Cố Diệu Kỳ khuyên Cố Tử Thần nhiều lần không có hiệu quả, cộng thêm mình rất yêu thích đứa con trai này, cũng liền không đi làm khó thằng bé. Vun trồng em trai sinh đôi của thằng bé Cố Tử Hàn đón lấy chuyện của công ty. Mặc dù không hài lòng khắp nơi, nhưng nhiều năm như vậy cũng qua loa cho xong chuyện. Sau đó cân nhắc đến Cố Tử Thần cuối cùng cũng phải lập gia đình, liền bắt đầu bắt tay vào tìm bà xã cho thằng bé, ít nhất trước thành một nhà cũng tốt, dĩ nhiên có Kiều Tịch Hoàn vào cửa. Mặc dù Kiều Tịch Hoàn không môn đăng hộ đối với nhà họ Cố mà nói, nhưng Cố Diệu Kỳ cũng có lo nghĩ của mình, tìm người ôn hòa, nếu hiếu thắng, lấy tình huống của Cố Tử Thần, sợ sống không được vui vẻ!
Hiện giờ xem ra, Kiều Tịch Hoàn một chút cũng không kém, mà cuộc sống của hai đứa trôi qua, ngược lại càng ngày càng tốt.
Trong lòng không khỏi có chút vui mừng, lại đột nhiên nghĩ tới mới vừa rồi Cố Tử Thần tức giận.
Phương thức tức giận như vậy ông chưa từng thấy, nhưng hình như vừa tìm được hăng hái và phong phạm Vương giả như khi Cố Tử Thần mới từ nước Mỹ trở lại.
Thật ra thì ông vẫn luôn đợi Cố Tử Thần, chờ Cố Tử Thần có thể trở lại dáng vẻ ban đầu!
Cố Tử Hàn mắt lạnh nhìn Trương Tiểu Quần trên đất, trong đầu hình như cũng không tự chủ nhớ tới mới vừa rồi Cố Tử Thần một vài giây tàn nhẫn và đột nhiên bộc phát ra lực lượng kinh người, có vẻ khí phách như vậy, trong lòng không khỏi xẹt qua một chút ảnh hưởng mạnh, nhớ tới bản thân mình vất vả lắm mới nhận lấy công ty từ trên tay anh ta, hiện giờ Kiều Tịch Hoàn đột nhiên bùng nổ thực lực khiến cho anh có phần không chống đỡ được, nếu như Cố Tử Thần lại một lần nữa bắt đầu…
Anh quay đầu, nhìn Cố Diệu Kỳ ở bên cạnh, nhìn biến hóa trên mặt ông, cả người tròng mắt đột nhiên căng thẳng, một tầm mắt hung hăng, chợt lóe lên.
Anh tuyệt đối sẽ không để cho tất cả mình vất vả gian khổ lập nên, tan thành mây khói, cho dù đồng quy vu tận, cũng sẽ không trơ mắt nhìn tất cả mình được hưởng, biến mất ở trước mặt mình.
“Khụ, khụ…” Tề Tuệ Phân đột nhiên cố ý ho khan hai tiếng.
Một khắc kia người cả phòng khách hình như mới từ trong rung động phản ứng kịp.
Tề Tuệ Phân nhìn Trương Tiểu Quần đau đến rút gân ở trên đất, “Có đôi khi người bị ép đến mức nóng nảy, luôn sẽ làm ra chút chuyện cực đoan.” die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Rõ ràng cực kỳ bao che.
Mà giờ khắc này, vẫn không có ai tới quan tâm Trương Tiểu Quần.
Ngôn Cử Trọng cảm thấy mình không có mặt mũi, giận đến không xong, vốn không có ý định đi để ý tới người phụ nữ này.
Ngôn Hân Đồng vẫn còn trong tình trạng hết sức hỏng mất, hoàn toàn không chú ý tới tất cả những người khác.
“Diệu Kỳ, chuyện ngày hôm nay cũng không sai biệt lắm rồi, ngồi xuống như vậy cũng không nói được kết quả gì, cứ để cho hai nhà chúng ta đều hòa hoãn một chút, mấy ngày nữa lại cẩn thận nói chuyện của hai đứa nó.” Tề Tuệ Phân nói với Cố Diệu Kỳ.
“Ừ.” Cố Diệu Kỳ gật đầu.
