Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Chương 34: Q.2 - Chương 34: Cuộc chiến giao chiến (8) Mở đầu thắng lợi (tt)




Editor: Puck -

“Ở nơi này của chúng tôi, một điểm thu hút thật sự có thể cháy lên, phải dựa vào mức độ tuyên truyền của chính phủ. Ngài muốn tiến quân vào thị trường trong nước, khai hỏa châu Á, không phải chỉ là ích lợi đơn giản trước mắt. Cho nên, trong mắt của tôi, ngẫu nhiên bớt chút lợi nhuận mà đổi lại quan hệ giao thiệp lớn hơn cho ngài, có đôi khi, giao thiệp còn dùng tốt hơn tiền tài. Tôi tin tưởng nếu như phương án phát triển buôn bán thuần khiết biến thành phương án phát triển bộ phận công ích, đây sẽ là một bước lớn để cho ngài tiến vào thị trường Trung Quốc. Mà Cố thị chúng tôi luôn thích công ích, cho nên bằng lòng phối hợp với James tiên sinh giảm chi phí phát triển hạng mục 8%, để biểu đạt thành ý của chúng tôi với ngài.” Kiều Tịch Hoàn nói, ấn điều khiển từ xa, xuất hiện một loạt bảng biểu dự toán, “Từng khâu hạng mục chi tiết đến từng viên gạch viên ngói tôi đều làm bảng biểu báo cáo phân tích, cũng dự đoán rồi, sau khi hạng mục đạt thành, trong vòng gần 10 năm ngài có thể lấy lại được tiền lời, mời ngài xem.”

Kiều Tịch Hoàn phóng đại số liệu.

James trầm mặc, giống như đang phân tích số liệu tương đối ở trong lòng.

Tề Lăng Phong xem bảng biểu kia, sắc mặt rất khó nhìn.

Phần phương án Cố Tử Hàn đưa cho anh tối hôm qua, quả nhiên đều sai, số tiền trong toàn bộ số liệu cao hơn ba phần trăm, ba phần trăm này đã hoàn toàn có thể kéo sức cạnh tranh của anh xuống

Sắc mặt anh hơi trầm xuống, trong lòng đè nén tức giận.

“Không tệ, hơi chênh lệch với số liệu trong suy nghĩ của tôi, nhưng theo như lời cô nói, ‘đả thông thị trường Trung Quốc, lôi kéo quan hệ giao thiệp’, tôi đồng ý với quan điểm của cô. Cho nên dùng chút lợi nhuận này đến mua phát triển về sau, tôi không có ý kiến.” James nhìn nhìn, gật đầu.

“James tiên sinh, thật vinh hạnh khi nhận được tán thành của ngài.” Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn khẽ cười, còn nói thêm, “Ở phương án cuối cùng, tôi còn có một phần văn kiện cho ngài đọc qua.”

Kiều Tịch Hoàn ý bảo Doãn Tường.

Doãn Tường vội vàng cung kính đặt phần tài liệu màud den kia lên trước mặt James tiên sinh.

“Đây là tài liệu được cục quy hoạch phê duyệt mà chúng tôi lấy được lúc tám giờ sáng nay, cục quy hoạch Thượng Hải đã lấy ý kiến phê duyệt, đồng ý phát triển trong hoàn cảnh không phá hư sinh thái khu bảo tồn tự nhiên. Đồng thời, Cố thị chúng tôi cũng đưa phương án phát triển khu bảo tồn tự nhiên của mình cho cục quy hoạch, trước khi vào phòng cua James tiên sinh đã nhận được tin nhắn cục trưởng Trương gửi cho tôi, ông ấy nói phương án rất tuyệt, có hứng thú nói chuyện với Cố thị chúng tôi.” Kiều Tịch Hoàn gằn từng tiếng, thong dong tự nhiên như vậy.

Trong mắt James lóe lên vẻ thưởng thức trần trụi.

Giai đoạn trước đàm phán phương án phát triển với Hoàn Vũ, vẫn mắc kẹt ở mắt xích có thể khai phá khu bảo tồn tự nhiên hay không, mà Cố thị từ khi bàn luận hợp đồng đến giờ thời gian chưa tới một tháng, lại giải quyết sạch sẽ tất cả lo trước lo sau, đây quả thật khiến cho ông vô cùng thưởng thức.

