Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 91: Chương 91: Tiệc đính hôn (1).




Chương 91: Tiệc đính hôn (1).

Tạ Trác Quân ra khỏi nhà Thượng Quan là đã khuya, trở lại nhà mình.

Không biết tại sao, lời nói của Thượng Quan Ngưng vẫn xoay quanh ở trong đầu hắn, không rời đi được.

“Tất cả người nhà trong lòng đều biết rõ, chỉ là gạt mỗi một mình anh mà thôi...”

“Nếu như anh có em gái, anh có thể gả em mình cho một người sống đời sống thực vật nửa chết nửa sống...”

“Anh có thể yêu chị dâu mình, làm trò trước mặt anh trai mình, cùng chị ấy lên giường...”

Anh rõ ràng là chờ đợi để được cưới Thượng Quan Nhu Tuyết, tại sao khi nghe Thượng Quan Chinh cho phép bọn họ đính hôn, hắn lại không có... tâm trạng vui sướng?

Sau khi Tạ Trác Quân đi, Dương Văn Xu ở trong phòng Thượng Quan Nhu Tuyết chăm sóc cô, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vốn là hồng hào giờ một mảnh trắng bệch, đau lòng khóc nấc.

Bà nắm tay con gái, trên mặt đã không có dịu dàng hiền thục như ở trước mặt Thượng Quan Chinh, nham hiểm hỏi: “Tiểu Tuyết, tình cảm của con và Trác Quân có phải có vấn đề? Nó bắt đầu thích con nhỏ đáng ghét Thượng Quan Ngưng kia?”

Cả người Thượng Quan Nhu Tuyết hơi hơi cứng đờ, rất nhanh trở lại tự nhiên, nhẹ nhàng lắc đầu, “Không có, chúng con khá tốt, không phải cha nói, cho chúng con đính hôn sao? Con sẽ rất nhanh gả cho anh ấy, mẹ yên tâm đi! Ngoài con, không người nào có thể gả cho anh ấy!”

Một tuần sau, Tạ Trác Quân cùng Thượng Quan Nhu Tuyết ở khách sạn năm sao xa hoa cao cấp nhất thành phố A tổ chức tiệc đính hôn.

Bởi vì thời gian tương đối gấp gáp, có rất nhiều người thân bạn bè không thể sắp xếp thời gian, vắng mặt. Hơn nữa bởi vì chỉ là đính hôn, không phải là kết hôn, hai nhà mời bạn bè thân thích cũng không nhiều, người đến đều là thân cận nhất, đương nhiên, cũng là những nhân vật danh dự có uy tín ở thành phố A.

Thiệp mời của Thượng Quan Ngưng, là Tạ Trác Quân tự mình đưa tới.

Thượng Quan Ngưng vốn là muốn trực tiếp ném vào thùng rác, suy nghĩ một chút, lại vẫn đặt ở trong ngăn kéo.

Trong lòng cô cười lạnh, đã từng là vị hôn phu của cô giờ cùng em gái cô đính hôn, lại không biết xấu hổ gởi thiệp mời, da mặt quả nhiên dày hơn người bình thường!

Bọn họ lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu khích, không chịu bỏ qua cho cô, không để cho cô yên lặng sống cuộc sống của mình, cô cũng sẽ khiến cho bọn họ sống không quá dễ chịu!

Cô nhất định sẽ làm cho bọn họ có một tiệc đính hôn cả đời khó quên!

Bảy giờ tiệc đính hôn bắt đầu, nhưng tất cả mọi người đều là bạn bè thân thích, hơn nữa trước mắt về phía Thượng Quan Chinh ứng cử thị trưởng, đều đến sớm.

Thượng Quan Nhu Tuyết mặc một bộ lễ phục màu đỏ trễ vai là hàng đặt theo yêu cầu, nắm cánh tay Tạ Trác Quân cả người là Tây trang thẳng thớm, dịu dàng xinh đẹp chào hỏi người thân cùng bạn bè.

Hai người bọn họ, một người là con gái ngàn vàng của Phó thị trưởng, xinh đẹp như hoa, đa tài đa nghệ, là mỹ nữ MC được hoan nghênh nhất đài truyền hình thành phố A, một người là người thừa kế tập đoàn Tạ thị, anh tuấn nho nhã, ấm áp nhiều tiền, rất nhiều người đẹp thiết tha mơ ước là đối tượng lý tưởng để kết hôn.

Kim đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc, nhìn qua vô cùng xứng đôi.

Mọi người không khỏi hâm mộ nói lời chúc mừng, làm cho trên gương mặt xinh đẹp của Thượng Quan Nhu Tuyết tràn đầy hạnh phúc mỉm cười, tâm trạng Tạ Trác Quân cũng không xuống thấp giống mấy ngày trước, hắn nhìn vị hôn thê tựa như minh tinh được mọi người nâng niu, mà chính hắn cũng được mọi người hâm mộ, trong lòng có chút dễ chịu.

Mẹ Tạ Trác Quân là Vương Lộ cùng cha hắn Tạ Đông Phong ngồi ở vị trí chủ nhà, mặc dù trên mặt là nụ cười cùng bộ dáng vui vẻ hòa thuận, thật ra trong lòng không hề thoải mái như thế.

Đính hôn vội vàng như vậy, lúc trước căn bản cũng không có tìm vợ chồng bọn họ bàn bạc qua, Thượng Quan Chinh thật là bá đạo, trực tiếp nói một tiếng với Tạ Trác Quân, liền đem cuộc sống quy định sẵn rồi!

Ông ta gần như không để Tạ gia bọn họ vào trong mắt, hơn nữa càng ngày càng làm càn.

