Chương 304: Đường Vận, tôi không nợ cô.
Đường Vận lần này mang thai trở về, căn bản không phải vì muốn có tình yêu của Cảnh Dật Thần!
Cô ta biết căn bản không thể chiếm được tình yêu của Cảnh Dật Thần, hắn đem tất cả tình yêu cho một mình Thượng Quan Ngưng! Trong mắt hắn căn bản không có cô ta!
Cho tới hôm nay, cô ta đã nghĩ ra được không chỉ có tình yêu của Cảnh Dật Thần! Còn có nhiều thứ hơn nữa!
Cảnh Dật Thần mặt không chút biểu cảm nhìn Đường Vận, lạnh lùng mở miệng: “Đường Vận, nếu cô cảm thấy, vì cô đã cứu mạng tôi thì tôi phải mặc cho cô sắp đặt, tôi nghĩ cô hẳn là quá xem trọng chính mình. Tôi nói rồi, tôi nợ cô chính là tôi nợ, cô nợ người khác là chính cô nợ, không thể nhập làm một. Tôi muốn bảo vệ cô, cho cô cuộc sống tốt nhất, nhưng mà chính cô lựa chọn từ bỏ, từ hôm nay trở đi tất cả sự bảo vệ của tôi đều thu lại.”
Đường Vận ngẩn ra, trong lòng giống như bị xé rách, giống như cô ta đang thoải mái lợi dụng vật nào đó tự nhiên lại biến mất không thấy!
“Cô không muốn đi Mỹ, vậy thì không đi, cô cứ ở bệnh viện này đi, nơi an toàn hơn rất nhiều! Tôi nghĩ, cô ở đây gặp bạn bè của mình sẽ càng tiện hơn, âm mưu quỷ kế cũng sẽ nghĩ ra nhanh hơn!”
“Anh Dật Thần, anh nói cái gì, em nghe không hiểu!” Đường Vận trong lòng có chút hoảng loạn, cô ta sợ kỹ thuật diễn của mình không đủ, bị Cảnh Dật Thần nhìn thấu! Mỗi một việc cô ta làm, một khi bị Cảnh Dật Thần biết, cô ta tuyệt đối sẽ chết rất thảm!
“Không, cô có thể nghe hiểu.” Cảnh Dật Thần giọng nói vững vàng, giọng nói ngoại trừ có chút lạnh lùng còn có sự hờ hừng, cùng ngày thường không có gì khác biệt.
Nhưng Mộc Thanh bên cạnh hắn lại biết, hắn hiện tại đang cực lực áp chế tức giận cùng ý muốn giết người của mình.
Chưa từng có người như Đường Vận, không ngừng khiêu chiến sức chịu đựng của Cảnh Dật Thần, lại như cũ lông tóc không tổn hao gì!
Ngay Cảnh Dật Nhiên có rất nhiều bùa hộ thân, sau mỗi lần khiêu chiến Cảnh Dật Thần, đều sẽ yên lặng một đoạn thời gian rất dài —— bởi vì hắn sẽ bị đánh không xuống giường được.
Đường Vận hiện tại tuy rằng rất thảm, nhưng lại không phải do Cảnh Dật Thần đánh, Cảnh Dật Thần cho tới nay đều nghĩ bảo vệ cô ta, không để cô ta bị thương.
Nếu lần này không phải Đường Vận hoàn toàn vượt qua sức chịu đựng của Cảnh Dật Thần, khắp nơi nói cô ta mang thai đứa bé của hắn, Cảnh Dật Thần vẫn sẽ không tùy ý đánh cô ta.
Cảnh Dật Thần tuy rằng không thích Đường Vận, nhưng lại không thể phủ nhận, cô ta ở trong lòng hắn có vị trí rất quan trọng, chỉ một cái ơn cứu mạng này, liền đủ để Cảnh Dật Thần dùng hết toàn lực bảo vệ cô ta.
Không biết có bao nhiêu người hy vọng có thể được Cảnh Dật Thần quan tâm như vậy, Đường Vận thật vất vả có được, lại không biết quý trọng, một hai phải năm lần bảy lượt khiêu khích.
Cô ta coi như cũng rất hiểu Cảnh Dật Thần, cô ta chẳng lẽ nhìn không ra, Cảnh Dật Thần có bao nhiêu coi trọng Thượng Quan Ngưng sao?
Hắn đem Thượng Quan Ngưng so với chính mình còn coi trọng hơn, vì cô, cái gì cũng nguyện ý đi làm, tính cách của hắn cũng tốt hơn rất nhiều rất nhiều, thậm chí có thể không chút do dự liền hy sinh chính mình, bảo vệ Thượng Quan Ngưng.
Chỉ cần có người dám tổn thương cô, Cảnh Dật Thần nhất định sẽ làm đối phương hối hận đến muốn chết!
Mẹ con Dương văn Xu, một nhà Tạ Trác Quân, đều là minh chứng tốt nhất!
Muốn bắt nạt Thượng Quan Ngưng, Cảnh Dật Thần đều sẽ không bỏ qua.
Hắn muốn bức chết một người, hoặc là người một nhà, cực kì dễ dàng!
Mộc Thanh cảm thấy, Đường Vận có thể chọc Thượng Quan Ngưng mà còn sống đến bây giờ, tất cả đều phải cảm ơn sức tự chủ cực lớn của Cảnh Dật Thần.
