Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 493: Chương 493: Muốn sinh tồn thì phải hủy diệt (3).




Chương 494: Muốn sinh tồn thì phải hủy diệt (3).

“Để tôi đi giết Dương Mộc Yên chẳng lẽ không thể giết sạch sẽ lưu loát hơn anh sao? Xác suất thành công vẫn là rất cao, một ngàn người chỉ chạy mất một người cũng không tệ.”

Tiểu Lộc từ trong túi lấy ra một cái phi tiêu, cũng không thèm nhìn trở tay ném ra bên ngoài, phi tiêu nháy mắt bay đi hơn mười mét cắm lên vách tường, sau đó chiếc đồng hồ đang treo ở trên tường liền “Loảng xoảng” một tiếng rơi xuống.

Hóa ra cô ném trúng vào cái đinh đang treo đồng hồ, lực tác động rất lớn khiến chiếc đinh cắm sâu vào trong tường, đồng hồ treo tường mất đi chống đỡ lực nên mới rơi xuống mặt đất.

Cơ thể Cảnh Dật Nhiên bị thương nhưng đầu vẫn có thể chuyển động, thấy một màn như vậy, đồng tử của hắn co rụt lại!

Tiểu Lộc, lợi hại như vậy!

Tiểu Lộc bộc lộ thực lực, lại không hề đắc ý lãnh đạm nói: “Hơn nữa, anh hiện tại đã nửa chết nửa sống, Dương Mộc Yên đứng trước mặt, ai giết ai thật đúng là khó mà nói. Dương Mộc Yên cũng không ngu ngốc như vậy, cô ta khôn khéo như quỷ, nhìn thấy dáng vẻ hơi thở thoi thóp của anh, khẳng định không chút khách khí cho anh một đao, trực tiếp tiễn anh về tây thiên.”

Sự khiếp sợ trong mắt Cảnh Dật Nhiên đã nhanh chóng biến mất, sự trào phúng trên mặt càng ngày càng đậm, rất rõ ràng không tin Dương Mộc Yên là hung thủ giết hại Chương Dung.

Tiểu Lộccũng không quan tâm Cảnh Dật Nhiên có tin hay không, cô chỉ cần đem lời của Cảnh Trung Tu truyền đạt lại là được rồi.

“Cảnh Trung Tu nói, sau khi Dương Mộc Yên giết mẹ anh, cô ta còn giết thuộc hạ của Cảnh Dật Thần ở nước Mỹ bảo vệ Đường Vận, sau đó tất cả đều vu oan cho anh, làm Cảnh Dật Thần hận anh, nhưng mà Cảnh Dật Thần thông minh hơn anh nhiều, hắn căn bản không cắn câu.”

Tiểu Lộc nói chuyện này, Cảnh Dật Nhiên liền có chút nghi ngờ.

Lúc ấy hắn nghi ngờ thuộc hạ của Cảnh Dật Thần đều do Quý Bác cho người giết, nhưng sau lại cảm thấy hẳn là do Dương Mộc Yên ra tay, Quý Bác không nhúng tay vào.

Tâm cơ của Dương Mộc Yên, Cảnh Dật Nhiên đã sớm lĩnh giáo qua, cho nên Tiểu Lộc nói đến chuyện này, hắn không có phản bác mà là trầm mặc nghe.

Tiểu Lộc thấy hắn lần này không có ngao ngao gọi bậy, biết hắn hiểu rõ chuyện này.

“Ừ, thật là không dễ dàng, tôi cho rằng trong đầu anh tất cả đều là phân, xem ra vẫn có lúc minh mẫn!”

Cảnh Dật Nhiên không nói gì, bị Tiểu Lộc mắng như vậy, hắn đã thành thói quen, mấy ngày nay, hắn đã chân chính lĩnh giáo sự độc miệng của Tiểu Lộc, nếu hắn cùng Tiểu Lộc cãi nhau, kết quả cuối cùng chỉ có thể là hắn bị Tiểu Lộc mắng đến máu chó phun đầu, một câu cũng nói không nên lời.

“Ừ, còn có, vị hôn thê của anh, Thẩm Lăng Băng, cũng do Dương Mộc Yên hạ độc. Bằng không, anh hiện tại đã sớm kết hôn, có người quản lý anh, nói không chừng anh sẽ không ngu xuẩn giống hiện tại, tự tìm đường chết! Nhưng mà Thẩm Lăng Băng chết cũng có quan hệ rất lớn đến anh, anh nếu không ác độc hạ độc cô ấy như vậy, nói không chừng Dương Mộc Yên cũng không tương kế tựu kế có cơ hội tốt như vậy.”

Cảnh Dật Nhiên sửng sốt, trừng lớn đôi mắt hoa hô: “Chuyện này không thể nào!”

Hắn trong miệng nói không thể nào, kỳ thật đáy lòng đã tin bảy phần.

Nguyên nhân cái chết của Thẩm Lăng Băng vẫn không điều tra ra, hắn tra xét thật lâu, muốn vì chính mình xóa mọi nghi ngờ, nhưng manh mối ở người hầu Thẩm gia đều trực tiếp bị cắt đứt, căn bản tra không ra.

Tuy rằng tra không được hung thủ là ai, nhưng Cảnh Dật Nhiên có thể khẳng định, Thẩm Lăng Băng tuyệt đối không phải do Cảnh Dật Thần giết.

