Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Chương 74: Q.2 - Chương 74: Chương 10.5: Lại xảy ra sự cố, đuổi Cố Minh Lý đi xa.




Editor: Táo đỏ phố núi

Cố Minh Lý bị đưa đi nước Mỹ.

Cố Diệu Kỳ đúng là nhất ngôn cửu đỉnh, xế chiều ngày hôm sau, liền để cho Ngôn Hân Đồng chuẩn bị hành lý cho Cố Minh Lý để đưa đi Mỹ. Ngôn Hân Đồng khóc lóc kể lể một lúc lâu, cuối cùng Cố Diệu Kỳ để cho Ngôn Hân Đồng đi cùng, nhưng mà không quá một tuần thì phải trở lại, nếu không thì lần sau sẽ không có cơ hội đi thăm Cố Minh Lý nữa!

Đương nhiên là Ngôn Hân Đồng vội vàng đồng ý.

Trong nhà thiếu đi Ngôn Hân Đồng và Cố Minh Lý, trong nháy mắt trở nên yên tĩnh hơn nhiều.

Kiều Tịch Hoàn cảm thấy mình nên cố gắng tận hưởng mấy ngày không có Ngôn Hân Đồng ở nhà.

Hai ngày vui vẻ thoải mái, hết chơi cùng với Khỉ con thì lại chơi cùng với Cố Tử Thần.

Ngày thứ ba chính là sáng thứ hai phải đi làm.

Cả người Kiều Tịch Hoàn khoan khoái đi ra khỏi đại viện nhà họ Cố.

Không có Ngôn Hân Đồng, cô cảm thấy giấc ngủ cũng thoải mái hơn nhiều.

Ngồi ở trong chiếc xe chuyên dụng, Kiều Tịch Hoàn dựa vào ghế, nhìn thành phố Thượng Hải, ánh mặt trời xuyên qua những lá cây tạo thành những tia sáng nhỏ chiếu rọi xuống mặt đất, hình như tâm tình cũng không tệ, cô mím môi quay đầu lại vẻ mặt giống như không chút để ý nói với Vũ Đại, “Vũ Đại, hỏi cô một vấn đề nhé.”

“Ừ.” Vũ Đại nghiêm túc lái xe.

“Cô thử nói xem nếu như ngã từ trên cầu thang cao ba mét xuống dưới, thì có thể không bị thương chút nào hay không, tôi nói là dựa theo lẽ thường, không tính tới khả năng may mắn tuyệt đối kia.” Kiều Tịch Hoàn hỏi.

“Dĩ nhiên có thể.” Vũ Đại không chút do dự nói.

“Làm sao như vậy được, ngã xuống từ một chỗ cao như vậy, có thể sẽ bị đụng đầu, hoặc là bị đụng chỗ nào đó trên người chứ . . .”

“Người nào đã từng luyện tập thì có thể. Cô ngã từ chỗ cao xuống, tìm đúng điểm chống đỡ, dùng chỗ có sức chịu đựng nhất ở trên người của cô để chống đỡ, bảo vệ đầu thật tốt, thân thể cong thành hình cung, kết hợp với nguyên lý cơ học thuận thế rơi xuống, thì sẽ ít bị thương. Nếu như không tin, lần sau tôi sẽ biểu diễn ngã xuống cho cô xem.” Vũ Đại nói rất đơn giản.

Tròng mắt của Kiều Tịch Hoàn khẽ lóe lên.

“Tại sao đột nhiên lại hỏi vấn đề này?” Vũ Đại nhìn bộ dạng như có điều suy nghĩ của cô.

“Không có gì, xem một bộ phim võ thuật ở nhà, cảm thấy giả dối quá, nên muốn chứng thực một chút. Thì ra là thực sự có thể.” Kiều Tịch Hoàn khẽ mỉm cười.

Vũ Đại gật đầu, tin là thật.

Cho tới bây giờ cô vẫn không thích đi nghi ngờ người khác, Kiều Tịch Hoàn nói cái gì thì chính là cái đó.

Chạy một đường thẳng tới cao ốc Cố Thị.

