một trong số ít những người biết việc khai quá suối nước nóng trong biệt thự, anh nói bằng giọng khàn khàn, nhẹ nhàng giải thích với Triệu An An.

“Nhưng mà, sự thật chứng minh, Cảnh Thiếu đã đoán đúng. Tri thức của Cảnh thiếu rất uyên bác, còn tinh thông thiên môn, có thể dựa vào tự liệu chính phủ cung cấp mà đoán được nơi này có suối nước nóng. Sau đó khai phá sâu xuống thì liền phát hiện ra suối nước nóng, sau đó nơi này liền trở thành khu biệt thự sang trọng, chỉ cần chạm tay vào là bỏng ngay.”

“Khu biệt thự này, tổng cộng có 101 căn, nhưng mà chỉ có 17 căn có suối nước nóng. Mỗi một căn đều rất khó có được, giá cả cũng rất cao. Sau khi truyền ra tin tức suối nước nóng, tập đoàn Cảnh Thịnh không cần thuê quảng cáo cũng có thể bán hết không còn một căn. Em không biết đâu, bởi vì nơi này không có tuyên truyền cho nên cũng có rất nhiều người không biết bên trong biệt thự có suối nước nóng.”

Khi Cảnh Thịnh khai phá khu biệt thự này, Cảnh Dật Thần vẫn chưa trở thành tổng tài tập đoàn Cảnh Thịnh, mà người đảm nhiệm chức tổng tài khi đó là Cảnh Trung Tu.

Nhưng mà, Cảnh Dật Thần vẫn tham dự vào các hạng mục trong lĩnh vực khai phá của Cảnh gia, lựa chọn mua khu đất này, chính là quyết định của Cảnh Dật Thần.

Khu đất này có diện tích rất lớn, Cảnh Thịnh tiêu tốn ba mươi triệu mới mua được nó.

Bởi vì không ai xem trọng nơi này, chính phủ cũng không nói thách giá, so với những chỗ khác ở A thị thì nơi này đã rất tiện nghi rồi.

Tốn hơn ba mươi triệu để mua một mảnh đất, lúc ấy có rất nhiều người trong Cảnh Thịnh phản đối.

Chỉ có Cảnh Trung Tu ủng hộ Cảnh Dật Thần, ông chưa xem khu đất này, cũng không cần xem, bởi vì với ông mà nói, ba mươi triệu cũng không lớn, Cảnh Dật Thần muốn đầu tư, vậy cho Cảnh Dật Thần làm là được, thua lỗ cũng không sao.

Nhưng mà, đợi đến sau khi xây dựng xong biệt thự, tổng giá trị bán ra đã cao tới một ngàn triệu, lợi nhuận cao hơn mấy chục lần.

Sau khi Cảnh Thịnh biết tin tức này thì bọn họ đều thay đổi cách nhìn về Cảnh Dật Thần, cho nên đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Cảnh Dật Thần trở thành tổng tài tập đoàn Cảnh Thịnh rất thuận lợi.

Truyền kỳ về Cảnh Dật Thần, từ nhỏ đến lớn Triệu An An đã nghe thấy rất nhiều lần, bây giờ đã không còn cảm giác gì nữa rồi, cô chỉ cảm thấy kỳ lại: “Sao anh em không giữ lại căn biệt thự tốt nhất cho mình mà lại cho anh?”

Đây không phải là phong cách của Cảnh Dật Thần, nếu anh ấy muốn thứ gì thì nhất định sẽ chọn thứ tốt nhất.

Mộc Thanh lập tức nở nụ cười đắc ý: “Bởi vì, khi đó Cảnh Thiếu còn chưa gặp được chị dâu, cho nên anh ấy nghĩ rằng mình không cần loại biệt thự này! Sau đó chờ đến khi Cảnh Thiếu kết hôn thì căn biệt thự này đã được trang trí xong rồi, tiền cũng đưa cho anh ấy rồi, ngay cả người hầu cũng đã vào ở, đương nhiên là anh ấy không thể lấy lại được!”

Triệu An An lập tức hiểu rõ, thì ra là như vậy!

Đúng là chỉ có nguyên nhân này, trước kia Cảnh Dật Thần không thích ở trong biệt thự rộng lớn, anh ấy thích ở trong căn hộ trong tiểu khu hơn.

