Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 3: Chương 3: Giới Thiệu Đối Tượng




Triệu An An cũng là cô giáo ở trường đại học lớn X , xác thực nói, cô là phó giáo sư của trường đại học lớn X, đuổi kịp Quan Ngưng cùng thuộc hệ ngoại ngữ, Thượng Quan Ngưng là dạy ngôn ngữ, Triệu An an dạy anh mỹ văn học. Hai người cùng một ngày tiến vào trường đại học lớn X, sinh nhật lại chỉ kém nhau một ngày, tính tình hợp nhau, có đôi khi một người có việc gấp, một người khác liền sẽ hỗ trợ dạy thay, cuối tuần không có việc gì thì cùng nhau đi dạo phố, tập thể hình, thường xuyên qua lại, rất nhanh liền trở thành bạn tốt.

Nhưng là hai người cũng đều rất ăn ý không có hỏi đến việc tư của đối phương, thời điểm khó khăn luôn giúp đỡ cho nhau, lại đều không cho là nhất định đối phương không xấu.

Triệu An An có thể nói là bạn bè tốt nhất tốt từ bốn năm trước cho tới bây giờ của Thượng QuanNgưng.

Đối với Triệu An An mà nói, Thượng Quan Ngưng cũng là như thế.

Chẳng qua Triệu An An tính cách có chút giống cậu con trai, ngày thường tùy tiện qua loa đại khái, làm chuyện gì đều chỉ là ba phút đồng hồ, thế nhưng không nghĩ tới chính mình mở nhà hàng.

Thượng Quan Ngưng đè xuống kinh ngạc trong lòng, mừng thay cho bạn tốt vui vẻ, cô hướng về phía Triệu An An lộ ra một nụ cười nhạt : “Lúc đầu nhà này Victorian là cậu mở tiệm cơm Tây, thực tốt, xem ra sau này mình có thể tiết kiệm một số tiền cơm lớn rồi.”

Ánh đèn trong suốt chiếu vào cô không làm phấn trang trên mặt, tóc dài màu đen mền mại tùy ý rớt ra, da thịt trắng như ngọc,ngũ quan xinh đẹp, giờ phút này hơi mỉm cười, làm Triệu An An không khỏi có chút thất thần.

“Làm sao vậy?” Thượng Quan Ngưng thấy Triệu An An nhìn chằm chằm xem chính mình, còn tưởng rằng chính mình vừa mới ăn cơm trên mặt còn dính hạt cơm, vội rút giấy ăn trên bàn lau miệng.

Triệu An An bật cười: “Thượng Quan tiểu mỹ nhân, mình là bị nụ cười sáng lạng của cậu làm mù mắt rồi! Về sau đừng tùy tiện cười với người như vậy, mê chết người không đền mạng đâu!”

Thượng Quan Ngưng biết chính mình không xấu, nhưng trước nay cũng là không cảm thấy chính mình có bao nhiêu đẹp.

Từ nhỏ đến lớn, cô vẫn luôn không đuổi kịp Quan Nhu Tuyết, vĩnh viễn đều là phụ trợ cái kia bạch thiên nga và vịt con xấu xí.

“Ai nha, đây là tiểu tuyết sao? Thật là càng ngày càng xinh đẹp, về sau khẳng định là một đại mỹ nhân! Ách…… Vóc dáng cái này là tiểu Ngưng đi, lớn lên…… Rất cao ha……”

“TiểuTuyết lại được danh đứng đầu, học bổng lại không thể thiếu! A, tiểu Ngưng, lúc này đi tới hai gã, không tồi, cùng tiểu tuyết học tập, lần tới tranh thủ tiến trước mười nào, bất quá chị gái thi với em gái, quá mức mất mặt!”

“Ai ai, sao nghe nói, Thượng Quan Nhu Tuyết cùng ta học trường dạy Tống Tử Hiên yêu cô ấy, như thế nào số cô lại tốt như vậy, Tống Tử Hiên không chỉ đẹp trai, thành tích lại tốt, hơn nữa thân thế hiển hách, thật hâm mộ cô ấy……”

“Đặc biệt tin tức lớn, Thượng Quan Nhu Tuyết có chị gái là Thượng Quan Ngưng đính hôn cùng cái người thực vật! Hình như là coi trọng tiền của gia đình người ta, cam nguyện sống một mình đó! như vậy Thượng Quan Nhu Tuyết có người chị, thật là mất hết thể diện, cô ta thật không đáng giá……”

“Thượng Quan Ngưng, tôi Tạ Trác quân yêu người là Thượng Quan Nhu Tuyết, tuyệt đối không phải cô, trên thế giới này cô ấy mới là đáng giá nhất để tôi bảo vệ, cô không cần lại dây dưa! Cô có thể hay không làm ra bộ dáng một người chị tới!”

Bỗng nhiên không biết Chuyện cũ như thế nào liền xuất hiệ trong đầu cô, lời nói tàn nhẫn tựa như cũ rõ ràng có thể thấy được.

Triệu An An thấy Thượng Quan Ngưng biểu tình không đúng, vội nói: “Làm sao vậy,mình nói sai lời sao?”

Thượng Quan ngưng phục hồi tinh thần lại, nhẹ nhàng lắc đầu, xóa đi những ký ức không tốt.

Cô nhìn Triệu An An kia giương khuôn mặt sáng lạn như ánh mặt trời, khóe môi cong cong, giọng nói mềm mại: “Đương nhiên không có, phẩm vị của cậu vô cùng tốt, Triệu lão bản, ừ, nói như vậy có thể lời của cuối sách mà mỗi ngày mình nói, mình rất thích được khen.”

Triệu An An thấy cô có vẻ mặt nghiêm túc, phụt một tiếng cười ra tiếng: “Ha ha, thì ra là da mặt cậu dầy như vậy!”