Kiều Tịch Hoàn đi vào, trực tiếp đi thẳng về phía phòng làm việc.

Vừa mới ngồi xuống, thì ngước mắt nhìn về phía Milk đi theo phía sau cô đi vào, “Chuẩn bị tài liệu về trung tâm thương mại Áo Phi, yêu cầu tất cả các quản lý và nhân viên chuyên môn họp vào lúc mười giờ, có kế hoạch mới cần phải sắp xếp lại.”

“Vâng.” Milk gật đầu.

Kiều Tịch Hoàn mở máy tính ra, bắt đầu xem tài liệu.

Dự án chi tiết trung tâm thương mại Áo Phi dường như cũng đã được xác định, hôm nay đi họp một lần nữa phân công lại thời gian và tiến độ hoạch định, tuần này trọng điểm chính là tìm được người phụ trách của tập đoàn Áo phỉ và tiến hành đàm phán hợp đồng, cuối cùng là ký hợp đồng.

Cô nhìn lại những tài liệu mà các phòng đã chuẩn bị tốt cho cô một lần nữa, nhìn một chút bảng phân tích lợi nhuận cuối cùng, cẩn thận kiểm tra đối chiếu mỗi một chi tiết nhỏ, đến mười giờ, Milk nhắc nhở cô đi họp, cô để cho Milk cầm toàn bộ những tài liệu đã chuẩn bị thỏa đáng kia, xuất hiện tại phòng họp.

Bên trong phòng họp tất cả các quản lý của các bộ phận đang chờ.

Kiều Tịch Hoàn ngồi vào chỗ của mình, mở miệng nói, “Hiệu suất làm việc của mọi người rất cao, căn bản đều hoàn thành trong thời hạn mà tôi đưa ra, bởi vì không bị trì hoãn tiến độ, cho nên chúng ta có thể bắt đầu cuộc họp, cũng chính là bàn về phương án kinh doanh. Về phương án kinh doanh, Tập đoàn Áo Phi ở nước Anh . . .”

Cửa phòng đột nhiên có người đẩy ra.

Ánh mắt của Kiều Tịch Hoàn dừng lại một chút, nhìn Cố Tử Hàn từ bên ngoài tiến vào, trên mặt không có bất cứ vẻ mặt nào, bộ dạng giống như là rất bình tĩnh.

Bên cạnh anh ta có Diệp Mị đi theo, trên môi Diệp Mị mang theo ý cười nhợt nhạt, trên người mặc bộ đồ công sở màu đen, tóc cột đuôi ngựa, để lộ ra cái trán bằng phẳng và nhẵn nhụi.

Có người nói, người nào có lòng tin để trán lộ ra ngoài như vậy mới thật sự là mỹ nữ.

Nói Diệp Mị là mỹ nữ quả là không quá chút nào.

Kiều Tịch Hoàn mím môi nhìn Cố Tử Hàn, “Tổng giám đốc Cố muốn đích thân tham gia cuộc họp cùng với chúng tôi sao?”

“Ừ, mọi người cứ tiếp tục.” Cố Tử Hàn gật gật đầu, giọng nói lạnh lùng trực tiếp nói.

Anh ta ngồi ở vị trí đối diện với cô, cả người dựa vào ghế, hai chân bắt chéo vào nhau, vẻ mặt như đang rửa tai lắng nghe.

Kiều Tịch Hoàn dừng lại một chút.

Cố Tử Hàn gióng trống khua chiêng xuất hiện ở chỗ này, gióng trống khua chiêng nghe các phương án và kế hoạch hoạt động của cô . . . , Cô cũng không cảm thấy đây là lãnh đạo nhìn trúng cô, mà rõ ràng chính là đang cảnh giác đối với cô.

Nhưng mà Cố Tử Hàn lại là tổng giám đốc ở trong công ty, từng hành động của anh ta, cô không có khả năng hỏi và ngăn cản.

“Sao vậy? Chẳng lẽ quản lý Kiều nhìn thấy tôi thì sẽ khẩn trương sao?” Cố Tử Hàn gằn từng câu từng chữ hỏi.