Cho nên trước kia Cảnh Dật Thần không mua căn biệt thự này, đợi đến khi anh ấy kết hôn với Thượng Quan Ngưng thì phòng ở đây đã bán được một nửa rồi!

Triệu An An và Mộc Thanh nói chuyện, một lát sau, cô phát hiện anh đã ngủ mất!

Đây là lần đầu Mộc Thanh ngủ khi đang nói chuyện với cô.

Có lẽ là do anh rất mệt!

Triệu An An lặng lẽ đi đến bên cạnh anh, nhìn anh ngủ trên tảng đá không hề phòng bị, trong lòng lập tức đau đớn, cô còn rất muốn khóc.

Thật là ngốc mà, biết rõ cô sẽ không đồng ý lời cầu hôn, vậy mà vẫn liều mạng chuẩn bị.

Mặc dù ngâm mình trong suối nước nóng, thế nhưng cô vẫn nhìn thấy rõ ràng sự mệt mỏi hiện lên trên mặt anh, có thể thấy được mấy ngày nay anh rất bận rộn.

Anh giống như đứa nhỏ ngủ quên trong suối nước nóng, trên gương mặt anh tuấn còn dính bọt nước, Triệu An An muốn lau cho anh, nhưng lại sợ sẽ đánh thức anh.

Ngâm suối nước nóng rất tốt cho thân thể, nhưng mà ngâm lâu chẳng những không có lợi mà còn có hại.

Triệu An An do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định đánh thức Mộc Thanh -- Nếu cô có sức mạnh như Tiểu Lộc thì tốt rồi, có thể trực tiếp ôm Mộc Thanh vào phòng ngủ.

“Đầu gỗ, dậy đi, đi lên phòng ngủ, không thể ngủ ở đây.”

Mộc Thanh ngủ rất say, nước nóng rất thoải mái, anh lại quá mệt mỏi, một khi thả lỏng thì liền ngủ say.

Triệu An An kêu anh vài lần mới đánh thức được anh.

Mộc Thanh mở to mắt, sau khi ý thức được mình ngủ trong suối nước nóng thì anh liền cười khổ.

Anh lấy hai cái khăn tắm rộng, một cái khoác lên vai mình, một cái lau khô thân thể cho Triệu An An, sau đó mới cầm tay cô, dẫn cô lên lầu nghĩ ngơi.

Khi nằm lên giường, Mộc Thanh ôm Triệu An An vào lòng, không chịu cho cô ngủ phòng bên cạnh.

“Đừng đi mà, An An.”

Mộc Thanh cúi đầu nói, mang theo quyến luyến và ôn nhu.

“Em ở bên cạnh anh đi, đừng đi đâu hết. Anh sẽ không làm điều xằng bậy, chỉ ôm em thôi, anh muốn khi mở mắt có thể nhìn thấy em, được không?”

Triệu An An không thể từ chối Mộc Thanh, anh vĩ đại như vậy, có thể chọn lựa cô gái tốt nhất cho mình, nhưng mà cố tình anh lại thích cô, còn thích đến bất lực như vậy.

Cô nhẹ giọng nói: “Được, em không đi.”

Mộc Thanh ôm cô, mỹ mãn chìm vào giấc ngủ.

Trong biệt thự yên tĩnh mà ấm áp, hoa hồng trong vườn hoa hấp dẫn không ít ong bướm, thậm chí còn có rất nhiều chú chim không biết tên bay tới, lặng lẽ trộm một cánh hoa, sau đó mang đi đưa cho người nó yêu quý.

Dì Đậu mà Mộc Thanh tìm đến quét dọn cả biệt thự không có một hạt bụi.

Bà là người giản dị lại siêng năng, biệt thự lớn như vậy, thế nhưng chỉ có một mình bà ở hơn một năm, mỗi tháng còn nhận được rất nhiều tiền lương từ chỗ Mộc Thanh, có thể cung cấp cho con trai học đại học, điều đó làm bà rất cảm kích.

Lần đầu nam và nữ chủ nhân đến nơi này ở, cho nên bà phải chuẩn bị tinh thần.

Bà nhanh chóng đi mua rau dưa và thịt, sau đó liền bận rộn trong phòng bếp.

Đợi đến khi hai người tỉnh ngủ thì cũng vừa đúng lúc có thể ăn cơm chiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.