Chương 465: Mỗi gia tộc đều có tên phá của.
Cảnh Dật Thần đã tiến hành công kích tập đoàn Quý thị trên tất cả các phương diện, giá cổ phiếu của tập đoàn Quý thị đã hạ xuống mức thấp nhất, tài sản của công ty bị sụt giảm rất nhiều.
Ngay cả dân chúng bình thường của thành phố A cũng nhìn ra được giữa hai tập đoàn lớn đang tràn ngập mùi thuốc súng!
Nhưng trước khi Cảnh Dật Thần chính thức ra tay động vào tập đoàn Quý thị, thì đòn trí mạng đầu tiên lại đến từ Quý gia.
Quý Lệ Lệ bị trục xuất khỏi thành phố A đã trở lại.
Mặc dù cô ta muốn lặng lẽ trở về, nhưng không biết vì sao đã bị lộ ra ngoài rồi sau đó phóng viên chen chúc tới sân bay.
Quý Lệ Lệ cũng không xa lạ gì với phóng viên và máy ảnh, lần này tuy rằng là vụng trộm trở về, nhưng trong lòng cô ta cũng không muốn.
Cô ta cảm thấy chuyện quá khứ đã sớm đi qua, cô ta không cho rằng mình mắc nợ Thượng Quan Ngưng, đã bồi thường tiền, cô ta cũng đã chịu trừng phạt, Thượng Quan Ngưng còn chủ động gọi điện cho cô ta, chuyện này liền tính là đã cho qua.
Cho nên đầu tiên lúc cô ta bị phóng viên chụp ảnh thì còn muốn đuổi ra, về sau lại còn phối hợp với phóng viên đề chụp ảnh.
Cô thậm chí không kiêng dè, mang theo phóng viên trực tiếp đến nhà của Quý Bác.
Đương nhiên trong nhà Quý Bác chỉ có một mình Dương Mộc Yên đang ở, hiện giờ Quý Bác đã không ở đây.
Phóng viên tìm nhà của Quý Bác rất lâu không thấy, hiện tại có được lại chẳng phí công phu!
Sau khi Quý Lệ Lệ đi vào, phóng viên lại không vào được, nhưng tất cả bọn họ đều cầm camera hướng vào bên trong, không chút cẩu thả chụp ảnh.
Dạo gần đây Quý gia thường truyền ra những tin tức nóng hổi, phóng viên dựa vào cái này để có ăn cơm vậy nên có khứu giác cực kì nhạy bén.
Rất nhiều phóng viên cảu tòa soạn báo và đài truyền hình cũng tới, mọi người nói chuyện mới biết được hóa ra tất cả tin tức mà bọn họ nhận được đều giống nhau, đều nhận được điện thoại từ một người xa lạ cung cấp thông tin Quý Lệ Lệ về nước, cho nên mọi người mới có thể đến san bay chờ đợi, sau khi chờ được Quý Lệ Lệ thì lại theo cô ta về nhà của Quý Bác.
Kế tiếp khẳng định sẽ có trò hay, rất phóng viên chân tay nhanh nhẹn sớm đã trèo lên trên cây cao ở cạnh tường căn biệt thự để có thể có được tầm chụp ảnh tốt nhất.
Quý Lệ Lệ không làm cho bọn họ thất vọng.
Cô ta vừa đi vào đã ném đồ đạc trong nhà “Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng”!
Quý Lệ Lệ rất quen thuộc với nhà của Quý Bạc, rất nhiều đồ ở đây đều là cô ta tiêu phí rất nhiều tiền bạc và tinh lực mua về để trang trí.
Nhưng hôm nay vừa đến không thấy những món đồ quen thuộc của mình, toàn bộ bị thay thành thứ khác!
Hơn nữa vừa nhìn phong cách liền biết không phải do Quý Bác mua, nhất định là đứa con gái xấu xí Dương gia kia mua!
Đáng chết, ngoại trừ cô ta ra những cô gái khác đừng hòng mua đồ cho anh họ!
Khoảng thời gian gần đây Dương Mộc Yên cực kì mệt mỏi, bởi vì thủ đoạn cảu Cảnh Dật Thần ùn ùn không dứt, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt, thế lực của cô ta đã bị diệt trừ một phần. Đấu thế lực thì làm sao cô ta có thể đấu lại Cảnh gia giàu có?
Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết đều đã chết trong kế hoạch lần trước, vốn dĩ hai người đó còn là vũ khí sắc bén của cô ta, lập tức mất đi làm Dương Mộc Yên tức giận đến lệch cả mũi!
Hơn nữa, hai trợ thủ của cô ta là Quý Bác và Cảnh Dật Nhiên hoàn toàn không nghe theo sự chỉ huy của cô ta, ích lợi của ba người đều xuất hiện sự mâu thuẫn và xung đột, càng ngày càng khó để hợp tác.
Tuy rằng mục đích muốn đánh đổ Cảnh gia của ba người không thay đổi, nhưng phương pháp để hoàn thành được mục đích này lại không hề thống nhất.
Nếu không phải hiện tại Thượng Quan Ngưng đang mang thai nên Cảnh Dật Thần mới ném chuột sợ vỡ đồ, sợ hắn công kích quá mức sẽ khiến bọn họ gây bất lợi với Thượng Quan Ngưng, chỉ sợ lấy tình trạng của ba người bọn họ bây giờ Cảnh Dật Thần sẽ tiêu diệt dễ như trở bàn tay!