Đối với một công ty thành đạt mà có sức cạnh tranh mà nói, thảo luận hợp đồng, đầu tiên phải đảm bảo tính hoàn chỉnh của hợp đồng kia, luôn xuất hiện nhân tố không ổn định sẽ khiến người hợp tác mất đi lòng tin, Kiều Tịch Hoàn có thể nghĩ đến điểm này đã thành công hơn phân nửa, huống chi còn làm thực tế như vậy, khiến cho ông không khỏi thưởng thức thêm vài phần. Mà chính là năng lực kinh doanh và phong cách xử sự, cực kỳ giống Hoắc Tiểu Khê, Hoắc Tiểu Khê là một công ty Trung Quốc như vậy, thậm chí không có danh tiếng gì ở nước Mỹ, lại lăn lộn thành công ty có thực lực ở bản địa, nắm được bút toán kinh doanh đầu tiên ở nước ngoài của James, tuổi còn trẻ, bình tĩnh ổn trọng lại có gan đấu tranh dữ dội, lúc trước thật sự khiến James khuất phục! Cho tới khi nghe được tin cô mất, khoảnh khắc kia ông thật sự hơi tiếc hận.

Mà bây giờ, nếu không phải Hoắc Tiểu Khê đột nhiên qua đời, dự án hợp tác này không có khả năng rơi vào tay Kiều Tịch Hoàn của Cố thị, cho dù người phụ nữ này khiến cho ông vô cùng thưởng thức, nhưng mà ông có thể khẳng định, dưới tình huống còn Hoắc Tiểu Khê, ông sẽ không cho những người khác có cơ hội.

Khẽ thở dài một cái, “Phương án của Cố thị đã nói xong chưa?”

“Xong rồi.” Kiều Tịch Hoàn nói, “Không trì hoãn thời gian của Tề tổng, mời Tề tổng bắt đầu.”

Trên mặt Tề Lăng Phong kéo ra một nụ cười, nhìn vẻ tao nhã lịch sự, không hề tức giận chút nào, nhưng cảm xúc mãnh liệt trong lòng thì chỉ có anh mới biết, anh cười nói, “Không thể không bội phục, phương án của Cố thị làm thật sự hoàn mỹ, cho dù là công ty cạnh tranh, tôi cũng thật lòng bội phục. Hơn nữa, cho dù phương án như thế nào, theo góc độ nhân văn tự nhiên, xuất phát từ điểm mưu cầu phúc lợi cho dân chúng thành phố Thượng Hải, tôi cảm thấy Hoàn Vũ của chúng tôi đã bị đánh bại.”

Kiều Tịch Hoàn mỉm cười nhìn anh ta, mặt không biến sắc.

Tề Lăng Phong nhìn về phía James, nói từng câu từng chữ, “Tôi bằng lòng buông tha, để cơ hội này lại cho Cố thị.”

Kiều Tịch Hoàn nhíu mày một cái.

Trên mặt James cũng có vẻ mặt hơi khác.

“Thật ra thì Kiều Tịch Hoàn, cô không phải cảm ơn tôi, tôi thật sự cảm thấy phương án của cô rất tuyệt, tôi thua khâm phục khẩu phục. Bản thân tôi ở trên thương trường nhiều năm, có lúc đã đặt vị trí của mình lên quá cao, luôn bỏ quên bên người có rất nhiều mắt xích quan trọng thật nhỏ thật sự cần chú ý. Làm công ty ở Thượng Hải, cống hiến vì sự phát triển của Thượng Hải, cống hiến vì môi trường sinh thái sau này của Thượng Hải, không thể hoài nghi đây là việc tốt không nhường người khác, mà tôi làm được thật sự không đạt yêu cầu của nó. Cho nên, chỉ cần là người Thượng Hải mà nói, tôi cũng bỏ phiếu để cho Cổ thị các cô hoàn thành phát triển hạng mục này.”

Tề Lăng Phong nói những lời này nói được tốt đẹp, vô cùng độ lượng.

