Chương 427 – Thảm
Ít nhất, Cảnh Dật Nhiên muốn gì cũng thể hiện ra bên ngoài, cho dù trong lòng đang tính kế, Quý Bác cũng có thể nhìn thấu, không giống như Dương Mộc Yên, hắn không thể đoán được suy nghĩ của cô gái đó, luôn cảm thấy, chỉ một lát nữa thôi, hắn bị sẽ cô chèn ép.
Đâu có giống đang tìm người giúp đỡ, hắn đây là tặng bùa đòi mạng cho mình!
Sắc mặt Quý Bác khó coi, Cảnh Dật Nhiên lại không thèm để ý, trong đôi mắt xinh đẹp đào hoa, tràn đầy hưng phấn và vui vẻ.
Tuy hắn và Cảnh Dật Thần là kẻ thù không đội trời chung, nhưng quan hệ của hắn và Quý Bác cũng không tốt cho lắm, nhìn thấy Cảnh Dật Thần và Quý Bác đấu đá, Quý Bác bị chọc tức đến bực bội, trong lòng hắn rất vui!
Không sát muối vào miệng vết thương của Quý Bác, thì rất xin lỗi bản thân đã nhận lấy sự châm chọc và khiêu khích của Quý Bác vào mấy ngày trước!
“Lần trước Dương gia, gần như là muốn lấy mạng của anh tôi rồi, cấp cứu suốt đêm, ba tôi sắp điên luôn, ngay cả sát thủ đệ nhị trên toàn thế giới mà cũng mời đến, chỉ vì muốn tìm người mà Dương gia thêu. Cuối cùng sát thủ đó bị buộc phải tự sát, thật là bi ai!”
Quý Bác và Đường Vận sửng sốt, dễ nhận thấy rằng họ không biết rõ tình hình lúc đó. Bọn họ chỉ biết việc Dương gia mướn sát thủ giết người, nhưng không biết Cảnh Dật Thần bị thương, còn nhiêm trọng như vậy, họ chỉ biết là người Dương gia thuê đã bị giết rất nhanh.
Thì ra, suýt chút nữa thì Cảnh Dật Thần đã chết!
Đó là người thừa kế xuất sắc nhất mà Cảnh gia khổ sở bồi dưỡng, sáng tạo nên huyền thoại thương nghiệp, từ khi Cảnh Dật Thần tiếp nhận tập đoàn Cảnh Thịnh đế nay, công trạng nhanh chóng gia tăng, lúc đầu chỉ có vài lĩnh vực nhỏ nhanh chóng phát triển, Quý Bác chính là một trong những người bị tổn thất, đối với thủ đoạn và năng lực của Cảnh Dật Thần, lòng hắn vẫn còn sợ hãi.
Khó trách Cảnh Trung Tu lại tức giận như vậy, nhanh chóng tiêu diệt Dương gia, đổi lại là Quý Bác, nếu hắn có đủ năng lực, hắn cũng sẽ làm vậy.
Bởi vì nó đã biến thành huyết hải thâm cừu.
“Còn nữa, chỉ sợ ông không biết, khi Dương gia thuê sát thủ giết người lần hai, chính mắt tôi nhìn thấy, viên đạn bay qua trước mắt tôi, chút nữa là lấy mạng của tôi rồi! Hù chết bổn công tử, may mà tôi trốn nhanh! Đáng tiếc, lần thứ hai cũng không thành công, chỉ là đánh gãy cánh tay của Thượng Quan Ngưng mà thôi.”
Cảnh Dật Nhiên sẽ không thừa nhận, lúc ấy phản ứng đầu tiên của hắn là đẩy Thượng Quan Ngưng ra, bây giờ khi hắn nhớ lại, hắn vẫn cảm thấy không thể hiểu nổi.
Hắn cứu Thượng Quan Ngưng làm gì, tại sao lại không để Thượng Quan Ngưng chết?
Quý Bác không thể tin được, Thượng Quan Ngưng bị thương, suýt chút nữa thì gãy tay...
Đường Vận hung ác nói: “Tốt lắm! Nên giết cái con tiện nhân kia đi!”
Ả nói xong, đột nhiên sáng mắt: “Đúng rồi, tôi có thể thuê sát thủ giết Thượng Quan Ngưng!”
Ánh mắt lạnh lẽo của Quý Bác và Cảnh Dật Nhiên đồng loạt bắn về phía Đường Vận.
Đường Vận lại không cảm thấy, cô ta đang đắm chìm trong suy nghĩ tuyệt vời của mình, bởi vì cô ta rất muốn giết chết Thượng Quan Ngưng!
Ánh mắt Cảnh Dật Nhiên khôi phục lại như bình thường, hắn không nhìn Đường Vận nữa, tiếp tục cười nhạo Quý Bác: “Khôg phải ai cũng nói Dương Mộc Yên kia xấu đến nỗi ma chê quỷ hờn hay sao? Gương mặt trang điểm này là mặt nạ à? Thưởng thức của ông đúng là độc đáo! Sau này sinh con rồi có thể đem ra ngoài gặp người hay không?”
