Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 428: Chương 428: Biến cố (1).




Chương 429: Biến cố (1).

Ở Anh quốc so với trong nước an toàn hơn rất nhiều.

Quý gia cũng được, Dương Mộc Yên cũng được, thực lực gia tộc ở thành phố A có lớn mạnh hơn cũng không thể so sánh với thế lực cường đại của Cảnh gia ở Anh quốc. Cảnh gia ở Anh quốc đã cắm rễ thật lâu thật lâu, nhận lực và tài lực cực kì hùng hậu.

Thành phố A bị thân phận thật của Dương Mộc Yên làm cho chao đảo vẫn chưa bình thường trở lại, liền bị một quả bom khác đội xuống làm một mảnh rung chuyển: Quý gia nội đấu, bác cháu tương tàn! Quý Bác liên hợp với Dương Mộc Yên, dùng các loại thủ đoạn bức vua thoái vị, ý đồ cướp lấy quyền thừa kế Quý gia, bức Quý Mẫn Quyết nhường chức tổng giám độc, để Quý Bác thay vào đó.

Quý gia trong lúc nhất thời trở thành đề tài nóng ở thành phố A, nghe nói Quý Bác hiện tại căn bản không dám lộ diện, chỉ cần lộ diện, sẽ bị phóng viên bao vây.

Mà Quý gia lão thái thái đã chống đỡ không được, tức giận tới phải nằm viện.

Giá cổ phiếu của tập đoàn Quý thị xuống giá điên cuồng, khiến nhân viên hoảng sợ.

Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng lại không chịu ảnh hưởng chút nào, hai người ở Anh quốc nhàn nhã nhẹ nhàng, một mặt chuẩn bị cho hôn lễ, một mặt thăm quan phong cảnh Anh quốc.

Trước hôn lễ một ngày, Triệu An An cùng Mộc Thanh, Trịnh Luân cùng Trịnh Kinh, hai đôi phù dâu ơhù rể đều đã đến Anh quốc. Người nhà Cảnh gia, Hoàng Lập Hàm, còn có người nhà Thượng Quan, rất nhiều khách khứa được mời tham gia hôn lễ cũng đều đã đến đây.

Tất cả mọi người được sắp xếp ở một khách sạn năm sao cao cấp cách giáo đường tổ chức hôn lễ không xa, khách sạn này thuộc về tập đoàn Cảnh Thịnh, ở Anh quốc còn có vài khách sạn như vậy.

Thượng Quan Ngưng tổ chức hôn lễ, chính cô cũng rất cao hứng, mà Triệu An An cùng Trịnh Luân so với cô còn vui vẻ hơn, cả ngày đều lôi kéo Thượng Quan Ngưng ríu rít nói chuyện, cho đến khi Cảnh Dật Thần đuổi người, Triệu An An mới lôi kéo Trịnh Luân không tình nguyện rời đi.

Vì cho tiện Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng cũng ở khách sạn, nếu ở biệt thự của hắn ở Anh quốc, đến giáo đường sẽ rất xa, hắn lo lắng Thượng Quan Ngưng sẽ mệt, liền trực tiếp ở khách sạn.

Lễ phục và giày dép dùng để mặc cho hôn lễ đều đã được đưa tới, Thượng Quan Ngưng yêu thích không buông tay vuốt ve.

Đây là váy cười cùng giày độc nhất vô nhị thuộc về cô, đều thuần sắc trắng, còn có lễ phục màu đỏ rực theo truyền thống Trung Quốc, đôi giày cũng một màu đỏ.

Mỗi một bộ đều hoàn mỹ, mỗi một bộ đều có giá trị liên thành.

Nhưng mà điều Thượng Quan Ngưng thích không phải giá cả của chúng, mà là ý nghĩa của chúng.

Cô sẽ đem mấy bộ lễ phục này giữ gìn thật tốt, vài năm sau, cô già rồi, nhìn thấy váy cưới này sẽ tràn ngập vui sướng cùng hạnh phúc.

Trừ bỏ quần áo của Thượng Quan Ngưng, nhà thiết kế còn đưa tới lễ phục của Cảnh Dật Thần, tay trang thuần sắc trắng được làm thủ công, áo sơmi trắng tinh, cà vạt màu trắng —— ở Anh quốc, kết hôn phải dùng toàn bộ màu trắng, tượng trưng cho hạnh phúc, là màu sắc may mắn nhất.

Cảnh Dật Thần hiếm khi mặc tây trang màu trắng, hắn phần lớn đều mặc tây trang màu tối, giống như người của hắn, trầm ổn thành thục.

Nhưng mà mấy ngày hôm trước Cảnh Dật Thần vừa mới thử bộ quần áo này xong, Thượng Quan Ngưng đến giờ vẫn nhớ rõ dáng vẻ của hắn lúc đó.

Khuôn mặt đẹp trai, đường nét sắc bén như dao, ánh mắt thâm trầm, dáng người tỉ lệ hoàn mỹ, cao lớn mà đĩnh bạt, như là chàng hoàng tử hoàn mỹ nhất trong chuyện cổ tích.

Là người thì đều thích cái đẹp, nhìn thấy sự tốt đẹp sẽ không tự giác muốn nhìn nhiều hơn một chút, sẽ sinh ra tình cảm yêu thích.