“Thím Trương, tiễn khách.” Tề Tuệ Phân nhận được đồng ý của Cố Diệu Kỳ, cũng không quan tâm đến cảm nhận của những người khác, trực tiếp ra lệnh đuổi khách.
Thím Trương hơi run rẩy đi qua, “Ngôn lão gia, nhị thiếu phu nhân, còn có Ngôn phu nhân, phiền đi bên này…”
Ngôn Cử Trọng hung hăng nhìn Cố Diệu Kỳ, nhìn nét mặt nhìn qua vô cùng hả hê của ông ta, trong lòng tức giận đùng đùng kéo Ngôn Hân Đồng đang khóc lóc rối rít, “Về nhà.”
Ngôn Hân Đồng gần như bị Ngôn Cử Trọng kéo đi.
Đi tới trước mặt Trương Tiểu Quần, dùng chân đá người còn nằm trên đất, “Còn không ngại mất mặt sao? Bà chuẩn bị lăn trên mặt đất bao lâu?!”
Trương Tiểu Quần nhịn đau, biết bây giờ thật sự không có bất kỳ sức mạnh xoay chuyển trời đất nào, hơn nữa mới vừa rồi quả thật bị Cố Tử Thần dọa, cũng biết điều tự mình đứng lên, chịu đựng đau đớn toàn thân, đi ra theo. di3n~d@n`l3q21y'd0n
“Đúng rồi.” Tề Tuệ Phân đột nhiên mở miệng, nói với một nhà ba người trước mặt, “Thím Trương, trong nhà còn có chút a giao, lần trước người bạn đi Vân Nam mang về, bà xách một chút cho Ngôn phu nhân, để cho bà ta bồi bổ thân thể.”
“Vâng, phu nhân.” Thím Trương vội vàng đáp ứng, xoay người đi lấy a giao.
Sắc mặt của Ngôn Cử Trọng càng thêm khó coi, coi bọn họ như lũ ăn xin mà đuổi sao?!
Ông kéo Ngôn Hân Đồng, cũng không quay đầu lại rời đi.
Đi được chật vật như vậy.
Tề Tuệ Phân nhìn ba người kia rời đi, nhịn cười không được, cười đến rất rõ ràng, “Hiện giờ cuối cùng cũng biết nhà họ Cố chúng ta không phải dễ trêu chọc rồi!”
Cố Diệu Kỳ cũng cười lạnh.
Tề Tuệ Phân quay đầu lại nói với Cố Tử Hàn, “Tử Hàn, cuộc hôn nhân này con phải bỏ cho mẹ rồi, nhà chúng ta không cần Ngôn Hân Đồng người phụ nữ không biết kiểm điểm này, biết không? Về sau mẹ tìm người tốt hơn cho con.”
“Đều nghe mẹ sắp xếp.” Cố Tử Hàn biểu hiện vô cùng tôn trọng, lại hơi khổ sở nói, “Nhưng mà mẹ, ngày hôm qua cha nói với con để cho con đi Thẩm Dương rèn luyện một chút, thứ hai tuần sau sẽ đi, con sợ về thời gian…”
Tề Tuệ Phân nhíu mày một cái, quay đầu lại nói với Cố Diệu Kỳ, “Cần gấp như vậy sao? Chờ con trai giải quyết xong chuyện ly hôn này rồi nói, huống chi, khoảng thời gian này tin tức đều quấn lấy nhà họ Cố chúng ta, để cho Tử Hàn trước ổn định lại tin tức trong khoảng thời gian này có được không? Chuyện Thẩm Dương, trước tạm thời không cân nhắc đến có được không?”
Cố Diệu Kỳ cũng không còn do dự, “Chờ xử lý xong chuyện này rồi lại đi Thẩm Dương cũng được. Mấy ngày nay Tử Hàn con cũng đừng nên đến công ty, cho dù như thế nào cha cũng đã cam kết với Kiều Tịch Hoàn, qua một thời gian ngắn con đi Thẩm Dương, rồi trở về!”
“Vâng.” Cố Tử Hàn gật đầu, rất dứt khoát.
Nhưng mà trong lòng lại vô cùng hận.
Nhưng mà không sao, có thể trước lưu lại Thượng Hải, cho dù không đi làm, cũng có cơ hội.
Tròng mắt anh căng thẳng.