“Đương nhiên là sẽ có một chút khẩn trương,” Kiều Tịch Hoàn khẽ mỉm cười, đùa giỡn nói, “Nào, tiếp tục cuộc họp, Tập đoàn Áo Phi ở nước Anh, tôi cần một người bên bộ phận quan hệ xã hội liên lạc với người phụ trách của tập đoàn Áo Phi giúp tôi, xác định địa điểm để chúng ta thương lượng, nếu như họ nói ở nước Anh thì bộ phận tổng hợp chuẩn bị vé máy bay và nơi nghỉ, còn nếu như người phụ trách bên Áo Phi nói sẽ đàm phán ở Trung Quốc thì tốt quá rồi, chúng ta có thể phụ trách tất cả mọi chi phí ăn ở của bọn họ trong thời gian ở Trung Quốc, tôi hi vọng trong vòng một tuần có thể đàm phán thành công rồi, nên cần phải nắm chắc thời gian.”

“Vâng.” Bộ phận quan hệ xã hội vội vàng gật đầu.

Tròng mắt của Kiều Tịch Hoàn thoáng thay đổi, nhìn Diệp Mị đang thoải mái đi về phía Milk, sau đó nói thầm vào bên tai của cô cái gì đó, rồi đem tập tài liệu ở trên tay Milk đi, đưa cho Cố Tử Hàn, Cố Tử Hàn vẫn ngồi ở chỗ đó, vừa nghe cô sắp đặt vừa nhìn tất cả các chỉ tiêu nội bộ trong tập tài liệu.

Quả nhiên là người đến không có ý tốt.

Kiều Tịch Hoàn nắm chặt các ngón tay lại, cố gắng để cho mình khống chế cảm xúc, tiếp tục nói, “Bộ phận lập kế hoạch, phương án của các anh đã khá tốt rồi, có thể chỉ sửa lại một chút, làm ppt tinh xảo thêm một chút, người Anh cao quý lại chú trọng chi tiết, nên cố gắng gây ấn tượng vào nhân tố lịch sử của nước Anh, để hấp dẫn ánh mắt.”

“Vâng.”

“Trải qua sự phân tích và đánh giá của các bộ phận, các số liệu dự tính của mọi người tôi đã xem qua, những chỗ mà tôi thắc mắc tôi đều đã ghi chú lại rồi, quay về xem lại những số liệu kia rồi lại tiến hành phân tích lại một chút.”

“Vâng.”

“Tôi không có gì cần phải trình bày nữa, không biết Tổng giám đốc cố có chỗ nào cần dặn dò thêm không ạ?” Kiều Tịch Hoàn hướng về phía Cố Tử Hàn.

Cố Tử Hàn lật xem phương án của tất cả các tài liệu nội bộ, không chút để ý hơi ngẩng đầu lên nói, “Không có gì, hôm nay tôi chỉ tới đây dự thính thôi, để xem tiến độ một chút mà thôi, mọi người cứ làm theo chỉ thị của quản lý Kiều là được.”

Nói xong câu đó thì thờ ơ.

Chân mày của Kiều Tịch Hoàn nhíu lại.

Những vị quản lý của các bộ phận vội vàng gật đầu đồng ý.

“Vậy mọi người tan họp.” Kiều Tịch Hoàn mở miệng.

Tốp năm tốp ba lần lượt rời đi.

Cố Tử Hàn vẫn ngồi ở trong phòng họp, không nhúc nhích, trong mắt vẫn nhìn chằm chằm vào phương án trên tài liệu của bọn họ, bình tĩnh và tự nhiên như vậy, trong mắt không có người khác.

Cố Tử Hàn thông minh hơn rồi.

Kiều Tịch Hoàn nhìn bộ dạng của anh ta, ánh mắt căng thẳng.

------ lời ngoài lề ------

Giải quyết xong Cố Minh Lý.

Tiếp sau đây sẽ phải đấu tranh gay gắt với nguy cơ ở tứ phía.

Hãy xem Hoàn Hoàn của chúng ta có thay đổi được Càn Khôn không?

. . . . . .

Hết chương 10.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.