Thượng Quan Ngưng cũng không ngoại lệ, cô rõ ràng đã sống với Cảnh Dật Thần lâu như vậy, biết rõ tất cả của hắn, lại vẫn như cũ không tự chủ được bị hắn hấp dẫn.

Đây không đơn giản chỉ là vẻ bề ngoài, còn có khí chất mà hắn sinh ra.

Thật lâu lúc trước, cô liền biết, một khi cùng Cảnh Dật Thần ở chung thời gian dài, cô căn bản không thể chống lại mị lực của hắn.

Mà hiện tại, cô vẫn như cũ càng ngày hãm càng sâu.

May mắn người đàn ông này là của cô, bằng không, thấy hắn yêu một người khác, cô không biết có thể khống chế mình không tiếp cận hắn, cướp đi hắn.

Thượng Quan Ngưng duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve bộ quần áo của Cảnh Dật Thần, khóe môi không tự chủ được hơi giơ lên.

Thật tốt, ngày mai bọn họ đã tổ chức hôn lễ rồi!

Cô muốn làm cô dâu của hắn!

Cảnh Dật Thần thấy Thượng Quan Ngưng trên mặt đều là ý cười hạnh phúc, trên khuôn mặt đẹp trai không khỏi lộ ra ý cười.

Ngày mai, bọn họ chính là cô dâu và chú rể, tuy rằng tới chậm một chút, nhưng vẫn như cũ làm lòng hắn kích động, không thể giữ bình tĩnh.

Hắn đã rất lâu chưa từng khẩn trương như vậy.

Hắn không muốn hôn lễ xuất hiện một chút sai lầm nào, hắn muốn cho người phụ nữ hắn yêu nhất một hôn lễ hoàn mỹ nhất.

Rốt cuộc, bọn họ cả đời này chỉ có một lần như vậy mà thôi.

Cảnh Dật Thần đi qua, từ sau lưng nhẹ nhàng ôm chặt Thượng Quan Ngưng.

Hai người cái gì cũng không cần phải nói, liền có loại tâm linh tương thông sung sướng cùng hạnh phúc.

Mọi việc trong hôn lễ, đại đa số đều do Cảnh Dật Thần sắp xếp, Thượng Quan Ngưng trên cơ bản cái gì cũng không cần quản, hơn nữa Cảnh Dật Thần còn phải điều khiển từ xa quản lý tập đoàn Cảnh Thịnh, còn cần đối phó với Quý Bác cùng Dương Mộc Yên, tin tức và dư luận ở thành phố A đều do hắn một tay lên kế hoạch thúc đẩy.

Cho nên, sắc mặt Cảnh Dật Thần thoạt nhìn có chút mỏi mệt, ngược lại người có thai như Thượng Quan Ngưng thần thái sáng láng.

Thượng Quan Ngưng xoay người, nhìn dáng vẻ mỏi mệt của Cảnh Dật Thần, không khỏi có chút đau lòng.

“Công việc luôn là làm không hết, đám cưới không phải vẫn có người lo liệu sao, anh không cần khiến chính mình mệt mỏi như vậy.”

Cảnh Dật Thần cười cười, đôi mắt sáng như sao chớp động: “Anh không mệt, có thể cưới được em, mệt chút nữa cũng đáng giá.”

Thượng Quan Ngưng há miệng, cả người đều treo ở trên người Cảnh Dật Thần: “Anh mệt muốn chết rồi còn không phải khiến em đau lòng sao?”

“Vợ anh đau lòng anh là đúng rồi, nhưng mà, ngày mai khả năng sẽ rất mệt, nên anh đau lòng. Nếu trên đường có cái gì không thoải mái, nhất định phải nói cho anh biết, không cần miễn cưỡng, em cùng con mới là quan trọng nhất.”

Thượng Quan Ngưng gật gật đầu: “Ừ, em đã biết. Nhưng mà em đâu có yếu đuổi như vậy, một cái hôn lễ mà thôi, em khẳng định không thành vấn đề, yên tâm đi!”

Hai người nói, ngoài phòng lại truyền đến tiếng cãi cọ.

Có người ở bên ngoài náo loạn?

Cảnh Dật Thần nhíu mày, ngay sau đó lại buông ra.

Hắn nhẹ nhàng hôn đôi môi đỏ của Thượng Quan Ngưng nói: “Ở trong phòng chờ anh, anh đi ra ngoài nhìn xem, một lát liền trở về.”

Thượng Quan Ngưng gật gật đầu đồng ý.

Cô cũng không lo lắng, bên ngoài sẽ xảy ra chuyện gì, những người ở trong khách sạn đều là khách khứa tới tham gia hôn lễ, mà có thể được Cảnh Trung Tu mời tới, đều là người có thân phận lớn, khả năng phát sinh tranh chấp là rất thấp.

Thượng Quan Ngưng nhìn Cảnh Dật Thần đi ra ngoài, cười đem áo cưới cùng lễ phục cất vào tủ quần áo, vừa mới kéo cửa tủ ra, liền nghe được tiếng của phòng mở ra một lần nữa.

Cô cười quay đầu: “Nhanh như vậy liền đã trở lại……”

Lời còn chưa dứt, thấy rõ người tới, tươi cười của Thượng Quan Ngưng đã hoàn toàn cứng lại, sau đó, cô liền mất đi tri giác, lâm vào trong bóng tối thật sâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.