Bởi vì chuyện này đối với hắn ta, đối với Cảnh gia đều không có chỗ tốt, huống chi, Thẩm Lăng Băng là người do Cảnh Dật Thần chọn lựa, hắn ta nếu đã chọn Thẩm gia, đã nói lên Thẩm gia tuyệt đối trung thành với Cảnh gia, Cảnh Dật Thần có thể khống chế được Thẩm gia, liên hôn chỉ có chỗ tốt không có chỗ hại.

Nếu nói cái chết của Thẩm Lăng Băng ai được lợi nhất, không thể nghi ngờ chính là đối thủ của Cảnh gia.

Hoặc là do Quý gia làm, hoặc là Dương Mộc Yên có thù hận sâu đậm với Cảnh gia.

Những người khác, thật sự không có năng lực thần không biết quỷ không hay ra tay giết Thẩm gia đại tiểu thư, hơn nữa một chút manh mối cũng không lưu lại, thủ đoạn giết người xảo trá mà lão luyện!

Quý Bác không có năng lực này, toàn bộ Quý gia cũng không âm ngoan xảo trá như vậy, người nhu vậy, phải có tố chất thần kinh điên cuồng cố chấp đó là Dương Mộc Yên!

“Chậc chậc chậc, thù này thật đúng là quá sâu, thù giết mẹ giết vợ, không đội trời chung a! Anh nói, mục tiêu kế tiếp của cô ta sẽ là ai đây? À, đúng rồi, mục tiêu kế tiếp của cô ta hẳn là Thượng Quan Ngưng, đáng tiếc không thực hiện được, Thượng Quan Ngưng mạng lớn vẫn còn sống. Anh thật đúng là ngu ngốc không có điểm dừng, bị người ta lợi dụng như vậy còn hoàn toàn không biết gì cả!”

Giọng nói lạnh lẽo của Tiểu Lộc quanh quẩn bên tai Cảnh Dật Nhiên, làm hắn không khỏi nổi lên lòng nghi ngờ với cái chết của Chương Dung.

Chẳng lẽ, mẹ thật sự do Dương Mộc Yên âm mưu giết hại?

Rất giống phong cách của Dương Mộc Yên!

Dùng hết tâm cơ, giá họa lên đầu người khác, không lưu một chút dấu vết!

Việc này cô ta có thể dễ dàng làm được!

Không không không, không thể dễ dàng tin tưởng lời Tiểu Lộc được, hôm nay cô ấy cố ý nói nhiều như vậy, đem vài việc hắn không để ý nói ra, sau đó muốn hắn lẫn lộn, làm hắn đem những việc kia nghi ngờ Dương Mộc Yên!

Hắn không thể dễ dàng cắn câu!

Nhưng mà Cảnh Dật Nhiên tuy không tin Tiểu Lộc, nhưng cũng đã ở trong lòng chôn xuống hạt giống nghi ngờ.

Chỉ cần có hiềm nghi, Cảnh Dật Nhiên đều sẽ không bỏ qua, Chương Dung chính là mẹ hắn, sinh hắn nuôi hắn, mặc kệ thế nào, ngoại trừ Mạc Lan chỉ có bà là người thương yêu hắn nhất, bà bị người ta hại chết, làm một đứa con trai hắn nhất định phải báo thù cho bà!

Chỉ cần hắn có thể từ chạy thoát khỏi Tiểu Lộc, hắn liền đi tìm Dương Mộc Yên, đòi lại bản tuyên bố, sau đó cầm dao nhỏ hỏi cô ta một chút, mẹ hắn rốt cuộc là ai hại chết!

Tiểu Lộc căn bản không thèm để ý suy nghĩ của Cảnh Dật Nhiên, cô chỉ muốn cướp đi giấy tờ từ chỗ Cảnh Dật Nhiên!

Khiến Thượng Quan Ngưng rơi vào nguy hiểm, bị Cảnh Dật Nhiên bắt đi, là do sai lầm của cô tạo thành, tuy rằng do một nhân cách khác của cô tạo ra sai lầm, nhưng các cô tuy hai mà một, Tiểu Lộc kia ngây thơ đơn thuần, mà cô lại là người trưởng thành bình thường có tư duy năng lực, nên phải gánh vác trách nhiệm.

“Cảnh Dật Nhiên, anh nếu không giao ra cổ phần, tôi sẽ giết anh. Có lẽ, để máu anh chảy sạch sẽ trở thành một cái xác khô, anh cảm thấy chủ ý của tôi thế nào?”

Cảnh Dật Nhiên giật nảy người run rẩy một cái!

Tiểu Lộc rõ ràng có một khuôn mặt thuần khiết xinh đẹp giống như một thiên sứ, giọng nói cũng thanh thúy dễ nghe, giống như nước suối leng keng, nhưng mà lời cô nói ra lại giống như ma quỷ!

Vì sao đã liên tục bốn ngày, Tiểu Lộc vẫn là Tiểu Lộc hiện tại, nhân cách hồn nhiên lương thiện, ngây thơ khờ khạo không ra thay ca?!

Trong nhà hắn hiện tại không có bất luận uy hiếp gì, là an toàn đến không thể an toàn hơn, Tiểu Lộc kia phải xuất hiện mới đúng!

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.