Nếu như cạnh tranh công bằng, Tề Lăng Phong nhất định hoàn toàn thua, điều này vốn không cần hoài nghi, phương án của anh quá mức đơn giản, qua loa, hơn nữa ở rất nhiều giai đoạn mắt xích nào đó luôn không chiếm phá được. Khoảng thời gian trước khi Hoắc Tiểu Khê đột nhiên rời đi, anh vì ổn định công ty, trong quá trình điều chỉnh mâu thuẫn nội bộ đã hao tổn quá nhiều tinh lực, phương án này vốn do Hoắc Tiểu Khê lưu lại, lúc ấy đối thủ cạnh tranh vốn không mạnh như vậy, trình độ trên phương án nhất định đã đạt được đến yêu cầu của James, cho nên anh vốn không hao tốn tâm sức trên phương án này, anh thật sự không nghĩ đến nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim * –– Kiều Tịch Hoàn, đây quả thật khiến cho anh không kịp chuẩn bị.

(*) nhảy ra một Trình Giảo Kim: Thời Đường có nhiều tướng tài giỏi cũng như thời Tam Quốc vậy, một trong những tướng dũng mãnh vũ lực cao nhất là Trình Giảo Kim. Hảo hán này khỏe như voi, thời trẻ phá làng phá xóm, lại còn làm thảo khấu vô cùng hung hăng ngang ngược. Sau này làm tướng thì chuyên gia lấy toàn lực đánh ba búa. Đánh xong mà địch không chết thì bỏ chạy, nghỉ ngơi một chút quay lại đánh ba búa tiếp. Bởi vậy, hảo hán này là chuyên gia phá bĩnh, chịu lợi chứ không chịu thiệt. Tên nào mà hay nửa đường nhảy ra phá bĩnh chuyện của người khác thường gọi là Trình Giảo Kim. (theo tangthuvien). Nhảy ra một Trình Giảo Kim ý chỉ người phá bĩnh chuyện người khác. Còn Trình Giảo Kim trong lịch sử là một trong những công thần khai quốc đời nhà Đường.

Phương án không có sức cạnh tranh, nhưng phong cách không thể cứ thua như vậy. Miệng anh nói thua được tâm phục khẩu phục, nhưng từng câu từng chữ lại tiết lộ, anh chỉ tán thành cô về điểm xuất phát từ hoàn cảnh sinh thái, phương án và năng lực của anh không hề kém Kiều Tịch Hoàn, hơn nữa gián tiếp tỏ rõ bản thân mình cũng bằng lòng đi duy trì hoàn cảnh sinh thái, phẩm chất cao thượng vẫn còn. Mặt khác, anh vừa nói như thế, cũng tỏ vẻ lòng dạ mình rộng rãi, không tính toán chi li, có thưởng thức có tiếp nhận, có độ lượng, có đảm lược, cho dù thua, cũng quang minh lỗi lạc, khí độ không tầm thường!

“Bốp, bốp, bốp!” James đột nhiên vỗ tay, gật đầu cười nói, “Trước khi chưa gặp Hoắc Tiểu Khê, tôi vẫn cho rằng mỗi người Trung Quốc đều nhát gan sợ phiền phức, ánh mắt thiển cận, cứng nhắc đần độn, sau khi gặp được Hoắc Tiểu Khê, tôi phát hiện có lẽ Trung Quốc cũng có nhân tài và tiềm lực phát triển không thể tưởng tượng được, cho tới bây giờ, tôi tin chắc người Trung Quốc tuyệt đối không phải là hạng người hời hợt! Tôi rất ít khi thật lòng bội phục ai, Hoắc Tiểu Khê không nói, bây giờ tôi lại phát hiện ra hai người. Kiều Tịch Hoàn, trên người có có bóng dáng của Hoắc Tiểu Khê, mang theo khí thể cân quắc (phụ nữ) không thua đấng mày râu. Tề Lăng Phong, tôi đã từng cảm thấy cậu chính là người phụ họa cho Hoắc Tiểu Khê, tôi bây giờ phát hiện, ánh mắt của Hoắc Tiểu Khê không sai, năng lực của cậu khí độ của cậu, về sau chắc chắn sẽ có thành tựu lớn trên thương trường!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.