Kiều Tịch Hoàn có thể dùng chuyện mất đi tính mạng rồi sau đó sinh trưởng, tại sao anh không thể?! Mặc dù chuyện ngày hôm nay quả thật khiến cho anh mất hết mặt mũi, hơn nữa tất cả kế hoạch một lần nữa thất bại trong gang tấc, nhưng yên lặng suy nghĩ, cũng không phải không có biện pháp có thể làm?! dieendaanleequuydonn
Anh cũng không tin, Kiều Tịch Hoàn thật sự có thể đề phòng anh khắp nơi.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Trong ghế xe màu đen.
Xe ổn định di chuyển trên đường Thượng Hải rộng lớn.
Cố Tử Thần và Kiều Tịch Hoàn ngồi trong xe con, hai người đột nhiên yên lặng không nói gì.
Kiều Tịch Hoàn cảm giác trong đầu mình thật ra rất loạn, đang bị Cố Tử Thần rung động, có phần không điều chỉnh rõ lối suy nghĩ.
Cô quay đầu nhìn Cố Tử Thần, nhìn lạnh lùng trên khuôn mặt tuấn mỹ của anh, vẫn bình tĩnh tự nhiên, giống như mới vừa rồi bộc phát ra cử động kinh người hình như cũng là chuyện bình thường rồi, không hề sinh ra ảnh hưởng gì đối với anh.
Cô mím môi, hung hăng nhìn Cố Tử Thần, liền muốn tìm thấy một chút vẻ mặt không giống bình thường trên mặt anh.
Một chút, dấu vết cũng được.
“Em muốn hỏi cái gì?” Cố Tử Thần không đảo mắt nhìn cô, tròng mắt vẫn nhìn về phía trước, trong trẻo lạnh lùng hỏi.
Kiều Tịch Hoàn ngẩn ra, bởi vì giọng nói bất ngờ của Cố Tử Thần, hơi bị hù dọa.
Cô điều chỉnh hô hấp, ánh mắt còn không chớp một cái như vậy nhìn anh, hỏi, “Cố Tử Thần, mới vừa rồi sao hơi sức của anh lại lớn như vậy?”
“Khi con người đang tức giận, sức mạnh bùng lên một cách tự nhiên.”
“Tại sao khi em tức giận, bộc phát như thế nào, cũng không bộc phát ra được?!”
“Bởi vì em là phụ nữ.”
“Cha em cũng không được.”
“Bởi vì ông ta già rồi.”
“Tề Lăng Phong cũng không được.” Kiều Tịch Hoàn nói.
Sắc mặt Cố Tử Thần trầm xuống, quay đầu nhìn cô, lạnh lùng nói, “Có quan hệ như thế nào với anh ta?!”
“Anh ta cũng là đàn ông, đàn ông trẻ tuổi, người đàn ông có tuổi tác tương đương với anh!”
“Tôi hỏi em, em và anh ta có quan hệ như thế nào, tại sao lại liên quan đến anh ta?!” Cố Tử Thần gằn từng tiếng, sắc mặt rất không được tốt. die~nd a4nle^q u21ydo^n
Kiều Tịch Hoàn cắn môi.
Lối suy nghĩ của người đàn ông này, thật sự khác hẳn người thường sao?!
“Em chỉ tùy tiện tìm một người đối lập để nói, không có quan hệ gì.” Kiều Tịch Hoàn nói, sau đó ánh mắt lóe lên.
Một khắc kia cô chính là thuận miệng mà nói.
Nhưng thuận miệng nói, lại nói ra tên tuổi của Tề Lăng Phong.
Cô cắn môi.
Thói quen như vậy, phải thay đổi!
Về sau trong miệng của mình,sẽ không bao giờ bật thốt ra tên của người đàn ông này.
Hình như Cố Tử Thần không hề tiếp nhận đáp án của Kiều Tịch Hoàn, không nói một lời, sắc mặt càng thêm lạnh lẽo đến đòi mạng.
Nhưng từ trước tới nay Kiều Tịch Hoàn là người không sợ trời không sợ đất, cho hiện giờ dáng vẻ Cố Tử Thần kinh khủng đến cỡ nào, cô vẫn chết sống quấn lấy hỏi anh, “Em hỏi anh, tại sao có khí lực lớn như vậy?!”
Cố Tử Thần không nói lời nào.