Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 460: Chương 460: Lễ vật (2)




Chương 461: Lễ vật (2)

Editor: Tuệ Tinh

Cảnh Dật Thần cười đưa lễ vật mình đã chuẩn bị tới trước mặt Thượng Quan Ngưng, nhìn ánh mắt kinh ngạc của Thượng Quan Ngưng, cười nói: “Kết hôn đã một năm tròn, dù sao cũng phải tặng chút lễ vật cho ra hồn, như vậy mới xứng đáng với thân phận Thiếu phu nhân Cảnh gia của em”.

Thượng Quan Ngưng nhìn tờ giấy mỏng manh, không cần nhìn, cũng biết cái này đại biểu cho điều gì.

Bởi vì cô vừa mới đưa cho Cảnh Dật Thần, cũng là vài tờ giấy mỏng manh mà thôi.

Thượng Quan Ngưng cầm lấy, vừa mở ra đọc, lập tức đã bị nội dung bên trong làm cho chấn kinh.

Cảnh Dật Thần tặng cô 20% cổ phần của tập đoàn Cảnh Thịnh!

Cô cầm tờ giấy, chỉ cảm thấy nặng như có thiên kim, cô do dự nói: “Đây... Có phải nhiều lắm không?”

Cô mới đưa cho Cảnh Dật Thần 5% cổ phần mà thôi, không ngờ Cảnh Dật Thần lập tức cho cô 20%, này cũng nhiều quá đi!

Cảnh Dật Thần cười cười nói: “Không nhiều, trong đó có 10% là của anh, mặt khác 10% là của ba, hai người chúng ta thật ăn ý, đều lựa chọn đồ vật có lợi ích rất thực tế, không hổ danh là hai vợ chồng!”.

“Nhưng nếu như vậy cổ phần của anh cũng chỉ còn 40%? Ba thì còn dư 10%, này sao được. Em không cần, dù sao ở trong anh hay tay em cũng có khác gì nhau đâu”.

Đương nhiên Cảnh Dật Thần sẽ không lấy lại, hắn ôm Thượng Quan Ngưng, gương mặt tràn ngập ôn nhu: “Em đã nói, ở trong tay anh hay ở trong tay em cũng không khác gì nhau, vậy ở trong tay em hay ở trong anh cũng giống nhau thôi. Huống chi, ở trong tập đoàn Cảnh Thịnh, còn có mấy trăm triệu tài chính của em, cổ phần này cho em, là điều tất nhiên”.

Lúc trước, Quý gia bởi vì chuyện của Quý Lệ Lệ, bồi thường Thượng Quan Ngưng mấy trăm triệu, tất cả đều bị Thượng Quan Ngưng quăng vào tập đoàn Cảnh Thịnh.

Cả đời cô chưa từng gặp qua số tiền lớn như vậy, căn bản không biết nên xài như thế nào, đơn giản đều đưa hết cho Cảnh Dật Thần.

Tiền trong tay Cảnh Dật Thần, nhất định giá trị tài sản sẽ tăng nhanh hơn ở trong tay cô, anh là cái máy kiếm tiền, là thiên tài buôn bán, giao tiền cho anh, nhất định không sai.

Ngay cả Triệu Chiêu cũng trực tiếp đưa châu báu Triệu thị cho Cảnh Dật Thần, có thấy được bà ở trong thương trường nửa đời người lăn qua lộn lại nên hiểu lòng người, giao công ty châu báu Triệu thị cho Cảnh Dật Thần càng làm cho nó phát triển hơn.

Nhưng nếu đã cô gả cho Cảnh Dật Thần, cô chưa bao giờ để số tiền kia ở trong lòng, cho tới hôm nãy cô cũng không muốn lấy lại số tiền kia.

Cẩn thận suy nghĩ, Thượng Quan Ngưng không từ chối nữa.

Cô cẩn thận cất tờ giấy kia đi, vui vẻ cùng với Cảnh Dật Thần ăn cơm.

Tất cả đồ ăn Cảnh Dật Thần làm đều là món cô thích nhất, cô thoải mái ăn căng bụng, chọc Cảnh Dật Thần cười không ngừng.

...

Quý Lệ Lệ ở bờ đối diện phía xa xa, một bộ áo tắm hai mảnh, vẻ mặt rét lạnh, âm lãnh nói với người bên cạnh: “Đặt vé máy bay cho tôi, tôi muốn về nước, tới thành phố A!”

Người vên cạnh cô lập tức sợ đến run rẩy: “Đại tiểu thư, không thể trở về, ngài đã bị lệnh cấm, đời này cũng không có thể trở về, nếu không trước tiên cảnh sát hình sự sẽ bắt ngài!”.

“Hừ, ai nói tôi muốn nghênh ngang trở về? Tôi lén lút trở về, lấy tên khác trở về, thần không biết quỷ không hay, bọn họ bắt ai?!”.

“Nhưng... Nhưng Đại thiếu gia phân phó, nếu ngài trở về, cả nhà tôi đều sẽ mất mạng, xin đại tiểu thư thiện tâm một lần, tha cho cả nhà già trẻ chúng tôi! Dòng họ nhà tôi có tổ tông bốn đời đều ở Quý gia, không có công lao cũng có khổ lao, đại tiểu thư!”.