Cảnh Dật Thần rõ ràng rất muốn trực tiếp giết Đường Vận, lại mạnh mẽ nhịn xuống!
Mà Đường Vận lại còn không biết sống chết khiêu khích, còn đổ tội lỗi lên Triệu An An!
Hắn hiện tại cảm thấy, Triệu An An đánh quá nhẹ, phải trực tiếp đánh cô ta tàn phế mới đúng!
“Đường Vận, cô cảm thấy, tôi không biết cô làm cái gì sao? Tôi thật ra tất cả đều biết, nhưng tôi vẫn luôn nhẫn nhịn, cho đến khi tôi không thể nhịn được nữa, quyết định từ bỏ cô. Tôi tới là nói cho cô biết, từ nay về sau, ơn của cô tôi trả hết rồi, tôi không nợ cô! Chính cô đã đòi lại tất cả nợ nần! Hiện tại, người tôi nợ là vợ của tôi. Bởi vì cô, tôi làm cô ấy chịu oan ức, việc này sẽ không tiếp tục xảy ra.”
Đường Vận nghe Cảnh Dật Thần nói xong, đột nhiên khóc lớn lên: “Anh vong ân phụ nghĩa! Em vì anh kém chút nữa là chết, chịu nhiều khổ như vậy, anh vậy mà lại nói không còn nợ em nữa! Anh tại sao lại không còn nợ em, anh thiếu em một mạng! Em muốn anh chết, anh phải đi tìm chết! Em muốn anh cưới em, anh nhất định phải cưới em! Mạng anh là của em, nếu không có em anh đã sớm chết rồi, anh sao lại có thể không bảo vệ em, sao lại có thể nói ra những lời tuyệt tình như vậy!”
“Thượng Quan Ngưng có cái gì tốt, mà anh lại che chở cô ta như vậy, yêu cô ta như vậy! Dựa vào cái gì, cô ta căn bản không cứu mạng anh, cô ta không xứng gả cho anh, vợ anh chỉ có thể là em, cô ta mới là kẻ thứ ba, cô ta cướp anh đi rồi! Em hận cô ta, em cũng hận anh!”
Cảnh Dật Thần nhìn dáng vẻ điên cuồng của Đường Vận, trong lòng lại chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Ở chỗ này một chốc lát, hắn đã nhớ Thượng Quan Ngưng.
Hắn không biết tâm trạng cô hôm nay có không tốt hay không, có thể lại bởi vì đau lòng mà len lén khóc không, có thể vì không thấy hắn, cho rằng hắn tới bệnh viện thăm Đường Vận sẽ đối tốt với cô ta lại tiếp tục hiểu lầm hắn.
Hắn muốn vợ mỗi ngày đều vui vẻ, hắn nghĩ nhanh chóng giải quyết Đường Vận phiền toái, còn cho vợ một cuộc sống an ổn thanh tĩnh.
Ngày hôm qua bởi vì cô quá tức giận, ngay cả rượu thuốc Cảnh Trung Tu đưa cũng không uống, cơm chiều cũng không ăn, hôm nay sáng sớm chỉ miễn cưỡng ăn một chút mà thôi.
Hắn lo lắng cô sẽ đói, lo lắng cô sẽ khát, lo lắng cô đau lòng……
Toàn bộ đều là lo lắng, toàn bộ đều là nhớ nhung.
Rõ ràng mới tách ra một giờ, Cảnh Dật Thần lại cảm thấy như đã tách ra một năm vậy.
Hắn nên không cho cô đi làm, ít nhất ở trong nhà cô muốn ăn cái gì, người hầu có thể lập tức làm cho cô, sẽ không để cô đói.
Chính là, hắn lại sợ không cho cô đi làm, cô sẽ càng không vui vẻ.
Cô đối với công việc của mình rất coi trọng, không chịu bởi vì là vợ hắn mà chậm trễ, cô vẫn luôn nỗ lực học tập, mỗi ngày đều vô cùng nghiêm túc làm việc, kể cả cô bị bệnh cũng sẽ kiên trì đi làm. Ngày bọn họ kết hôn, cô đang sốt cao còn kiên trì đến công ty, hắn dùng mọi cách ngăn cản đều dùng tới, cho nên buổi sáng hôm nay mới không ngăn cản cô.
Cảnh Dật Thần trong lòng có chút trống trải, Thượng Quan Ngưng không ở bên cạnh hắn, làm hắn cảm thấy bất an, hắn cần thiết muốn đem cô ôm vào trong ngực, mới có thể yên tâm một chút.
Cho nên, hắn nhẫn nại đem mọi việc nói với Đường Vận, hắn muốn cho Đường Vận hiểu rõ, hắn nhẫn nại đã tới rồi cực hạn rồi.
Mọi việc còn lại, đều giao cho A Hổ cùng Mộc Thanh là được.
Có hai người bọn họ người đứng sau lưng Đường Vận phía, rất nhanh có thể điều tra ra.
Hắn hiện tại đã không có bất luận tâm trạng nào ứng phó Đường Vận, hắn chỉ muốn lập tức đến bên cạnh Thượng Quan Ngưng, ôm cô vào trong ngực, dỗ danh cô, hôn cô.
Hắn rất muốn cô, cô có suy nghĩ tới hắn hay không?