Edit: windy
Hề Thời nhớ trước từng bị người ta mắng rồi, biết cảm giác này tràn đầy trời, đơn giản là mấy trang marketing nói mấy câu phiến diện, mọi người bắt đầu dùng các kiểu bình phản vây quanh mình cảm giác khổ sở biết bao nhiêu.
Cô thiếu chút nữa không chịu nổi, huống chi là Giang Hành Triệt từ lúc sinh ra tới giờ luôn sống trong khen ngợi, hiện tại bị người ta mở miệng mắng “Ghê tởm” “Không biết xấu hổ” “Si tâm vọng tưởng” “Trà xanh”.
Hề Thời đột nhiên trầm tư vào nhưng lời nói này.
Bởi vì mấy lời này đứng ở góc độ của cô, cô bị “Nam trà xanh” “Không biết xấu hổ” “Si tâm vọng tưởng”, nhưng bản thân cô không dám gật bừa những lời này, bởi vì từ ban đầu cô đã biết Giang Hành Triệt là ai, cũng rất rõ ràng anh rốt cuộc muốn cái gì.
Anh giống như cực kì đáng ghét, nhưng thật sự cũng không tới cỡ như mọi người mắng chửi.
Hề Thời ảo não ôm đầu, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Màn hình hiện lên là Tề Chu.
Hề Thời nhíu mày, cảm thấy mục đích Tề Chu gọi điện đến cho cô đại khái chính là muốn cô phối hợp khôi phục danh dự cho Giang Hành Triệt.
Cô cắn môi dưới