Nhớ năm đó, ông ta có thể lên làm Phó thị trưởng, còn không phải là nhà họ Tạ bọn họ ra mặt, nếu như ban đầu không có Tạ gia âm thầm vận hành, tốn một khoản tiền lớn chuẩn bị thay ông ta, Thượng Quan Chinh làm sao có ngày hôm nay!

Hiện tại quan chức ngồi vững vàng rồi, mắt thấy muốn thăng chức thị trưởng, liền quên ân tình năm đó, căn bản không xem chuyện bọn họ là quan trọng!

Đúng là khinh người quá đáng!

Cũng may con dâu Thượng Quan Nhu Tuyết dáng người khí chất đều xuất sắc hơn người, tiếng tăm ở thành phố A khá lớn, không chỉ hiền lành dịu dàng, biết rõ đạo lí, đối với con trai chân thành yêu thương, hơn nữa đối với bọn họ vô cùng hiếu kính, có thứ gì tốt đều nghĩ đến bọn họ, cuối cũng cũng có thể làm cho trong lòng bọn họ dễ chịu một ít.

Hai vợ chồng mặt trong mắng Thượng Quan Chinh vong ân phụ nghĩa, lại tựa như đã quên, sở dĩ Tạ gia bọn họ năm đó chịu hỗ trợ, cái giá lớn đó là hi sinh cả đời hạnh phúc của Thượng Quan Ngưng. Mà khi con trai bọn tỉnh dậy sau kỳ tích, cả nhà bọn họ hoàn toàn quên mất lời hứa hẹn ban đầu, tất cả đều không chút lựa chọn từ bỏ Thượng Quan Ngưng, lựa chọn mang đến vinh quang hơn cho bọn họ là Thượng Quan Nhu Tuyết.

Khách khứa cũng đã đến đông đủ, bữa tiệc nhanh chóng bắt đầu.

Thượng Quan Chinh ngồi ở vị trí chủ trì, trên gương mặt uy nghiêm không có gì là vui vẻ, giờ phút này ông ta vô cùng lo lắng đợi Thượng Quan Ngưng đến.

Hôm nay Thượng Quan Ngưng phải tới, đây không chỉ có liên quan đến sống chết Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ, càng liên quan đến ông ta có được thăng chức Thị trưởng hay không?!

Rất nhiều người cho rằng Thượng Quan Chinh đã ngồi ổn thỏa trên chiếc ghế Thị trưởng, chỉ có chính ông ta mới biết được, hướng phát triển của dư luận là do một tay ông sắp xếp, còn người chân chính có thể quyết định chọn người lên làm thị trưởng, lại không coi trọng ông!

Ông ta sốt ruột cần phải trợ giúp!

Tuy rằng rất không ưa thích Thượng Quan Ngưng, nhưng là đứa con gái này dù sao cũng có thể mang đến may mắn cho ông ta!

Chỉ cần vừa nhìn thấy cô, Thượng Quan Chinh sẽ nhớ tới bộ dáng đã chết đi vợ Hoàng Lập Ngữ, liền sẽ nhớ tới cái đêm hôm đó, cả ngôi biệt thự trải rộng máu tươi!

Ông ta từng trực tiếp hoặc là gián tiếp muốn mạng của rất nhiều người, nhưng Hoàng Lập Ngữ là thật tâm thương ông, cho đến bây giờ ông cũng không có nghĩ qua làm cho Hoàng Lập Ngữ chết, ông đối với người vợ yêu ông như đào tim cào phổi chính mình, là có cảm tình.

Cái chết của bà, đáy lòng ông như có một cây gai, theo thời gian trôi qua, cây gai kia càng ngày càng sâu, không nhổ ra được.

Cũng may, hiện tại ông ta có thêm một tri kỷ dịu dàng, hiền lành hào phóng Dương Văn Xu, cơn ác mộng năm đó dần dần đi xa, dễ dàng không ảnh hưởng đến ông.

Thượng Quan Chinh đang có chút không kiên nhẫn ăn một miếng tôm bóc được vợ gắp cho, điện thoại trong túi liền vang lên.

Ông ta vừa nhìn dãy số trên màn hình, lập tức đứng dậy khỏi bàn rời đi, đẩy cửa lớn tiệc rượu ra, đến căn phòng họp bên cạnh nghe điện thoại.

“Phó thị trưởng Thượng Quan, tôi hi vọng, trong vòng nửa giờ, có thể nhìn thấy hình dáng cô ấy, nếu như không nhìn thấy, Khoa học kĩ thuật Lập Ngữ, ông đừng nghĩ muốn, chiếc ghế Thị trưởng ông càng đừng nghĩ muốn.”

Bởi vì giọng nói của đối phương âm u mà Thượng Quan Chinh cảm thấy có chút phát lạnh, nhưng ông ta đã nhiều năm ở địa vị cao, sẽ dễ dàng không khúm núm, như cũ dùng âm thanh uy nghiêm nói: “Tôi nói lời giữ lời, hi vọng cậu cũng có thể tuân thủ hứa hẹn!”

“Tôi dĩ nhiên giữ đúng lời hứa, phía dưới hãy nhìn người đó!” Đối phương nói xong, liền ngắt điện thoại.

Thượng Quan Ngưng tức giận bị người khác nắm mũi dẫn đi, nhưng người này là Nhị thiếu gia tập đoàn Cảnh Thịnh, không chỉ vượt xa ông ta mấy lần tài phú cùng quyền lực, hơn nữa lòng dạ ác độc, làm việc hoàn toàn không có nguyên tắc, ông ta chỉ có thể nhẫn nại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.