Thượng Quan Ngưng bị Triệu An An làm lây cảm xúc, cũng không khỏi đi theo cười khẽ lên.

Hai người cười trong chốc lát, Triệu An An bỗng nhiên gần sát lỗ tai cô, thần bí hề hề nói: “Nói thật, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, chúng ta tốt như chị em vậy, không bằng cậu làm chị dâu của mình đi!”

Thượng Quan Ngưng hoảng sợ,nghĩ rằng cô ấy chắc là vừa mới nhìn thấy cô cùng Quách Suất nói chuyện, cuống quít xua tay: “Cả ngày cậu chỉ biết nói mò, không lo cho mình, lại nói hươu nói vượn mình không thèm để ý tới cậu.”

“Mình không nói hươu nói vượn, cũng chính là cậu mình mới nguyện ý nói, người bình thường mình còn không giới thiệu cho đâu!”

“An An, mình biết cậu rất tốt với mình,nhưng là……”

Triệu An An ngang ngược không muốn nghe, căn bản không nghe Thượng Quan Ngưng nói cái gì, trực tiếp đánh gãy cô, thao thao bất tuyệt nói: “Ai nha, chính là không có gì. Cậu là chưa thấy qua anh trai mình, không phải mình làm em gái mà khoe khoang, anh trai mình người bình thường thật đúng là không xứng với người đó. Khí chất xuất chúng, lại đẹp trai, chỉ số thông minh EQ có thể guitar Nice thế giới ghi lại, dáng người tốt đến trong nháy mắt hạ gục hết thảy từ tám tuổi đến tám mươi tuổi động vật giống cái, hơn nữa tuyệt đối không có hái hoa ngắt cỏ, chơi bời lêu lổng thói hư tật xấu!”

Thượng Quan lắng nghe Triệu An An đối với anh trai của chính mình ca ngợi hết lời, cô rõ ràng là nói quá, nhưng là em gái tôn sùng anh trai là hết sức bình thường, cái gì cô cũng không thể nói, đành phải im lặng nghe.

“……Anh ấy nha, từ nhỏ đến lớn đều rất nhiều cô gái thích, lại còn có con trai thích anh ấy đó, chính là anh ấy nhất giữ mình trong sạch, một câu cũng không muốn cùng người khác nói chuyện, mỗi ngày chính là vùi đầu học tập,rất đúng , anh ấy là học bá!.”

Đây là giữ mình trong sạch sao? Đây đúng là quái gở quá đi!

“Anh ấy ăn cơm nhưng chú ý, lá xanh không ăn, quá ngạnh không ăn, khó coi không ăn……”

Cô nương,đây không phải là anh trai cậu chú trọng không ăn, mà là kén ăn sao!

“Anh ấy nuôi chó cắn người, trước nay anh ấy đều sẽ không trách nó, ngược lại nuôi nấng càng tốt, sợ nó lại đi ra ngoài chạy đến nhà người ta cắn người, anh trai mình thật lương thiện ……”

“Lương thiện” không phải cái từ này dùng giống như vậy đâu.

Quen biết Triệu An An được nửa năm, lần đầu tiên nhìn thấy cô khen một người đàn ông.

Thượng Quan Ngưng nhịn không được lắc đầu, lại bị Triệu An An bắt lấy cánh tay: “Được rồi, liền như vậy quyết định đi, anh trai mình tháng trước mới vừa về nước, còn nhàn rỗi ở nhà đó, vừa lúc ngày mai thứ Bảy, không dạy, các người gặp một chút đi!”

“Cái kia, không…… Không cần thiết đi, anh trai cậu như vậy…… Ưu tú, chỉ sợ là có rất nhiều người tranh giành , mình liền không đi xem náo nhiệt.”

“Đừng do dự, căn bản là quan điềm xem người của cậu không được, tin tưởng mình, tuyệt đối mình sẽ không hại cậu.”

Đúng vậy, Triệu An An nói không sai, quan niệm quen người của côthật sự không được.Cô cho rằng Tạ Ttrác Quân sẽ cô làm vự, kết quả sai hết mười phần, cô cho rằng người Quách Suất thực không tồi, kết quả cũng đã sai ……

Thế nhưng, quan niệm củaTriệu An An …… Cô cũng thật thật sự hoài nghi.

Cô còn muốn nói gì nữa, Triệu An An lập tức lộ ra một bộ mặt hung thần ác sát biểu tình: “Như thế nào, đại mỹ nhân, nhìn không hơn ta?người khác nhìn cũng không hơn anh trai ta? Điểm này mặt mũi cũng không để cho nói, buổi tối hôm nay đừng mơ rời khỏi đây !”

Giọng nói đến câu cuối cùng đã có chút lớn, dẫn tới một đôi tình nhân bàn bên cạnh nhìn lại đây.

Cậu như vậy lại bôi xấu mình ở nhà hàng, cũng không sợ dọa khách bỏ đi.

Thượng Quan Ngưng sợ cô nói ra cái gì lung tung làm rối loạn, đành phải nhanh gật đầu đáp ứng: “Được rồi, mình gặp anh trai cậu là được rồi chứ gì, đừng mới vừa khai trương liền dọa cho khách hàng sợ chạy.”

Triệu An An rốt cuộc cũng vừa lòng, thần sắc rất là vu vẻ: “ừ, cậu đáp ứng rồi liền tốt, tối mai 7 giờ, đến Victorian mình bán rẻ, được, không, gặp mặt không về!”

Nhìn bộ dáng Triệu An an xoa tay, trong lòng Thượng Quan Ngưng dâng lên một cổ dự cảm không tốt: Như thế nào cô có cảm giác như là mình bị bán?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.