Quý Bác nhớ đến lời đồn về Dương Mộc Yên, còn có việc gần đây Dương Mộc Yên rất thích hoá trang, thản nhiên nói: “Tôi cũng không phải đồ ăn của Dương Mộc Yên, sau khi kết hôn Dương Mộc Yên phải đến bệnh viện, tìm bạn cũ của cô ta.”
Cảnh Dật Nhiên sửng sốt, trừng lớn mắt: “Ông nói... Mộc Thanh?!”
Chuyện Dương Mộc Yên say đắm Mộc Thanh, đã truyền khắp ngõ ngách A thị, không ngờ đã nhiều năm như vậy rồi, mà Dương Mộc Yên còn không hết hy vọng!
Cảnh Dật Nhiên cười ha ha, trong lòng vô cùng vui sướng!
Ai kêu thằng khốn Mộc Thanh kia châm cứu phía dưới của hắn, làm cho bây giờ hắn không làm được chuyện mà đàn ông hay làm!
Đó là chuyện sỉ nhục nhất đời hắn!
Lỡ như để lại di chứng, sau này không thể hưởng thụ tình dục, Cảnh Dật Nhiên thề, hắn nhất định sẽ giết Mộc Thanh!
Quý Bác nhìn xa trông rộng dời đi lực chú ý của Cảnh Dật Nhiên, cuối cùng cũng thoải mái.
Hắn thật sự không muốn nghe chuyện có liên quan đến Dương Mộc Yên.
Hắn tìm Cảnh Dật Nhiên, là muốn thương lượng một chút, làm sao để đối phó với Cảnh Dật Thần, cũng không phải đến nghe Cảnh Dật Nhiên chế nhạo và châm biếm.
Bây giờ, hai người bọn họ đều đang nắm giữ cổ phần gia tộc đối phương, từ mức độ nào đó mà nói, bọn họ là châu chấu trên dây thường.
Nhưng mà, ở đây có Đường Vận, Quý Bác không thể thảo luận công việc với Cảnh Dật Nhiên, cô gái này là người không có đầu óc, lỡ như để lộ bí mật thì làm sao bây giờ.
Chính là, Quý Bác không muốn để ý Đường Vận, nhưng Đường Vận lại nhìn chằm chằm vào hắn.
“Quý tổng, ông cho tôi mượn chút tiền được không? Bây giờ tôi thiếu tiền.”
Đường Vận mở miệng liền mượn tiền, trên mặt không có chút ngại ngùng nào.
Ả tìm Cảnh Dật Nhiên, chính là để mượn tiền, nhưng mà Cảnh Dật Nhiên lại bị Cảnh gia đuổi ra ngoài, tịch thu tất cả tài sản, đóng băng mọi thứ, nhìn qua còn nghèo hơn cả ả!
Gần đây, Đường Vận trải qua những ngày cực khổ không sao tả siết, tất cả nguồn kinh tế đều biến mất, Đường Vận sắp lâm vào cảnh tượng ngủ ngoài đường cái rồi!
Người phía sau, cô không dám liên lạc, chỉ cần liên lạc, chắc chắn sẽ bị Cảnh Dật Thần bắt hết toàn bộ!
Phiêu lưu quá lớn, cô không dám mạo hiểm, mục đích Cảnh Dật Thần để cô sống, chính là muốn tìm những người đứng sau lưng cô, mấy ngày nay, đã chết không ít người!
Chỉ cần là người có quan hệ với sự kiện năm đó, Cảnh Dật Thần đều không bỏ qua, đã có vài người che dấu rất tốt, rơi vào tay Cảnh Dật Thần. Cũng may là những người đó không biết nhiều lắm, cho nên những người còn lại cũng an toàn.
Đường Vận biết, khi từng người ở sau lưng ả chết, sẽ đến lượt ả!
Gần đây thân thể Đường Vận xuất hiện triệu chứng kỳ lạ, thường xuyên cảm thấy co rút đau đớn, cô đã đến bệnh viện kiểm tra, vậy mà phát hiện trong cơ thể mình có mười ba ngân châm cực nhỏ! Hơn nữa, không có bệnh viện nào ở A thị dám phẫu thuật lấy nó ra cho cô, tự tiện lấy châm, thật sự có thể lấy luôn mạng của Đường Vận!
Chính là, nếu không lấy ra, dựa theo tính toán của bác sĩ, những cây ngân châm đó sẽ di chuyển trong máu, sau đó đi vào tim!
Khi tất cả ngân châm chảy vào tim, cũng chính là ngày chết của Đường Vận!
Bây giờ, Đường Vận cách cái chết, còn nửa năm!
Mà ở nửa năm này, có lẽ Đường Vận sẽ không chịu nổi thống khổ kịch liệt mà nó gây ra!
Đây là tra tấn, Đường Vận từng nhận lấy huấn luyện đặc biệt, nhưng cũng không thể chống cự được sự đau đớn này!