“Yên tâm đi, sẽ không liên lụy các anh, anh họ tôi chỉ hù dọa các anh mà thôi, hắn là người thiện lương nhất, sao có khả năng muốn mạng các anh chứ!”.

Quý Lệ Lệ nói xong, liền trở về phòng ngủ thay quần áo, chuẩn bị khởi hành trở lại thành phố A cô từng tác oai tác quái.

Cô vô cùng nhớ thành phố A, nơi đó không chỉ có nhà của cô, có bà ngoại và mẹ yêu thương cô, còn có rất nhiều bạn bè của cô, mà quan trọng nhất là, còn có anh họ cô yêu nhất!

Không ngờ anh họ của cô lại kết hôn với xấu nữ Dương gia!

Nhưng cô lại không hề hay biết!

Tất cả mọi người đều gạt cô, không ai nói cho cô!

Chuyện này quả thật rất đáng sợ, rất đáng giận !

Nếu không phải Thượng Quan Ngưng nói cho cô, chỉ sợ cả đời này cô chẳng hay biết gì.

Tuy tiện nhân Thượng Quan Ngưng làm cho cô hận nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn thịt uống máu của cô ta, ngưng mà, cô rất cảm kích cô ta tiết lộ tin tức quan trọng như vậy cho cô, nói cho cô biết một bí mật to lớn.

Chính vì bí mật đó, cô mới muốn lập tức về nước!

Chờ xem, anh họ của cô, không ai có thể cướp đi, chỉ có thể là của cô! 

Tuy trước kia anh họ giống như thích tiện nhân Quan Ngưng, nhưng hiện tại hiện nhân kia đã lập gia đình, hơn nữa còn có đứa con, dù thế nào đi nữa cũng không có khả năng câu dẫn anh họ, còn Thượng Quan Nhu Tuyết cô đã từng thông đồng, hiện tại sống không thấy người chết không thấy xác!

Tốt lắm, hai con hồ ly tinh Thượng Quan gia, ai cũng không được dụ dỗ anh họ của cô, bây giờ cô không ra tay, còn chờ đến khi nào?

...

Thành phô A, trong phòng hội nghị cao cấp ở tầng cao nhất trong tập đoàn Quý thị, không còn chỗ ngồi.

Hôm nay, sau khi Quý Bác thăng nhiệm tổng tài, lần đầu tiên tổ chức đại hội mời toàn bộ cổ đông dự họp.

Vết thương trên người hắn đã sắp lành, trên khuôn mặt nho nhã anh tuấn khí sắc thoạt nhìn không tệ.

Hắn tây trang giày da, phong độ nhẹ nhàng, tinh thần sung mãn, toàn thân đều mang theo một luồng khí thế bình tĩnh trầm ổn.

Hắn mịt mờ nhìn thoáng qua Cảnh Dật Nhiên cà lơ phất phơ ở đằng kia, sau đó liền dời ánh mắt, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn, cũng là lần cuối cùng, toàn thể cổ đông đại hội.

Đương nhiên, Quý Bác giờ phút này, còn không biết, Hội Nghị lần này, sẽ là đại hội cổ đông lần cuối cùng trong cuộc đời của hắn.

Hắn hiện tại, chỉ có tràn đầy ý chí và tự tin quá mức.

Hắn đã lập ra tương lai vô cùng hoàn mỹ, không chỉ nhằm vào tập đoàn Quý thi còn bao gồm tập đoàn Cảnh Thịnh.

Có Dương Mộc Yên như cái dao, có Cảnh Dật Nhiên như phản đồ, Quý Bác tin rằng, tập đoàn Cảnh Thịnh sẽ bị đánh bại.

Nay hắn đã là tổng tài tập đoàn Quý thị, có được quyền lực tối cao, có thể điều động toàn bộ tài nguyên. Tuy Cảnh Dật Nhiên đến đây là chuyện Quý Bác không ngờ và cũng vô tức giận, nhưng lại hoàn toàn thôi động Quý thị tập đoàn bên trong cao tầng đoàn kết một lòng!

Hắn có thể thăng nhiệm tổng tài, được mọi người ủng hộ và duy trì, có liên quan rất lớn với Cảnh Dật Nhiên.

Quý Bác ngồi vị trí phía trên, di động trong túi rung không ngừng, hắn chỉ thản nhiên nhìn thoáng qua, liền trực tiếp đưa tay tắt máy.

Người ở đầu dây bên kia nghe điện thoại truyền đến âm thanh, lòng như lửa đốt!

Hắn ta ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Quý Lệ Lệ biến mất ở cửa phi cơ xét vé, lo lắng lại gọi điện thoại cho Quý Bác.

Đáng tiếc, di động truyền đến giọng nói êm tai của cô gái: “Thật xin lỗi, người dùng quý khách vừa gọi đã tắt máy...”

Hắn không biết vì sao Quý Lệ Lệ vội vàng trở về thành phố A như vậy, nhưng hắn linh cảm, chuyện này nhất định không phải là một chuyện tốt, lúc cô trở lại, nhất định sẽ mang tai nạn đến cho Quý gia!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.