Hơn nữa Quý gia cũng cho Dương Mộc Yên áp lực rất lờn, người của Quý gia đều nhìn cô ta không vừa mắt, khắp nơi quấy rối cô ta.
Đêm qua Dương Mộc Yên ngủ rất muộn nên hôm nay buổi sáng hôm nay cũng sẽ ngủ dậy muộn.
Cô ta bị một loạt tiếng vang rất lớn đánh thức.
Chờ cô ta khoác áo choàng ngủ lên, thiếu chút nữa bị cảnh tượng trước mắt chọc tức chết!
Biết thự vốn dĩ rất tốt đã trở nên hỗn độn, tất cả đồ gia dụng có giá trị xa xỉ mà cô ta mua, chén đĩa, TV LCD, tủ lạnh, tất cả đều bị ném hỏng!
Mà người phá hoại rõ ràng là Quý Lệ vốn dĩ phải bị “Lưu đày” đến nước ngoài!
“Dừng tay!”
Giọng nói khàn khàn khó nghe vang lên dọa Quý Lệ Lệ nhảy dựng.
Cô ta quay người lại nhìn thấy một cô gái chỉ mặc một chiếc áo choàng ngủ viền tơ chạm rỗng dùng ánh mắt lạnh băng nhìn mình.
“Cô chính là Dương Mộc Yên?”
Dương Mộc Yên lạnh lùng mà chán ghét nhìn Quý Lệ Lệ, không thèm trả lời vấn đề mà trực tiếp ra lệnh: “Cô quét dọn sạch sẽ cho tôi, bồi thường tất cả những đồ đạc mà cô ném hỏng, sau đó thì cút đi!”
Cô ta làm mưa làm gió đã quen, đối với Quý Lệ Lệ cũng không có sắc mặt gì tốt.
Nhưng Quý Lệ Lệ không phải là Quý Bác, sẽ nhường nhịn lấy đại cục làm trọng, từ nhỏ cô ta đã được cưng chiều giống như công chúa, cô ta còn được cưng chiều nhiều hơn cả Dương Mộc Yên khi ở Dương gia, lúc nào thì phải bị người khác dùng giọng điệu ra lệnh để nói chuyện?!
Tuy cô ta cảm thấy khuôn mặt của cô gái trước mặt không giống trong lời đồn, nhưng giọng nói của người này khó nghe như vậy, đó chính là Dương Mộc Yên không thể nghi ngờ, nghĩ đến Dương Mộc Yên lớn lên không chỉ xấu xí ngay cả giọng nói cũng rất khó nghe!
Quý Lệ Lệ nhào thẳng vào Dương Mộc Yên muốn bóp chết ả!
Luận tâm cơ thủ đoạn, Dương Mộc Yên khẳng định cách Quý Lệ Lệ mấy trăm con phố, chỉ riêng âm mưu thôi cô ta cũng là người trong nghề, nhưng lại không biết đánh nhau.
Cho nên, trong nháy mắt Quý Lệ Lệ nhào lại đây, Dương Mộc Yên căn bản ngăn không được, trực tiếp “Phanh” một tiếng bị đụng ngã xuống đất.
Sau đó cô ta ngồi lên người Dương Mộc Yên, nắm tóc tát liên tục, đến cuối cùng dứt khoát đứng lên hung hăng đá lên người Dương Mộc Yên.
Quý Lệ Lệ vừa đánh vừa mắng: “Mày là đồ hồ ly tinh, mày chán sống rồi sao mà dám quyến rũ anh họ tao! Còn dám vào trong nhà anh ấy ở, mày là đồ quái dị, xấu xí như vậy mà còn có mặt mũi kết hôn với anh ấy! Mày nhanh chóng ly hôn với anh ấy đi, tao phải gả cho anh họ, anh ấy có thể cưới cả cô gái xấu xí như mày thì làm sao không thể cưới tao?!”
Hai người thấy Dương Mộc Yên bị đánh đến mặt mũi bầm dập, nửa chết nửa sống nằm trên mặt đất, sợ tới mức quỳ gối trước người Quý Lệ Lệ, mỗi người ôm lấy một chân cô ta, chết sống không buông tay.
Quý Lệ Lệ đánh mệt mỏi hết giận, hừ lạnh một tiếng không tiếp tục ra tay.
Nhưng Dương Mộc Yên đang nằm trên mặt đất bỗng nhiên bò lên, nhặt một miếng sứ vỡ ở trên mặt đất cắt lên động mạch chủ ở cổ Quý Lệ Lệ.
Máu tươi tức khắc phun trào ra, Quý Lệ Lệ kêu thảm thiết một tiếng, nếu không phải hai người hầu đang ôm chân cô ta, cô ta khẳng định sẽ trực tiếp ngã xuống.
Một lát sau, Quý Lệ Lệ và Dương Mộc Yên đồng thời được đưa đến bệnh viện.
Các phóng viên đứng canh giữ bên ngoài trợn mắt há hốc mồm nhìn màn đại chiến kia, rất nhanh lên phát trực tiếp “Tình hình chiến đấu” lên TV và internet.